samedi 3 août 2013

CAO SƠN THẮNG CẢNH

                     
                                                                        Thơ Ngọc Ánh

Tôi trở về thăm quê trời cuối Hạ,
Nắng trải đầy lấp loáng mấy chòm cau.
Lòng bâng khuâng ngơ ngác trước cổng chào,
''Cao Sơn Tư'' tôn nghiêm trong nét vẽ.

Bên hàng giậu nhạc sành khua trong lá,
Như đón chào khách lạ ghé qua đây.
Làn bụi hồng theo gió quyện tung bay,
Vẫn còn nguyên lối xưa đường đất đỏ.

Cây bạch đàn lá xanh rờn  trong gió,
Hàng dừa cao phe phẩy lược đong đưa.
Giữa sân nắng rung rinh màu hoa sứ,
Ngói rêu phong ẩn hiện mái cong chùa.

Cổng tam quan giờ đã được trùng tu,
Hàng cỗ thụ nghiêng mình che gió lộng, 
Chùa Cao Sơn đã bao đời vang bóng,
Ký ức về trong quá khứ xa xăm.

La địa danh ghi dấu đã bao năm,
Ngũ Hỗ Bình Tây một thời khai quốc
Thoảng đâu đây tiếng trống chiên dồn dập,
Cũa chiến thuyền nhà NGUYỄN chống ngoại xâm.

 Oai hùng xưa còn lưu lại sử xanh,
Đã đánh dấu một thời đi mở nước.
Nghe chốc chốc tiếng mỏ rền chánh điện,
Giọng trầm trầm bài kinh tụng ngân nga.

Trên tầng cao nghi ngút khói hương trầm
Như phảng phất đâu đây hồn tử sỉ.
Cũa tiền nhân đã làm nên lịch sủ,
Tự ngàn xưa xây dưng núi sông nầy.

Khói mây chiều văng vẵng tiếng công phu,
Vàm Cỏ Đông uốn khúc lượn vòng quanh.
Làm tôn vẻ mỹ miều trên sóng nước,
Giữa dòng ai buông lái, bóng thuyền câu.?

Có ai về thăm lại xứ Tây Ninh,
Đây Gò Chùa mong đợi khách nhàn du.
Trong tỉnh lặng bụi hồng trần quăng gánh,
Đưa hồn người về lạc cảnh thiên thai !..


                                     Ngọc Ánh


 . 

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire