mardi 15 octobre 2013
CHIẾC VÕNG RU CON
Thơ Ngọc Ánh
Ngoài song vắng ngắt, nắng Thu đầy,
Chiếc võng đong đưa, lá thu bay.
Lời ca khoan nhặt, cung trầm bổng,
Theo điệu ru đơn, giấc ngủ ngày.
Con lớn dần theo, tiếng võng đưa,
Ầu ơ! điệu lý, khúc đồng dao.
Kẽo kẹt dây thừng, treo đầu cột,
Nải chuối, buồng cau, ngọt giấc nồng.
Con trẻ ngậm ngùi, say giấc mộng,
Hoa mướp vàng rươi, gió đưa hương.
Bướm ong chấp choáng, vờn chao lượn.
Khúc nhạc đồng quê, ấp ủ lòng.
Réo rắt mưa tuôn, giọt u hoài,
Bùi ngùi rung cảm, nhớ thương ai?
Cầu tre lắc lẻo, lời ai oán!
Tâm sự buồn như, tiếng thở dài!
Vi vút ngoài hiên, gió trở mùa,
Chiều đi lặng lẽ, trắng sương đêm.
Bé thơ đâu hiểu, cho lòng mẹ,
Biết lấy gì đong, hết nỗi niềm ?
Lòng buồn cất giọng, hát ầu ơ!
Gói vào trong mộng, của con thơ.
Phong ba bão táp, còn theo mãi,
Nửa mảnh hồn riêng, khóc nghẹn lời
Ngày nay con đã, lớn khôn rồi,
Không còn bên mẹ, giấc nằm nôi.
Nhưng lòng con vẫn, còn đâu đó,
Chiếc võng, lời thơ, tiếng mẹ ru.
Ngọc Ánh
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire