Bài xướng Khúc Tự Tình
(nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Sao đành lổi hẹn dưới thềm toa
Cũng bởi từ năm tháng nhạt nhoà
Lữ khách phiêu bồng nơi cội lả
Trang đài ở lại chốn phòng thoa
Ai hoài mỗi bận buồn châu rớt
Kẻ mãi niềm đau ứa lệ xoà
Ước phỉ hiền nhân người trọng nghĩa
Đau lòng mở dạ xót tình hoa
Bài hoạ I TÌNH BAN. Thơ XƯA HƯỜNG
(nđt)
Chẳng mộng ham gì những chuyến toa
Thời gian cũng rạng nứt mau nhoà
Trang đài vội vã quên nguồn gốc
Lữ khách tiêu điều ở nhịp thoa
Ảo não từng xanh sầu lệ rớt
Đìu hiu cõi dạ tủi mi xoà
Còn đâu một thuở cùng tao nhã
Bỏ lỡ bao chiều nhạt dáng hoa
Bài hoạ II TÌM QUÊN KỈ NIỆM
(nđt) Thơ Đinh Hoàng Nhân
Chỉ lặng theo nhìn những chuyến toa
Từng phong cảnh đẹp đã phai nhoà
Nỗi lòng khổ hạnh không người thấy
Chốn dạ đau ầu chẳng ngã thoa
Quạnh quẽ xem hoài con nước chảy
Đìu hiu ngó mãi giọt mưa xoà
Chôn vùi kỉ niệm ngày xưa ấy
Háy để cho đời tựa cánh hoa
Bài hoạ III. RỜI NHAU. Thơ Thuận Đăng
(nđt) (bạt láy)
Con tàu lặng lẽ kéo đoàn toa
Để tiễn người yêu lệ ướt nhoà
Nắng dịu dàng bay ngoài ngõ phả
Sương chẩm chậm rớt phù hồn thoa
Âm thầm bởi nghĩa như hờn níu
Khắc khoải vì duyên tựa dỗi xoà
Ngớ ngẩn theo màu loang cội rã
Bơ phờ dạ nẫu xót đời hoa
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire