Trời Đông lạnh lẽo giọt mùa tuôn
Dưới những tàng cây trụi lạ buồn
Gió giật tủng cơn lòng sỏi đá
Đèn khuya hiu hắt ánh vàng buông
Mùa Giáng Sinh này em xa anh
Ngàn câu thương nhớ cũng mong manh
Em đem nhốt hết vào tim lạnh
Giọt buồn giọt nhớ chảy vòng quanh
Ngồi đây lạnh cóng cả hồn thơ
Nhớ lắm người trong cỏi mịt mờ
Chiều đi quạnh quẽ từng đêm vắng
Giận nỗi buồn đơn đến thẩn thờ
Nhớ mắt môi yêu tiếng ngọt ngào
Tình xa vời tựa bến trăng sao
Nửa vòng tay đơi tìm hơi ấm
Một chút yêu thương của buổi nào
Ngoài kia rộn rã tiếng đùa vui
Nhạc khúc Noël tấu dập dìu
Những cặp tình nhân dìu bước nhẹ
Lòng em rời rả nỗi buồn thiu
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire