dimanche 28 septembre 2014

DÁNG THU


Thơ Ngọc Ánh

Thu về ũ mộng trước thềm xưa,
Hờ hững lung lay mấy ngọn dừa.
Lãng đãng hồn Thu vờn lá rũ,
Mơ màng mộng điệp gió giao mùa.
Diễm tuyệt hoàng bào Thu lộng ảnh !.
Huy hoàng lộng lẫy sắc hương đưa.
Rọi bóng Hằng Nga in đáy nước,
Hồ sen tĩnh lặng giọt Thu mưa.

samedi 27 septembre 2014

NHA TRANG BẾN ĐỢI

THO Ngọc Ánh

Thuỳ dương cát trắng biển trời xanh,
Héo hắt niềm đau mộng bất thành.
Người đi trắng cả bờ lau cũ,
Kẻ ở mơ màng lạnh gối chăn.
Cung đàn đã dứt đường tơ mảnh,
Sóng vổ bờ xa nhạc khúc hành.
Trăng Thu quạnh quẻ tà dương rũ,
Bến  đỗ chiều nay bãi vắng tanh


vendredi 26 septembre 2014

MUỘN MÀNG

Thơ Ngọc Ánh

Đã chớm Thu rồi anh có hay?
Quê người lạnh lẻo tuyết sương bay.
Lữ khách vời trông về chốn cũ,
Tha nhân thổn thức dưới Heo may
Ngắm lá vàng rơi chiều lệ đẫm,
Nhìn em héo hắt giọt nồng cay.
Có phải men tình rơi rớt lại?
Bùi ngùi chiếc lá muộn màng phai.













samedi 20 septembre 2014

Bài Hoạ MƠ HOA / Bài xướng XIN ĐỪNG 55 HỘI, TRÀN VĂN


Xin đừng bỏ lại cỏi hồn em,
Xoá bóng tàn canh tủi nguyệt mềm.
Bửa đợi hương tràn thơm cửa mớm,
Hôm chờ gió thổi lộng phòng chêm.
Bao mùa cách biệt chung tình ngõ,
Một khắc lìa xa rũ cánh mềm.
Để quảng ân tình ai có nhặt,
Không làm nhỏ lệ xót lòng thêm.

Bài Hoạ ---MƠ HOA--- Ngọc Ánh  Nguoideplongyen

Xin đừng đứng đợi trước nhà em,
Gió Hạ đong đưa lá trúc mềm.
Nhớ thuở đôi hồn chung một ngõ,
Sầu vương chiếc bóng nhẹ qua thềm.
Lữ khách mơ hoa tình chạm ngõ,
Hồng nhan rũ rượi cánh hoa mềm.
Một chút ân tình rơi rớt lại,
Ngàn năm hận tủi xót xa thêm.

NGỌC ÁNH


vendredi 19 septembre 2014

THỔN THỨC. Bài xướng BÙI CHƯƠNG


Đã phải lòng nhau đến tận giờ,
Bao nồng gợn sóng mảnh hồn ngơ.
Hình hoa quyện kín từng hơi thở,
Bóng nguyệt vây tròn mới ngũ mơ.
Thổi thức giăng đầy say ngập cở,
Tràn lan ước nguyện chảy xô bờ.
Tình ơi! Hãy ghé cầu duyên nợ,
Để mộng chung hoà lẫn ý thơ.

Bài Hoạ --- NGHIỆP DƯ---
Ngọc Ánh Nguoideplongyen

Từ buổi giao duyên đến tận giờ,
Tôi về dệt áo dạ ngu ngơ.
Trừong  Giang sóng gợn hoà hơi thở,
Biển Bắc ru hồn vỗ giấc mơ.
Cách trở Tương Giang hoài vô cở.
Châu về Sóng Cữu vỗ xa bờ.
Nghiệp dĩ không duyên đời chẵng nợ,
Thôi thì xướng hoạ mấy vần thơ.

NGỌC ÁNH

EM ĐI LẤY CHỒNG VŨ HỒNG QUÂN

Bài xướng.
Bỗng pháo tung trời nổ dọc sông,
Thời em ngoảnh mặt bước theo chồng.
Trên thuyền nguyệt vẫy hình không bóng,
Giữa bến cây vời áo toạc trông.
Xả hội gia đình vui hỏi cưới,
Làng thôn bạn hữu sống qui lồng.
Tôi buồn áo nảo sầu vô định,
Lặng lẽ âm thầm cả kiếp mong.

Bài Hoạ THUYỀN HOA. -  NGỌC ÁNH nguoideplongyen

Bãi cạn thuyền neo dọc bến sông,
Chờ em khoát áo bước theo chồng.
Áo mới Giai nhân sầu một bóng,
Tình xưa Mặc khách mãi vời trông.
Bến nước Tầm dương hồng áo cưới,
Thuyền hoa Lạc Vỹ cảnh chim lồng.
Có biết sang ngang đời bất định,
Âm thầm nhỏ lệ kẻ chờ mong.

CHIỀU NHỚ bài xướng BÙI CHƯƠNG


Ngồi đan ước nguyện thỏa câu thề,
Cạn mấy ly tình ngã ảo mê.
Một khoảng trời mơ choàng níu giử,
Nghìn cơn bảo nhớ chạy tuôn về.
Chờ trăng sáng tỏ trao lời hẹn,
Gửi nghĩa thơm nồng mộng gối kê.
Ngọt sẽ chia bùi say đẫm dạ,
Chiều thương tưởng bóng nặng tư bề.

Bài hoạ DUYÊN THỀ.
Ngọc Ánh Nguoideplongyen

Thuyền mơ đã lỡ mối duyên thề,
Bến đợi ngàn Thu vẫn ngũ mê.
Tỉnh giấc Nam Kha còn níu giữ,
Bừng cơn Ảo mộng tưởng ai về.
Vừng trăng đã chứng cho lời hẹn
Vai kề má tựa gối cùng kê.
Hận khách tình quân buồn xót dạ
Phòng loan ngọn gió lộng tư bề.

NĐLY Ngọc Ánh

THU SẦU Bài xướng DUY NGUYỄN

Lại một mùa Thu đến vội vàng,
Chiều buồn chút nắng muộn màng sang.
Đâu đây chiểc lá ngoài sân vắng,
Gọi gió mơn mang phía cuối làng.
Tiếng dế bên hiện còn ngáy ngũ,
Tâm tư thổn thức chuyện dỡ dang.
Không gian gợi nhớ người năm cũ,
Bỏ mặt tình ta với trái ngang.


Bài hoạ Thành Đô Nguyễn

Chiều nay lối cũ lá hoe vàng,
Úa rụng bàng hoàng tiển Hạ sang.
Nắng nhuộm ven thôn chiều quạnh vắng,
Sương giăng chạng vạng lặng trong làng.
Đong đưa lã vọng ru con ngũ,
Nhịp võng tàn hơi mẹ cánh đang.
Diệu vợi mênh mang về bến cũ,
Thu sầu lặng lẽ đã về ngang


Bài Hoa Ngọc Ánh nguoideplongyen

Ngoài hiện gió cuộn lá Thu vàng,
Ngập lối đường xưa Hạ đã sang
Vạt nắng trên đê chiều quạnh vắng,
Mây chiều lãng đãng khuất tre làng
Câu hò luyến lấy còn say ngũ,
Giọng hát buồn tênh khóc dỡ đang.
Bãi vắng đò không về bến cũ,
Sông buồn đưa tiễn khách sang ngang.

NGỌC ÁNH Nguoideplongyen


jeudi 18 septembre 2014

GIỤC GIÃ Thi sỹ XUÂN DIỆU

Mau với chứ vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi tình non đã già rồi.
Con chim hồng trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ thời gian không đứng đợi.
Tình thời gió màu yêu lên phấp phới,
Nhưng đôi ngày tình mới đã thành xưa.
Nắng mọc chưa tin hoa rụng không ngờ,
Hoa rụng không ngờ tình yêu ơi ai biết.
Tình yêu đến tình yêu đi ai biết,
Trong gặp gở đã có mầm ly biệt.
Những vườn xưa nay đoạn tuyệt dấu hài.
Góp đi em tình rất sợ ngày mai,
Đời trôi chảy lòng ta không vĩnh viễn.
Vừa xịch gối chăn vội vàng tan biến,
Dung nhan sẽ động sắc đẹp tan tành.
Vàng son đương lấp lánh buổi chiều xanh.
Quay mặt lại cả lều chiều đã vỡ.
Vì chút mây đi theo làn bút gió,
Biết thế nào mà chận lại em ơi!
Sáng nay sương sẽ rít cả chân trời,
Dục Hồng nhạn thiên đi về cởi Bắc.
Ai nói trước là không phản trắc,
Mà lòng em sao lại trắc trơ trơ.
Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Đốt muôn nến thành mặt trời chói lợi.
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối ,
Còn hơn buồn le lối suốt trăm năm.
Em vui đi Răng nợ Ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mổi giờ tình tự.
Mau với chứ vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi tình non đã già rồi.


lundi 8 septembre 2014

TRĂNG QUÊ HƯƠNG

Thơ Ngọc Ánh

Tôi nhớ mãi một niềm yêu tha thiết,
Bầu trời Tây Ninh trong tiết tháng Mười.
Tuổi thơ ngây thiếu vắng những nụ cười,
Lòng u uất tiếc hoài thời niên thiếu.

Đã biết rồi  khi nào anh thấu hiểu,
Tận cùng sâu trong một phút suy tư.
Đường đến trường buổi sáng bạc màu sương,
Đã mãi mãi hằng sâu trong ký ức.

Tôi tìm hoài cả đời màu hạnh phúc,
Ngồi ở đây nhớ đến mảnh trăng suông.
Màn đêm buông hiu hắt ánh trăng Thu,
Vọng quê hương vùng  sương trắng mịt mù.

Nơi đó có vầng trăng vàng năm cũ,
Tháng ngày buồn với đêm dài ủ rủ.
Trong lòng tôi trĩu nặng một niềm đau.
Đêm ba mươi cũng không có ngàn sao.

Trăng quê hưong quá đằm thắm ngọt ngào,
Nên yêu lắm cho dù trăng có khuyết.
Bỏ con trăng không một lời giã biệt
Theo vòng xoay gặp mãi ánh trăng lu.

Ngọc Ánh






dimanche 7 septembre 2014

HẾN XÀO Bài họa NẨU THÈM

  --- HẾN XÀO---

Vợ ỏng thèm ăn bữa Hến xào,
Ra ngoài chợ cóc thửa vài bao.
Mùi ta, giá đỗ, đôi hành hẹ,
Bỏ ớt phi hành một muỗng chao.
Tỏa khói thơm lừng bay đượm ngỏ,
Tràn hương thấm đẫm phũ loang rào.
Nhào vô bẻ bánh đa vàng rộm,
Véo mủi khen chồng hạnh kiểm cao.

  MIMOSA

Bài hoạ.

            ---NẨU THÈM---

Vợ ỏng cho nên cử Hến xào,
Mần thơ Nẩu cứ rổng hầu bao.
Ốm nghén O nhè luôn hành hẹ,
Phen ni chắc Nẩu hết tương chao.
Ngó Hến lượng lờ qua đầu ngỏ,
Bắt thèm nên Nẩu chỗng qua rào.
O nớ mần răng de vàng ruộm,
Thi sỹ mò về kiếm điểm cao.

 Ngọc Ánh  nguoideplongyen.

DUYÊN PHẬN

---NỔI NIỀM RIÊNG---


Nhân gian lắm thứ chuyện vô duyên,
Có kẻ huyên thuyên bởi muộn phiền.
Muốn nói ra nghe e bất tiện,
Nên đành im lặng nén trong tim.
Khi nào mở miệng cười ra tiếng,
Lúc ấy se lòng khóc chửa yên.
Chớ hỏi đời sao hoài tái diển,
Vì không thể tỏ nổi niềm riêng.

THÀNH ĐÔ, NGUYỄN


Bài hoạ


      DUYÊN PHẬN


Gặp tri kỷ rồi mới biết duyên,
Men tình chưa nếm sao lại phiền.
Cửa đóng nên người không tuỳ tiện,
Lòng mở ra xem có mấy tim.
Nếu đã yêu rồi nên đánh tiếng,
Tình tỏ ra lời mới được yên.
Nếu bị khước từ nên tái diển,
Xin đừng ôm chặt mối sầu riêng.

Ngọc Ánh nguoideplongyen

BẮT NHỊP CẦU

 BẮC NHỊP CẦU

Gió nhẹ nhàng bay đuổi nổi sầu,
Mây vờ vỉnh hỏi xót nàng Ngâu.
Trời ươm nghĩa đỏ từ khi sáng,
Đất giử tình xanh buồn dạo đầu.
Dắt cảnh đem về thương mộng cũ,
Gieo hình giử trọn nhớ hồi lâu.
Hồn xưa trở lại còn hay mất,
Để mãi người mong bắt nhịp cầu.

VŨ HỒNG QUÂN


Bài hoạ


     TÌNH XƯA


Đối cảnh mênh mông dạ luống sầu,
Vầng dương thấp thoáng tiễn mưa Ngâu
Ánh nguyệt vàng soi trời rựng sáng,
Màn sương điểm trắng cỏi non đầu.
Cám cảnh cô đơn người chốn cũ,
Chạnh lòng tình nghĩa nhớ thương lâu.
Muốn hỏi tình xưa còn hay mất,
Vời trông Ô thước bắt nhịp cầu.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen

DÒNG SÔNG TÌNH YÊU

 DÒNG SÔNG TÌNH YÊU


Đôi bờ khép lại giởn lòng sông,
Dãy núi vờ ôm cảnh tượng hồng.
Cỏ mượt Xuân đời thong thả rẽ,
Hoa mềm ngược suối nở sè bông.
Thuyền trong một tháng lưu kỳ chảy,
Bến đục thường xuyên sẽ mở lòng.
Lãng tử hiền nhi cùng vượt sóng,
Vui đời thỏa mãn mạch tình thông.

VŨ HỒNG QUÂN


Bài hoạ


        BẾN TÌNH

Tình yêu ví thể nước trên sông,
Mây trắng mênh mang tựa ánh hồng.
Sóng biếc trôi xuôi nhiều ngả rẽ,
Trăng ngàn rủ rượi dáng Xuân bông.
Thuyền yêu khó cuốn theo dòng chảy,
Bến đợi chờ mong mãi ngược dòng.
Lữ khách say tình đang vượt sóng,
Tha nhân mản nhuỵ mạch như thông.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen.

BƯC TRANH THÁNH NỬ

TUYỆT SẮC.  Bài xướng

Khổng tước hờn nghen khách Mỹ nhân,
Tuyết nhung lộng lẫy sánh vai trần.
Hào quang rực rở muôn màu sắc,
Quyến rũ mê hồn vạn nét Xuân.
Quốc sắc khơi thân chèn ánh nguyệt,
Nữ hoàng lông vủ lấp hồng vân
Chim sa cá lặn hồn ngây ngất,
Lưỡng sắc song nhan bởi bút thần.

OANH NGUYỄN

Bài hoa 1


TUYỆT MỸ NHÂN

Ai mà tự cởi áo nàng nhân,
Quyến rủ hồng phơi mảnh ngực trần.
Một lủ ong vàng mê mãi hóng,
Bao đàn bướm ngọc ngửi thèm Xuân.
Lùa trong ghé thử se tình nguyệt,
Lấn giửa xô bừa toạc cảnh vân.
Nhất đẳng vương hoàng phi tuyệt mã,
Hằng khoe nhũ sắc tượng thiên thần.

VŨ HỒNG QUÂN
 
Bài hoạ 2

      BỨC TRANH THÁNH NỮ


Khổng tước về trần cỏng Mỹ nhân,
Xiêm y gió thổi lộ vai trần.
Tiên Bà rực rở hào quang sắc,
Thoát tục mê hồn thánh nữ Xuân.
Sắc nước mây trời che ánh nguyệt,
Hồng nhan cánh tuyết áng hồng vân.
Hoa nhường nguyệt thẹn hồn cao ngất,
Vẻ đẹp nhân gian kém Nữ thần.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen.
                       

VINH HOA LAN

Bài xướng. HOALAN


Trong vườn rực rở cánh hoàng lan,
Tỏa sáng bình minh xoả nắng tràn.
Hây hẩy khoe màu vương giả đắm,
Kiêu kỳ tỏa sắc Ngọc ngà đan.
Người say chốn lạc êm đền cỏi,
Nhẹ nhỏm lòng ai đáo cảnh nhàn.
Hưởng trọn hương đời thanh nhả ý,
Quên  ngày ủ mộng đếm thời gian.

NGUYỄN DŨNG


Bài hoạ 1


          VƯỜN LAN

Êm đềm rũ bóng một vườn lan,
Lộng lẫy chào Thu buổi gió tràn.
Trải đẫm câu tình thư thái dệt,
Thêu ngời chữ ái dịu dàng đan.
Hoa vờn cỏi lạc mơ màng tỏa,
Lặng lẻ choàng hương phũ chống nhàn.
Nủng nịu khoe màu như ngỏ ý,
Yêu kiều ngát đượm giữa Trần gian.

MIMOSA


Bài hoạ 2


          TÌNH LAN


Kiêu sa yểu điệu dáng nàng lan,
Ấp ủ tình Thu ánh nguyệt tràn.
Thực nữ khoe duyên chờ nơi dệt,
Hồng nhan diễm tuyệt ái ân đan.
Trinh nguyên một đóa hương nồng tỏa,
Hé mở lòng son đợi khách nhàn.
Thỏ thẻ câu mời còn giữ ý,
Nồng nàn diễn lệ nhất trần gian.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen.

Bài xướng Hửng Hờ và Bài họa Tan Vở

Bài xướng  HỮNG HỜ

Chiều buông nắng trải tận chân đồi,
Quạnh quẻ bên thềm một bóng tôi.
Cứ tưởng Thu về cho dạ rở,
Đâu ngờ Hạ đến bỏ tình tôi.
Còn chăng thắm đượm bài thơ cũ,
Chắc đã mờ phai ảo mộng rồi.
Bởi lẻ Xuân tàn không níu lại,
Nên lời ái nọ hững hờ trôi.

MIMOSA


Bài hoạ


             TAN VỠ


Thu già tuyết phũ trắng ven đồi,
Thờ thẫn trên đường một bóng tôi.
Có tiếng người qua cười rạng rở,
Âm thầm đếm bước dạ đơn côi.
Câu thề có nhớ người năm cũ,
Ước hẹn hoài mơ vỡ mộng rồi.
Vẫn biết người đi không trở lại,
Dòng đời tựa những cánh bèo trôi.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen

Bài họa BIÊN THẦN TIÊN

Bài xướng BIỂN THẦN TIÊN

Dãy núi mờ xa ảo diệu huyền,
Muôn hình uốn lượn cảnh thần tiên.
Rừng in đủ sắc ngay bờ vực,
Biển khắc ngàn hoa giữa mạn thuyền.
Én hải bay vào vô định mãi,
Ưng bàng lã xuống tận cùng chen.
Dòng lưu giử lại thiên tình đảo,
Đất đỏ trời xanh bổng dịu hiền.

VŨ HỒNG QUÂN

Bài hoạ

          NGÀN CÁNH HẠC

Đẩy lụa trời nương cánh hạc huyền,
Duyên tình thắm đượm cỏi thần tiên.
Rừng Mai khoe sắc đang chờ đợi,
Bến mộng đò sang mấy chuyến thuyền.
Ứng Bàng dang cánh còn đi mãi,
Bạch Nhạn sa lầy đâu mãi chen.
Phong thủy hữu tình thiên duyên đảo,
Ngàn mây e ấp nét dịu hiền.

NGỌC ÁNH nguoideplongyen.


BAI HOA tho


TIÊN SA
Tác giả : Vũ Hồng Quân 

Nàng xinh dáng vẻ tựa Tiên trời.
Quyễn rũ hương nồng ngũ sắc tươi
.Môi sẻ hình tim hồng chín độ.
Mắt viền cánh phượng biếc xanh thời.
Hàm răng trải ngọc đều tăm tắp.
Suối tóc đan tuyền mượt xuống khơi.
Nhất đẳng nhì vương cung hậu cấm.
Kìa em ngỏ ý đợi ai cười !

Hồng Quân