LUYẾN TÌNH
Thơ Nguyễn Thành Sơn
Ánh mắt nàng nhìn nặng bước chân
Môi hồng nở nụ vía bần thần
Hình như ngớ ngẩn màu hoa tuyết?
Rõ rệt bàng hoàng sắc mỹ nhân
Cất giọng oanh vàng sao ngọt quá
Thưa mời tự thể sóng tình lan
Hồn dây bận rộn đeo vào thiếp
Trí dữ cuồng quay bám ở nàng
###
Tóc xoảng mây trời cũng thở than
Mùi bay mũi ngửi dỏi theo làn
Lao xao vị ái vì tim giữ
Rộn rã men tình bởi dạ tranh
Gió bão đừng dìm hương đấy nhé
Sương mưa chớ gội sợi mơ tàn
Duyên này giữ được yên quân tử
Nợ đó đeo thành luyến mỹ nhân
Bài hoạ THỤC NỮ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Bàng hoàng lặng lẽ nhẹ đưa chân
Dáng vẽ trông xa tượng vệ thần
Có phải rằng đây hồn bạch tuyết?
Ai dè rõ lại dáng giai nhân
Người đi yểu điệu đài trang quá
Diễm lệ phòng khuê phận nữ lang
Kẻ lại hờ ghen thôi mặc thiếp
Xiêm y lã lướt quyện theo nàng
Vì yêu khổ cực chẵng hề than
Tóc xoả đong đưa lượn mấy làn
Nết hạnh thuyền quyên nên cố giữ
Hồng nhan điểm sắc tợn như tranh
Thề nguyền chặc dạ gìn chung thủy
Chớ phụ tình em vỡ mộng tàn
Trót lỡ thương người câu ái tử
Xin đừng rúng rẫy tuyệt tình nhân
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire