jeudi 29 août 2013

BÊN DÀN DẠ LÝ


                                                                         
                                                                     Thơ Ngọc Ánh

Khi còn ở lứa tuổi mộng mơ,
Tôi hay tìm đọc những trang thơ.
Chuyện tình yêu với hoa màu nhớ,
Và những vần thơ của đợi chờ.

Lòng những thầm mơ có một ngày,
Bên dàn hoa thắm đắm mê say.
Với màu trong trắng hoa tình ái,
Chờ đợi tình yêu dệt mộng vàng.

Thế rồi cũng có một gia trang,
Dưới cổng vào sân thắm một dàn.
Hoa đỏ, hoa hồng xen lẫn trắng,,
Dạ lý hương, leo cổng chắn ngang.

Cơn gió bờ sông cứ mỗi chiều,
Đem mùi hương ngát ngập bên hiên.
Hoàng hôn buông phủ hồn sâu lắng
Hoa rụng sầu dâng bến tịch liêu.

Thoảng theo cơn gió cánh hoa rơi,
Lá khô xào xạc cũng rơi theo.
Trên cành ríu rít chim về tổ,
Người tựa ban công nhớ một người..

Biết ai còn nhớ đến hoa xưa?
Dàn hoa dạ lý của Long Yên.
Cảnh cũ còn đây người xa khuất !
Bóng hồng phiêu bạt mãi nơi nao!

Người của năm xưa đã mịt mùng,
Nhớ dàn hoa đỏ thuở thanh Xuân.
Biết giờ dạ lý còn trong nắng?,
Hay cũng vùi theo cát bụi mờ?

                                Ngọc Ánh

        

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire