samedi 19 octobre 2013

THU MUỘN

                                           

                                                  Thơ Ngọc Ánh

Thêm một lần Thu, lại chuyển mình,
Nắng Hè vội vã, kéo nhau đi.
Linh Lan đỏ ối, còn khoe sắc,
Mây phủ rừng thông, sương trắng tinh.

Hè phố rơi đầy, lá Bạch dương,
Xào xạc theo chân, bước dọc đường.
Nhè nhẹ bên lề, con phố lạnh,²
Nhà ai văng vẳng, điệu ru đơn?

Hơi Thu lành lạnh, lướt song ngoài, 
Mưa Thu rả rích, đến se da.
Rừng Thu khoe sắc, như tình mộng
Ký ức ngày thơ, nhớ thiết tha.

Thu cũng rơi trên, mái tóc mây,
Một chút lòng riêng, khó tỏ bày.
Ngồi buồn nhớ lại, bài thơ cũ,
Ngơ ngác bầy nai, với lá vàng.

Thật tiếc thời gian, trôi quá nhanh,
Giật mình thấy tóc, thiếu màu xanh.
Hỏi người năm cũ, anh còn nhớ ?
Chiếc lá Thu Phong, rụng cuối mùa...!

                                    Ngọc Ánh

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire