Tim còm nhịp là lòng còn vương nợ,
Sợi tóc nào vướng bận mãi đời nhau.
Dù mai đây tình cãm có nhạt màu,
Anh hảy xem như hoa tàn lá rụng.
Nhớ làm chi những đường xưa lối cũ,
Đã không còn tình hiện hữu trong tim.
Người xa cách kiếm tìm thành vô nghĩa,
Vầng tóc rối bờ môi không thắm nữa.
Mắt thu buồn lã chã giọt Thu mưa,
Bởi tay gầy không giữ được tình yêu.
Tương tư chiều trong tĩnh mịch cô liêu,
Đời miên viễn nên người không trở lại.
Tinh cầu xoay thời gian trôi đi mãi,
Khó thể nào tìm lại được tình xưa.
Đêm lùa về lác đác cánh sao thưa,
Người đợi mãi một người không hẹn đến.
Em ra đi bườm căng thuyền tách bến,
Bởi vô tri không biết hướng bay về.
Dòng đời hững hờ thuyền nhỏ bấp bênh,
Ta mất nhau lệ hờn lên thổn thức.
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire