lundi 22 juin 2015

CƠN LỐC XOÁY. - Thơ Ngọc Ánh

Em cũng hiểu tình yêu anh nhen nhúm
Dành tặng em trong buổi xế tàn Đông
Em bâng khuâng lòng phải tự hỏi lòng
Đây có phải mối chân tình không nhỉ?

Cũng có lúc trên đường trần vạn lý
Buồn cô đơn đau đáu nghĩ về anh
Đêm về khuya vằng vặc mảnh trăng xanh
Em thao thức như tình đầu mới lớn

Vọng về anh với mưa chiều nắng sớm
Cơn bão tình đang cào xé tim gan
Nhìn sao khuya khi trỡ giấc mơ màng
Em đã biết mình yêu nhau sâu đậm

Trong cơn mê thì thầm câu nồng ấm
Đời đã trãi bao gừng cay muối mặn
Tại vì ai hờ hững phải cam tâm
Cơn lốc xoáy cuồng quay trong nghiệt ngã

Người yêu ơi! Giờ đây em chợt hiểu
Anh là vần thơ tha thiết nhất trong đời
Ngựa hồng hoang giục giã gối yên cương
Cùng dong ruổi trên con đường thiên lý


Ngọc Ánh nguoideplongyen





Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire