Cởi tạm nhân gian lắm bụi trần,
Đau lòng lữ khách giữa phong vân.
Đầu song dỏi mộng tha nhân tận,
Dứt mối duyên tơ dạ trắng ngần.
Phố thị rộn ràng những bước chân,
Bên trời Tô Thị ngóng hồng vân.
Đèo cao dậm liễu ngàn u uẫn,
Sóng nước Thanh Tuyền rọi chiếc thân.
Đông tàn nguyệt lạnh tiết Xuân phân,
Bụi đỏ đường xa vó ngựa quần.
Một quyết hy sinh trừ giặc lấn,
Phương này chờ đợi bóng chinh nhân.
Khách lạ đường quê sắp đến gần,
Nhìn nhau lệ đẫm xót thương lân.
Thà em hoá đá lòng son vẫn,
Năm chờ tháng đợi bóng tình quân.
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Bài xướng DƯỚI ĐỈNH PHÙ VÂN
KHỎI LE
Đỉnh nhớ chiều dâng phủ bụi trần
Thương người lữ khách đứng phân vân.
Ngoài kia sóng bạc vô cùng tận,
Ươm hỏi thời gian bổng ngại ngần.
Em vội vàng chi rộn bước chân,
Xem nàng Tô Thị giữa lầu vấn.
Thiên sơn kiến tạo ngàn u uẫn,
Lệ đa xanh dòng bổng hoá thân.
Thi nhân mỏi mắt dưới phù vân,
Níu ngược thời gian gởi bụi trần.
Hải đảo biên thuỳ xưa giặc lấn,
Bồng con mãi ngóng chút hồng ân.
Mặc khách về đâu bước ngại ngần,
Tia nhìn giọt lệ đẫm giai nhân.
Thì ra thạch hoá lòng chung ẩn
Khắc khoải ru đời ý nghĩa nhân.
Khỏi Le
Bài xướng KHỎI LE
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire