lundi 3 novembre 2014

--LỆ TÌNH-- Thơ Ngọc Ánh

Bài Hoạ

Má ửng sầu dâng ngọn sóng buồn,
Em ngồi lặng lẽ ngắm trăng suông.
Bao nhiêu mộng ước bao hờn tủi,
Cũng bấy niềm đau lệ uất hờn.
Ước nguyện tàn phai vầng đỏ chói,
Duyên thề ũ dột ánh nguyệt son.
Đường trần cách biệt không mong nữa,
Cởi mộng còn vương đến ngập hồn.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng
VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
Thơ HỘI Trần Văn.

Ngồi châm ngọn lửa giữa đêm buồn,
Nhả khói mơ hồ quạnh quẽ sương.
Nổi nhớ trào dâng miền dạ tủi,
Niềm thương gói trọn giữa tim hờn.
Nơi thờ nguyệt vẫn in hình chỏi,
Chốn hẹn hoa còn ũ nỏn son.
Biết chẳng bao giờ chung mộng nữa,
Hoài vương sợi tóc điễm say hồn.
HỘI Trần Văn





Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire