Bài xướng HỮNG HỜ
Chiều buông nắng trải tận chân đồi,
Quạnh quẻ bên thềm một bóng tôi.
Cứ tưởng Thu về cho dạ rở,
Đâu ngờ Hạ đến bỏ tình tôi.
Còn chăng thắm đượm bài thơ cũ,
Chắc đã mờ phai ảo mộng rồi.
Bởi lẻ Xuân tàn không níu lại,
Nên lời ái nọ hững hờ trôi.
MIMOSA
Bài hoạ
TAN VỠ
Thu già tuyết phũ trắng ven đồi,
Thờ thẫn trên đường một bóng tôi.
Có tiếng người qua cười rạng rở,
Âm thầm đếm bước dạ đơn côi.
Câu thề có nhớ người năm cũ,
Ước hẹn hoài mơ vỡ mộng rồi.
Vẫn biết người đi không trở lại,
Dòng đời tựa những cánh bèo trôi.
NGỌC ÁNH nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire