Cách trở giang đầu lệ chẳng vơi,
Canh khuya nhạn lạc réo lưng trời.
Người đi thuở ấy tình tan vở,
Kẻ ở giờ đây nghĩa tách rời.
Lổi hẹn ân tình ta đã lỡ,
Câu thề thắm đượm cũng buông rơi.
Cung sầu réo rắt lòng thêm chạnh,
Phím lạc chơi vơi khóc nghẹn lời.
Ngọc Ánh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire