dimanche 23 novembre 2014

Sắp vào Đông - Thơ Vũ Hồng Quân/ Hoạ Ngọc Ánh

Trời Thu lá rũ rẽ Đông về
Bởi ngọc hoen vàng ngả lối mê
Giởn biển hoa tàn trôi bảy hướng
Đùa non nhuỵ khát vẫy ba bề
Trăng buồn thổi ảnh bên rừng ấy
Nhật héo buông màn giữa dải tê
Nợ đến hương tình phai mản cảnh
Đời tan kiếp bạc nản thân nề


Bài hoạ GIÓ ĐÔNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bởi ngọn Đông phong lại trở về
Trăng buồn rụng xuống giữa cơn mê
Sương mờ tản mạn bay muôn hướng
Tuyết phủ phòng khuê lạnh tứ bề
Nhã nhạc cung sầu dòng lệ ẩm
Dư âm cỏi ái lạc hồn tê
Phù du mộng vỡ còn lưu dấu
Biết tỏ cùng ai phận não nề

NGỌC ÁNH


RŪ MỘNG GIANG HÀ - Thơ Minh Hậu Nguyễn

Hoàng hôn thắm đượm buổi chiều tà
Tím rịm bờ đê mấy cánh hoa
Lác đác cơn mưa chầm chậm rớt
Lưa thưa giọt nắng rụng la đà
Trên không lướt thướt mây chao ngả
Dưới nước lăn tăn sóng vỡ oà
Một chiếc thuyền ai neo bến hạ
Chừng như chán ngán mộng Giang Hà


Bài hoạ RŨ MỘNG GIANG HÀ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Liễu úa chiều hôm nhuộm nắng tà
Ven bờ lã chã giọt sương hoa
Mưa dầm thả hạt mùa Thu rớt
Nắng dội hàng cau ngọn rã đà
Khói tỏa nương nhà cô đọng ngả
Trời mây lã giọng tiếng ai oà
Thuyền yêu rẻ sóng rời bến hạ
Lỡ chuyến đò sang tận cảnh hà

NGỌC ÁNH nguoideplongyen


dimanche 16 novembre 2014

--SÀNG GẠO-- / Thơ Thi Sỹ KIÊN GIANG HHH.

Mẹ rắc hoàng hôn theo gạo trắng,
Cám bay phảng phất quyện hương cau.
Nghiêng nghiêng nắng xế sau lưng mẹ,
Gạo trắng như màu tóc trắng phau.

Thuở bé về quê ăn gạo giã,
Đắng cay nước mắt trộn mồ hôi,
Mùi thơm gốc rạ thơm hương khói,
Con lớn dần theo số tuổi đời.

Từ khi xa xứ lên đô thị,
Tiếng máy rền vang át tiếng chày,
Cổng kín tường cao đà khuất lấp,
Bóng người sàng gạo cuối chân mây.

Cái gì còn lại trên sàng gạo,
Là hạt kim cương hạt ngọc trời,
Phấn cám bụi đời bay lẫn lộn,
Mẹ ơi! Cơm trắng bởi mồ hôi.

Suốt đời cực khổ đời làm dâu,
Cay đắng chín muồi nổi khổ đau.
Lừa lọc ân tình theo hột thóc,
Trái bồ hòn lẩn hạt trân châu.

Lâu quá con thèm ăn gạo giã,
Thèm mùi sữa ngọt sữa con so.
Thèm đêm trăng sáng chày khua cối,
Làm rụng Hằng Nga xuống vũng thơ

Chiều nào con đứng bên hàng trúc,
Thấy tóc mẹ rơi giữa nắng tà.
Tóc trắng nằm chôn trong gạo trắng,
Mẹ ngồi nhặt thóc mới hay già.

Cái thời thơ dại không còn nữa
Cát bụi mờ bay khắp nẻo đời,
Gạo chợ đã phai mùi gốc rạ,
Men đời đắng lắm mẹ hiền ơi!

Lâu quá nhốt đời trong ngõ hẽm,
Lầu cao che khuất áng mây trôi.
Mẹ ơi! Đâu hướng về quê mẹ,
Nắng nhuộm hoàng hôn đã tắt rồi.

Thi sỹ kiên Giang Hà Huy Hà




Gửi phận theo dòng thác/ thơ Lê thị Hoà

Bài xướng
Lê thị Hoà

Xót bởi người ta bạc bẻo lòng,
Đau vì nẽo ấy chẵng chờ mong.
Hoa sầu sắc tủi vây mùa Hạ,
Liễu rũ màu buồn nhuộm cảnh Đông.
Nghĩa cũ còn đây dòng mực thắm,
Tình xưa vẫn đấy trái tim nồng.
Âm thầm gửi phận theo dòng thác,
Lặng lẽ quyên sinh uổng kiếp hồng.


Bài hoạ PHẬN MÁ HỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Xưa nay kiếp hẩm phận má hồng,
Khắp nẽo xa gần kẻ đợi mong.
Liễu úa hoa tàn theo nắng Hạ,
Cành khô rụng giữa gió vào Đông.
Trăng sầu vỡ ánh nhoà lệ thắm,
Bóng lẽ tà dưong rực phím nồng.
Lỡ kiếp trăm năm đời phó thác,
Đừng cam vùi dập mảnh tim hồng.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen.

Nằm viện nhớ bạn thơ / Thơ Vũ Hồng Quân

Bài xướng  - Vũ Hồng Quân

Nổi khổ tâm rày nhớ bạn thơ,
Nằm đây lệ chảy đến không ngờ.
Mơ ngồi thả nhịp tràn thi phú,
Để  dựng xây cầu dẫn ước mơ.
Tả hữu bình minh còn đón đợi,
Dòng đời nguyệt ánh vẫn mong chờ.
Đêm trường khắp khởi hằng suy nghĩ,
Lặng lẽ thương nàng xót ngẩn ngơ.


Bài hoạ Thơ NGỌC ÁNH nguoideplongyen


Đêm ngày xót cảnh bạn tình thơ,
Gió đuổi mưa tuôn bệnh bất ngờ.
Chạnh kẻ chờ mong bài vịnh phú,
Sầu ai mấy bận rỏ lòng mơ.
Lầu thơ bỏ trống trăng vàng đợi,
Gác mộng màn sương vẫn đứng chờ.
Gượng níu thời gian đừng suy nghĩ,
Thương người ngã bệnh há lòng ngơ.

Ngọc Ánh nguoideplongyen.




BIỂN ĐỢI / Hàn Phong Tử - TÌNH XA/ Ngọc Ánh

Bài xướng
BIỂN ĐỢI / Hàn Phong Tử
(Mến tặng chị đế làm kỷ niệm)

Biển vắng mình tôi đợi thẩn thờ,
Thương người dạ luống những hoài mơ.
Chân tình trọn gởi đường mong nhớ,
Thật nghĩa tròn trao nẽo ước chờ.
Rã phận nhà hoang hồn nức nở,
Lìa quyên cảnh cũ xác bơ phờ.
Nàng vui thỏa mộng phương trời nớ,
Biển vắng mình tôi vẫn đợi chờ.


Bài hoạ TÌNH XA/ Ngọc Ánh
Nguoideplongyen

Xa người dạ nát vẫn tôn thờ,
Xót tủi cho lòng lạnh cõi mơ.
Héo rũ cung sầu tràn mộng nhớ,
Tơ vương tháng đợi lẫn năm chờ.
Sầu dâng ngập khoé sao đành nở,
Mộng lỡ tình xa mắt phạc phờ.
Hận kẻ sang ngang về phương nớ,
Xa người dạ nát vẫn tôn thờ.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen


samedi 15 novembre 2014

TƠ HỒNG - Thơ Vũ Văn Minh/ bài hoạ Ngọc Ánh

Bài xướng TƠ HỒNG

Chị ngắt tơ hồng giữa tuổi Xuân,
Đem về hong gió trải ngoài sân.
Vàng ươm mái cổng chiều mây bận,
Sáng rực hiện nhà bữa nắng quên.
Nhớ níu bưng đầy thân dưới dậu,
Sầu dâng kín cả lá trên giàn.
Đường tơ lụa hởi còn vương vấn,
Rối ngã lòng ai đã có lần.

Bài hoạ TƠ TÌNH
Ngọc Ánh nguoideplongyen

Tơ vàng óng mượt giữa trời Xuân,
Bóng rũ bên hè tận cuối sân.
Óng ả dây leo sầu mấy bận,
Vàng soi sợi mỏng mặt chưa quên.
Buông mành thả dáng bên hàng giậu,
Trải mạng tình yêu phủ khắp giàn.
Kéo sẻ duyên nồng se sợi vấn
Đuong tơ rối ruột khó thể lần.

Ngọc Ánh nguoideplongyen



jeudi 13 novembre 2014

THUYỀN - Thơ Vũ văn Minh


Bà xướng - THUYỀN -

Ông ngoài biển Bắc sắm thuyền tre,
Chị ở Nam về nói cái ghe.
Chiếc dựng kêu đò mui nhọn hoắt,
Con nằm bảo thúng miệng tròn xoe.
Tàu đi chuyến Hạm cần găm súng,
Bãi đậu sân bay gắn kiểu Bè.
Nhớ thuở bùn sông mình đóng cọc,
Đâm vào Mông Hán thủng lòi he.


Bài hoa GHE
NGỌC ÁNH nguoideplongyen

Xứ Quãng quê mình lạ thúng tre,
Trong Nam phải gọi đó là ghe.
Ghe lườn bụng chửa trông xấu hoắt,
Bỏ máy đuôi tôm một bánh xoe.
Chở khách xuôi dòng kêu đò dọc,
Qua sông ngó bậu phải đi Bè.
Ven bờ chợ nổi trơ nhánh bẹo,
Chú lái bỏ quần tụt xuống he.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

THANH THOÁT ĐỜI SEN. - Thơ Thành Đô, Nguyễn

Bài xướng Bát vận Đồng âm
( Lục Mỹ Thanh )

Thoáng nhẹ tình sen nở giữa đời,
Nghe lòng bổng nhẹ mãng sương rơi.
Đưa người viễn khách thong thả đợi,
Đón kẻ giang hồ lặng lẽ ngơi.
Dẫu đó ao hôi lòng chạnh bởi,
Thì đây bể thối não dạ ôi!
Hương toàn sắc vẹn nhân nghĩa hởi?
Đoạn nở buông lơi ý cả lời.

 ---HỒNG LIÊN--
Bài hoạ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Bát vận đồng âm - Lục Mỹ thanh

Hồng hoa diễm lệ nhất ở đời,
Chẳng ngại bùn nhơ lẫn nắng rơi.
Viễn xứ thả lòng đang ngóng đợi,
Quê nhà thể tục mãi hướng ngơi.
Thân vàng liễu yếu lòng tựa bởi,
Điểm Ngọc dáng ngà lẽ bạn ơi!
Mỹ sắc thiên kiều hiền thực hởi?
Hồng liên cảnh hạc khó vẽ lời.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen




mardi 11 novembre 2014

Hoa Mắc Cở - Thơ Vũ Song / bài hoạ Ngọc Ánh

Bài xướng HOA MẮC CỞ

Âm thầm mắc cở nắng mưa sa,
Vẫn đẹp người xinh dáng mặn mà.
Nhẹ nhổm vườn mình xanh bóng lá,
Yêu kiều tỏa dáng tím màu hoa.
Người ngang khẻ nhũ đường tha thuớt,
Kẻ lại thầm khen vẻ nuột nà.
Lặng lẽ bên đường e ấp khóc,
Êm đềm cảnh sắc đắm hồn ta.

Bài hoạ --EM MẮC CỞ-- Ngọc Ánh

Khép mở khoe màu giữa rộng sa,
Trinh nguyên điểm tía sao mượt mà.
Bình minh nũng nịu trong cành lá,
Bóng ngã vầng dương nụ trổ hoa.
Yễu điệu thân ngà chiều tha thướt,
Mơ màng ỏng ẹo dáng nỏn nà.
Hiền nhân bởn cợt đưa tay khỏa,
Mặc khách tỏ tình trêu ghẹo ta.

Ngọc Ánh nguoideplongyen.


--Thả mộng vườn khuya-- Tho Trọng Tuyết

Bài xướng Trọng Tuyết

Nắng ngã vàng buông nhạt đỉnh Tây,
Mờ đêm trắng lạnh dỏi trăng đầy.
Mưa về nẻo Bắc ngăn đoàn tụ,
Gió thối trời Nam rũ lạc bầy.
Lấp lững nồng Xuân vờn ngõ cụt!
Âm thầm điểm tuyết ngã màu mây.
Quay đầu ngoảnh lại hoài mơ trắng,
Thả mộng vườn khuya sẽ lấp đầy.



Bài hoạ ĐÊM HUYỀN - thơ Ngọc Ánh

Trăng đà ngã bóng cạnh hiên Tây,
Tuyết đẫm sương Thu chạnh lối gầy.
Héo rũ câu chào Uyên ướt đọng,
Mơ màng tiếng bổng Nhạn xa bầy.
Hoàng lan nhuỵ đỏ trong mưa lạnh,
Dạ lý trang đài ngát cỏi mây.
Mãi tận canh dài đêm thức trắng,
U hoài nức nở lệ dâng đầy.

Ngọc Ánh nguoideplongyen



Vọng phu 3 - Bài xướng KhoiLe / Bài hoạ Ngọc Ánh

VỌNG PHU III - Thơ KhoiLe

Mãi miết nghìn Thu giá buốt đong,
Trơ vơ lệ đá khát khao lòng.
Chân trời khuất nẻo mưa mờ bóng,
Góc bể tàn phương nắng tỏa hồng.
Ánh nguyệt lững lơ sầu mỏi ngóng,
Tà dương héo hắt nhỡ chờ mong.
Ôm con đứng giữa Càn khôn vọng,
Thạch hoá xanh rêu vẫn đợi chồng.


  --HÒN VỌNG PHU-- bài hoạ thơ Ngọc Ánh

Bồng con đứng giữa ngọn sầu đong,
Ngóng kẻ chinh phu lệ đẫm hồng.
Dặm liễu vó câu sầu một bóng,
Ngàn dâu lãng bạt cánh chim hồng.
Năm canh nguyệt lạnh còn dỏi bóng,
Sáu khắc chong đèn mãi đợi mong.
Mổi độ mùa sang tràn ước vọng,
Ngàn năm hoá thạch vẫn đợi chồng.


Ngọc Ánh nguoideplongyen

Biển Nhớ. - Hàn Phong Tử / Bài hoạ Ngọc Ánh

 -- Biển Nhớ -- bài xướng HPT

Bến cũ chiều nay lại nhớ người,
Thêm buồn quạnh vắng giữa trùng khơi.
Tình kia cách biệt ngàn dâu bể,
Nghĩa đất ý lìa xa vạn nẻo đời.
Những lúc say vùi ly tửu đọng,
Bao lần muốn để giọt sầu rơi.
Nhưng dòng đã cạn làm sao khóc,
Bến cũ chiều nay nhớ một người.


Bài hoạ --Bến đò xưa-- thơ Ngọc Ánh

Mỹ Thuận chiều nay nhớ một người,
Buồn theo kỷ niệm vút ngàn khơi.
Trời Nam cách biệt mênh mông bể,
Biển Bắc thuyền trôi dạt nẻo đời.
Ão mộng tình yêu còn vương vấn,
Dòng mơ tưởng nhớ chuyện tình rơi.
Phương trời bạn vẫn âm thầm khóc,
Mỹ Thuận chiều nay nhớ một người.

Ngọc Ánh nguoideplongyen





Chấm Hết thơ HỘI, Trần Văn / Bai Hoa NĐLY.

" Chấm Hết "  Thơ Hội Trần Văn

Người xa dậm bể muôn sầu úa,
Kẻ biệt trùng khơi ngàn xót nữa.
Nức nở cung đàn lạc cỏi  mưa
Ế chề chén rượu vương thềm lụa.
Buông mình khuất nẻo rũ tình chua,
Thả phận trôi dòng chôn ái rữa.
Mực vết ngùi loang ở giữa chùa,
Trăng vành đắng dạt ngoài song cửa.

Bài hoạ " Dứt nghiệp Trần duyên "
Thơ Ngọc Ánh

Lẽ bạn tâm sầu dòng lệ ứa,
U hoài điệp khúc với một nửa.
Tơ chùng phím lỡ giữa trời mưa,
Rượu tiễn Huỳnh tương từ tay lụa.
Dạ cỗ từ ly ân ái chua,
Tàn phai nhuỵ phấn mùi hương rữa.
Tâm hồn thoát tục đáo cảnh chùa,
Dứt đoạn trần duyên người trong cửa.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mardi 4 novembre 2014

---MỸ SẮC---

Thơ Ngọc Ánh.  ( Lmt)

Ảnh hậu quần thoa nhiễu gấm khuê
An thường thủ phận vẫn còn quê
Tòng phu thục nữ đường tơ mỏng
Truớng rũ eo sèo dạ cẩn phê
Hiếu tử duyên cầu thê vận ngã
Hiền nhỉ diễm nguyệt ủ tư bề
Thư phòng ngọc thể ru tình liễu
Hoạ thủy hồng nhan mỹ sắc kề.

Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Cãm Tác -Ru Ta Bên Đời-

Thơ Jen Ero

Sưởi ấm tình yêu em hấp lại,
Hững hờ bảo táp với mưa sa.
Thương nhớ về ai lòng ôm mãi
Đốt trầm hương sưởi trái tim phai.

Một quyết ra đi đừng trở lại,
Thôi đành ôm mối hận tình ai.
Tiếc nhớ làm chi câu luyến ái,
Cho hồn thơ mãi vướng u hoài.

Tàn Thu lá đỗ buồn mang mác,
Ngập cả đường xưa ngập bóng em.
Đêm về lạnh vắng sầu đơn lẽ,
Chiếc bóng phòng côi vẫn miệt mài.

Em cần trang điểm lại dung nhan,
Đâu biết ngày sau gặp bạn vàng.
Đời sẽ vui vầy trăng sẽ sáng,
Ác mộng qua rồi hết khóc than

Thơ NGỌC ÁNH nguoideplongyen

--Hỏi Chuyện Trăm Năm--

Bài xướng Thành Đô, Nguyễn

Biết ngõ cùng ai chuyện trăm năm,
Tình duyên mấy thuở trọn sắc cầm.
Hay đời nụ lúc duyên chưa thắm,
Đã vội ong vờ bướm biếng thăm.

Nghĩa thủy chung tình biết tại sao,
Nhân gian để ứa lệ tuôn trào.
Trăm năm kết tóc keo chưa ráo,
Tóc vội phai màu nhuốm khổ đau.

Luyến ái là gì hởi thế gian,
Mà sao mới đó đã lỡ làng
Chung đường cụp mắt vờ lơ đễnh,
Tay mặt làm ngơ lối bước ngang.

Thế thái nhân tình tự xa xăm,
Thì thôi lỡ đã nợ duyên thầm.
Trao nhau trọn vẹn câu thề ấm,
Trút cạn lời yêu ngõ trăm năm

Thành Đô, Nguyễn

Bài hoạ Ngọc Ánh nguoideplongyen

--CHẲNG MUỐN TRĂM NĂM--

Khố quỹ thời gian còn trăm năm ?
Thì nên nghĩ đến chuyện sắc cầm.
Chưa vui sum hợp tình chưa thắm.
Chờ bướm ong vờn đến ghé thăm.

Đã biết yêu nhau cần chung thủy ,
Thì sao còn để lệ tuôn trào,
Đã nói lời yêu còn chưa ráo,
Vội vàng buông tiếng khóc khổ đau.

Luyến ái thường tình ở thế.gian,
Đừng chuốc thêm chi chuyện lỡ làng.
Tơ tình trút cạn còn bao nữa?
Dạ cũng không đành cất bước ngang.

Em đến từ nơi rất xa xăm,,.
Đưa tay đón lấy mối duyên thầm.
Sao còn giữ lại câu đầm ấm,
Hảy sống vì yêu chẳng trăm năm.

Ngọc Ánh nguoideplongyen




--CỐ LÊN -- Thơ Ngọc Ánh

 ( Bà hoạ  TRUYỀN HOÁ CHẤT
Thơ Vũ Hồng Quân.)

Dù cho cách trở đến muôn trùng,
Nhận được tin buồn dở bệnh hung.
Bạn hữu rầu lo hồn phát khủng,
Tình thân khổ nhọc đến khôn cùng.
Hồi sinh mạnh khỏe màng chi tóc
Sức khoẻ là vàng nghiệp mới tung.
Vững dạ trừ căn cho khuẩn sợ,
Lòng thơ nhúm lại cũng cháy bùng.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

TRUYỀN HOÁ CHẤT
Thơ Vũ Hồng Quân

Hoá chất hoà giao lủ khuẩn trùng,
Xông vào đánh trận rỏ là hung.
Dù cho mạch huyết người đau khủng,
Chúng vẫn cuồng ngông sẻ tận cùng.
Mản cảnh tàn tâm đầu rụng tóc,
Sinh hồn bạc não gốc trời tung.
Đời tôi quyết tử không hề sợ,
Ngọn lửa từ nay sẽ cháy bùng.


lundi 3 novembre 2014

Bài hoạ - DƯỚI ĐỈNH PHÙ VÂN

Cởi tạm nhân gian lắm bụi trần,
Đau lòng lữ khách giữa phong vân.
Đầu song dỏi mộng tha nhân tận,
Dứt mối duyên tơ dạ trắng ngần.

Phố thị rộn ràng những bước chân,
Bên trời Tô Thị ngóng hồng vân.
Đèo cao dậm liễu ngàn u uẫn,
Sóng nước Thanh Tuyền rọi chiếc thân.

Đông tàn nguyệt lạnh tiết Xuân phân,
Bụi đỏ đường xa vó ngựa quần.
Một quyết hy sinh trừ giặc lấn,
Phương này chờ đợi bóng chinh nhân.

Khách lạ đường quê sắp đến gần,
Nhìn nhau lệ đẫm xót thương lân.
Thà em hoá đá lòng son vẫn,
Năm chờ tháng đợi bóng tình quân.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng DƯỚI ĐỈNH PHÙ VÂN
KHỎI LE

Đỉnh nhớ chiều dâng phủ bụi trần
Thương người lữ khách đứng phân vân.
Ngoài kia sóng bạc vô cùng tận,
Ươm  hỏi thời gian bổng ngại ngần.

Em vội vàng chi rộn bước chân,
Xem nàng Tô Thị giữa lầu vấn.
Thiên sơn kiến tạo ngàn u uẫn,
Lệ đa xanh dòng bổng hoá thân.

Thi nhân mỏi mắt dưới phù vân,
Níu ngược thời gian gởi bụi trần.
Hải đảo biên thuỳ xưa giặc lấn,
Bồng con mãi ngóng chút hồng ân.

Mặc khách về đâu bước ngại ngần,
Tia nhìn giọt lệ đẫm giai nhân.
Thì ra thạch hoá lòng chung ẩn
Khắc khoải ru đời ý nghĩa nhân.

Khỏi Le







Bài xướng KHỎI LE

--TRĂNG KHUYẾT-- Thơ Ngọc Ánh

Bài hoạ.  ( Ngũ độ thanh )

Vầng trăng lặn khỏi mái hiên rồi,
Quạnh quẽ  cô phòng một bóng thôi.
Tiếng vạc kêu sương còn mãi khuất,
Câu hò luyến láy ngỡ ngàng trôi.
Tao nhân dạo khúc buồn rũ dạ,
Thục nữ mơ màng lệ đẫm môi.
Gió thoảng ngoài song lầu thấm lạnh,
Vầng trăng lặn khỏi mái hiện rồi.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng HOANG LẠNH
Thơ Vô Thường

Hạc vắng lầu trơ cách biệt rồi,
Cung đàn lổi nhịp nhớ nào thôi.
Mây hờn chuyện cũ bao đêm khuất,
Gió để duyên nồng mấy dặm trôi.
Liễu rũ bên hồ đau tấc dạ,
Hoa chìm đáy nước nghẹn bờ môi.
Mênh mông sóng vỗ hồn hoang lạnh,
Hạc vắng lầu trơ cách biệt rồi.

Vô Thường


--LỆ TÌNH-- Thơ Ngọc Ánh

Bài Hoạ

Má ửng sầu dâng ngọn sóng buồn,
Em ngồi lặng lẽ ngắm trăng suông.
Bao nhiêu mộng ước bao hờn tủi,
Cũng bấy niềm đau lệ uất hờn.
Ước nguyện tàn phai vầng đỏ chói,
Duyên thề ũ dột ánh nguyệt son.
Đường trần cách biệt không mong nữa,
Cởi mộng còn vương đến ngập hồn.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng
VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
Thơ HỘI Trần Văn.

Ngồi châm ngọn lửa giữa đêm buồn,
Nhả khói mơ hồ quạnh quẽ sương.
Nổi nhớ trào dâng miền dạ tủi,
Niềm thương gói trọn giữa tim hờn.
Nơi thờ nguyệt vẫn in hình chỏi,
Chốn hẹn hoa còn ũ nỏn son.
Biết chẳng bao giờ chung mộng nữa,
Hoài vương sợi tóc điễm say hồn.
HỘI Trần Văn





--VÌ AI-- Thơ Ngọc Ánh

Bài hoạ

Phận mỏng mười hai bánh nước trôi,
Xào qua đảo lại bột nhánh rồi.
Khen người trộn nhuyễn càng thêm béo,
Giận kẻ vo tròn có vậy thôi.
Lặn ngụp bềnh bồng  đâu có quảng,
Dâng vào chẳng ngại nước đang sôi.
Dung nhan diễn lệ Hằng Nga ấy,
Dẽo, ngọt, mềm, dai cũng có rồi.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng  PHẬN BÁNH TRÔI
Dương Đoàn Trọng

Đã phải nương mình phận bánh trôi,
Tròn vê méo nặn cũng xong rồi.
Lòng son phó mặc tuỳ than bỏng,
Thể Ngọc xin đành kệ nước sôi.
Lúc nổi khi chìm sao cưởng được,
Qua ngày đoạn tháng vậy mà thôi.
Nào ai hiểu hộ cùng em với,
Đã phải nương mình phận bánh trôi.

Dương Đoàn Trọng


--CHỚM ĐÔNG-- Thơ Ngọc Ánh

(Ngũ độ thanh)

Mùa Đông lạnh lẽo có chờ không?
Lặng lẽ bầy chim nhẩy nhánh hồng.
Đỉnh nguyệt mơ màng trông phú vọng,
Vầng dương nhuộm đỏ khách hoài trông.
Mưa sương ướt đẫm bờ vai mộng,
Vạt nắng vàng hoe buổi lập Đông.
Sóng nước phù sa còn đục mãi,
Thuyền ai chở khách ngược dòng sông.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

EM BIẾT KHÔNG.   ( Giao Cỗ Đối )
Bài xướng VŨ SONG

Giá lạnh hanh rồi em biết không?
Trời xanh chỉ chút vạt mây hồng.
Nơi này kẻ ở mơ màng vọng,
Nẽo ấy ai còn thắm thiết trông.
Nắng cuối Thu ngày xao xuyến mộng,
Đêm dìu dịu nhớ nguyệt đầu Đông.
Con thuyền thuở ấy xa xôi mãi,
Có ngẩn ngơ về một bến sông.

VŨ SONG    31-10-2014