mercredi 17 juin 2015

THƯƠNG QUÁ MỘT DÒNG SÔNG- Thơ Ngoc Ánh

Vàm Cỏ quê tôi rất hiền hoà
Muôn đời ngóng đợi gió phương xa
Tôi về một buổi trăng mùa Hạ
Hoa mướp vàng rươi phũ mái nhà

Rạch nước trong veo tận đáy dòng
Lục bình hoa tím dựa ven sông
Thuyền câu rẽ nước dầm khua sóng
Có kẻ chờ mong sắc se lòng

Vầng mây cuồn cuộn cánh cò bay
Tôi nhớ ngày xưa có những lần
Chơi thả diều trên đồng rạ cháy
Gió chiều lồng lộng cánh diều thăng

Vụ mùa đã đển lúa vàng ươm
Đó đây lũ lượt chống ghe lườn
Mùi rạ thơm lừng theo gió chướng
Người người náo nhiệt vụ Đông Xuân

Thương lắm dòng sông những cánh cò
Nhớ hoài trong cả những giấc mơ
Ai qua ghé lại miền quê đó
Mà nghe trong gió tiếng ai hò !..

Nhớ tuổi thơ ơi!.Kỷ niệm buồn
Cuộc đời lưu lạc khắp muôn phương
Trở lại nhà xưa lòng chết lặng
Một chút bồi hồi chút vấn vương

Ngọc Ánh nguoideplongyen


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire