jeudi 11 juin 2015

GIỌT BUỒN RƠI. - Thơ Ngọc Ánh

Em bước lần theo nẽo cuối cùng
Cuộc đời đã trải quá mông lung
Còn đây chiếc lá vàng phai úa
Khắc khoải đường xa rớt lạnh lùng

Tiếc nuối tình người nhanh chóng phai
Vần thơ còn nặng chút tình ai
Đường khuya một dáng sầu đơn lẻ
Gỏ nhịp đời theo tiếng thở dài

Anh rút ruột tằm để nhả tơ
Mảnh hồn hư ảo ẩn trong mơ
Bỏ quên trần thế nhiều hoang tưởng
Được có nàng thơ để tôn thờ

Anh chán tình người của thế gian
Mua mua bán bán chữ lợi danh
Thủy chung gẳn bó còn đâu nữa
Công hầu phú lộc cũng không màng

Bỏ gác ngoài tai những chuyện người
Em về nhặt lại chút tình rơi
Mang niềm ân ái cho ai đó
Gửi chút hương yêu tận cuối trời

Nhìn lá vàng bay giữa nắng chiều
Trong lòng cô lữ buồn liêu xiêu
Cảnh lạ người xa tình đơn lẻ
Động mối tương tư gợi nhớ nhiều

Vạt nắng Hạ buồn lãng đãng trôi
Bên trời hiu quạnh mộng đầy vơi
Võ vàng một bóng nơi trời lạ
Nhặt lá buồn rơi chạnh nhớ người

Ngọc Ánh ngườideplongyen


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire