Ngóc cổ dần lên lộ rỏ hình
Tay cầm bút mực vẽ đời xinh.
Vi trùng níu lại thân rời rã,
Trí lực vùng lên não nội đình.
Ngở bị trong người u ác sản,
Nên mình đã tự tán lành sinh.
Dù cho thế cuộc hồn đau mãi,
Vẫn quyết làm thơ gửi trọn tình.
Vũ Hồng Quân
Bài Hoạ Kiếp con Tằm
Ngẫm kiếp trần ai ngộ một mình,
Làm thơ nghệ sỹ khóc đời xinh.
Vi trùng đụt khoét thân mòn mỏi,
Biết tỏ cùng ai cảnh nội đình.
Nhục thể tiêu điều hồn phá sản,
Vùng lên níu giữ kiếp phù sinh.
Gom về một chút tàn sinh lực,
Quyết giữ hồn thơ vẹn nghĩa tình.
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire