VẠT NẮNG CHIỀU ĐÔNG
Thơ Ngọc Ánh
Chiều rơi bóng ngã mặt hồ trong
Một mảng thuyền ai lướt giữa dòng
Nẽo đó nhàn du rời mạn biển
Bên này phương vỹ rụng ven sông
U hoài mãi vọng nàng môi đỏ
Lỡ phận vời trông kẻ má hồng
Khói toả bờ lau sương lạnh lẽo
Êm đém quạnh quẽ buổi tàn Đông
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire