samedi 6 juin 2015

VÌ ĐÂU - Thơ Ngọc Ánh



Anh của hồn thơ mộng giữa đời
Lòng anh khao khát những chơi vơi
Ai đem ảo mộng vào dương thế
Để kiếp tầm tơ phải đợi chờ

Tình duyên chẳng trọn được bao giờ
Bởi hồn anh cứ mãi nhởn nhơ
Ngắm trăng, chờ gió, yêu mây nước
Tim cứ nôn nao cứ dật dờ

Ngẩn ngơ cứ đợi cứ mãi chờ
Một nàng thơ đến tự trong mơ
Năm canh để dạ hoài nhung nhớ
Bởi thế nhân gian phải hững hờ

Lúc buồn anh cũng cứ vu vơ
Anh hiểu tình em vẫn dại khờ
Bởi lẽ tình xa nên phải nhớ
Cũng đừng nên hỏi ..tại sao cơ?

Ngọc Ánh nguoideplongyen


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire