dimanche 25 septembre 2016

VẠT NẮNG CHIỀU ĐÔNG /. Thơ Ngọc Ánh


VẠT NẮNG CHIỀU ĐÔNG
Thơ Ngọc Ánh

Chiều rơi bóng ngã mặt hồ trong
Một mảng thuyền ai lướt giữa dòng
Nẽo đó nhàn du rời mạn biển
Bên này phương vỹ rụng ven sông
U hoài mãi vọng nàng môi đỏ
Lỡ phận vời trông kẻ má hồng
Khói toả bờ lau sương lạnh lẽo
Êm đém quạnh quẽ buổi tàn Đông

Ngọc Ánh nguoideplongyen

samedi 24 septembre 2016

ĐLXH Buồn Trong Kỷ Niệm/Tòng Trần #Bên Dòng Quạnh Hiu/Ngọc Ánh

Bafi xướng BUỒN TRONG KỶ NIỆM
Thơ Tòng Trần

Buồn len kỷ niệm buốt tâm hồn
Nghĩ lại duyên mình chỉ muốn chôn
Có phải vì thương mà đã vội
Hay là tại nhớ vẫn hoài nôn
Người kia nỡ xẻ bờ xa bến
Kẻ ấy đành chia bãi với cồn
Cõi dạ âu sầu đêm phủ tím
Nơi lòng quạnh quẽ buổi hoàng hôn

Bài hoạ BÊN DÒNG QUẠNH HIU
Thơ Ngoc Ánh nguoideplongyen

Quạnh quẽ buồn vương đắm cả hồn
Ân tình bạc bẽo tưởng vùi chôn
Ngoài hiên nhện nỉu đường tơ nhã
Cạnh bãi triều dâng sóng biển nôn
Lỡ hẹn thờ ơ thuyền bỏ bến
Chờ duyên ãm đạm gió xây cồn
Bơ phờ mệt mõi niềm đau cháy
Vật vã cuồng say bởi chiếc hôn

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH RÃ MỘNG/ Thuận Đăng # TÌNH QUÊ /Ngọc Ánh

Bài  Xướng  RÃ MỘNG  Thơ Thuận Đăng

Mãi hẹn ai về ở lối xưa
Lòng thương hỏi mấy cũng không vừa
Chừ mơ hạnh phúc như còn đó
Buổi đến ân tình tựa vẫn thưa
Để ngõ bao mùa da diết lặng
Làm tin mấy thủa ngãng ngơ thừa
Chiều buông lặng lè nhìn sương xuống
Nghĩa nứt duyên tàn phỉ mộng chưa?

Bài hoạ TÌNH QUÊ Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(Nđt)

Về đây ghé lại quảng đường xưa
Chậm rãi vòng quanh ngõ trúc vừa
Lối cũ mơ màng hoa đỏ lịm
Hiên buồn vắng vẻ lục bình thưa
Trưa thèm rộn rã song còn ỉm
Nắng đổ ngàng ngơ quạt cũng thừa
Thoảng tiếng ai hò nghe rõ giọng
Chân tình thắm đượm thoả lòng chưa?

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH THỬ ĐOÁN/Đinh Hoàng Nhân #HỒN MA KHÓC/Ngọc Ánh

Bài xướng THỬ ĐOÁN. Thơ Đinh Hoàng Nhân
(nđt) (bvđâ)

Lệ đẫm tuôn trào hỏi khóc ai
Mà sao thở ngắn bụng than dài
Ông bà nhỏ nhẹ thì kêu gái
Lũ trẻ hô thầm lại nói trai
Dạ khổ cam đành toan tính mãi
Lòng đau phải chịu nghĩ suy hoài
Ghi dòng chữ mẹo đầy ngang trái
Để những anh hùng một đoán hai

Bài hoạ HỒN MA KHÓC.
 Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đang ngồi khóc thãm mộ phần ai
Chỉ một mình cô cõi thế dài
Khố nỗi sao người thân phận gái
Than vì nối dõi kẻ làm trai
Đàn chay lể bái không màng giữ
Cúng quãy đèn nhang chẳng đoái hoài
Giổ Tết mơ hoang đầy lạnh lẽo
Mong gì mẹ có phải là hai

Ngọc Ánh nguoideplongyen


jeudi 22 septembre 2016

ĐLXH HOÀI NIỆM/Xưa Hường-THU SẦU/Ngọc Ánh

Bai xướng HOÀI NIỆM. Thơ Xưa Hường
(Nđt) (bvđâ)

Những buổi mình yêu lắm ngọt ngào
Khơi từng kỷ niệm nỗi buồn xao
Vườn hoa thuở trước nhân tình dạo
Gác nguyệt ngày xưa hữu hảo chào
Lặng lẽ tìm nhau hằng khéo bảo
Êm đềm ngóng bạn để ngời trao
Lìa xa mấy bận tâm hồn đảo
Cách trở hồn vương lệ đẫm trào

Bài hoạ THU SẦU. Thồ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(Nđt) (bvđâ)
Trời Thu rực rỡ khói mây ngào
Óng ả ghềnh rêu rặng liễu xao
Những bước nhân tình thơ thần dạo
Vài câu nguyện ước vẫy tay chào
Trăng rằm lộng lẫy như thầm bảo
Kỷ niệm vàng son ngỡ mới trao
Quạnh quẽ hiên lầu sương trải áo
Sầu tư lệ đẫm ứa mi trào

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH XÃ HỘI LẦM THAN/Đinh Hoàng Nhân- TÀN NHẪN/Ngọc Ánh

Bài xướng XÃ HỘI LẦM THAN - Thơ Đinh Hoàng Nhân
(nđt) (bvđâ)

Ai nhìn cũng loạn mất bình tâm
Xã hội thời nay chẳng xứng tầm
Xoá tẫy luân thường quên nghĩa đậm
Bôi nhoà đạo lý bỏ tình thâm
Lòng đâu ngoảnh mặt đành suy gẫm
Cán bộ làm ngồ phải nghĩ thầm
Cả thánh xem rồi tuôn lệ đẫm
Sao người ở đấy lại ngồi câm

Bài hoạ TÀN NHẪN. Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(Nđt) (bvđâ)

Bác sỹ đời nay khỏi bận tâm
Nhà thương nhiễu loạn bởi trong tầm
Phong bì tới sổ còn kêu đậm
Chồ vợ về quê cũng khỏc thầm
Cận cảnh đau lòng sao ngán ngẫm
Coi ngành giúp đỡ sợ lo nhầm
Tuần tra rác rưởi đang ngồi nhắm
Khốn nỗi người dân chỉ lặng câm

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH KIẾP NGHÈO /Nhung Tu Hoang Nguyen - CƠ HÀN /Ngọc Ánh

Bai xướng

kIẾP NGHÈO. Thơ NhungTu Hoang Nguyễn

Vai đời gánh cả một vùng mơ
Chợp mắt hồn xin phận thoát nghèo
Mộng thấy thiên đàng không ngõ bước
Mơ nhìn hạnh phúc chẳng đường leo
Khoai sầu ế ẩm người buôn vẹo
Bếp tủi tan hoang lửa hết xèo
Giận hỏi ông trời đây khổ thế
Nhà kia đống thịt cửa mình meo

Bài hoạ CƠ HÀN  Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(nđt)
Mệt lã còn trơ mấy củ eo
Cầu buôn bán được khỏi lo nghèo
Trưa nồng lửa vụt trên vành méo
Buổi sáng mưa ùn ngập ngõ leo
Đám trẻ đòi cơm chòi ngã vẹo
Đàn heo đợi cám cũng eo xèo
Ai người thấu hiểu dùm cho kẻ
Nhục tủi đành cam số mãi neo

Ngọc Ánh nguoideplongyen


Bài xướng BUỒN TÀN THU - Thơ Ngọc Ánh

Bài Xướng BUỒN TÀN THU
(nđt) (bát láy)

Rặng liễu buồn thơ thẩn gió ngàn
La đà nhạn trắng vẽ màu tang
Thờ ơ lửa Hạ trào khoanh xám
Quạnh quẽ rừng Thu thả ánh vàng
Giọng lý ngân đìu hiu giữa nẻo
Lời xoan vẳng rạng rỡ bên đàng
Hoàng hôn phủ nhuộm bơ phờ bến
Dạ tủi vì duyên luống bẽ bàng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mercredi 14 septembre 2016

ÃO MỘNG Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Tifnh diễn tuyệt là tình trong mộng tưởng
Đợi chờ say ngất ngưỡng lối vào yêu
Người không yêu dù có nói bao điều
Niềm mơ ấy sẽ thềm nhiều mộng mị

Nếu đã yêu thì dù muôn vạn lý
Cũng không gì ngăn cách cõi lồng ai
Nẽontraafn duyên có lúc lắm chông gai
Đừng níu kéo khi tình yêu quay bước

Tình sẽ đến trê dòng đời xuôi ngược
Một tấm lòng chia sớt nỗi niềm riêng
Bỏ hờn yêu trắc ẩn với muộn phiền
Bởi tìn cảm đừng bao giờ miển cưỡng

Ngày mai này trên đường tình muôn hướng
Biết đâu chừng ta sẽ gặp tri âm
Phủi tháng ngày trong đau khổ âm thầm
Đời đã vậy xin ai đừng ái ngại

Thuyền tình ta cứ thản nhiên buông lái
Cố kiếm tìm tình lại bỏ đi xa
Thời gian trôi tất cả sẽ phai nhoà
Kỷ niệm cũ sẽ là cơn ác mộng

ĐLXH HƯƠNG DẠ LAN / Thơ xướng Ngọc Ánh


Bài xướng  HƯƠNG DẠ LAN
(nđt)  Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Êm đềm thoảng nhẹ ngát mùi hương
Khả ái nàng lan cạnh ngõ hường
Bởi những u hoài chan mộng luyến
Vì bao ấp ủ đượm tình vương
Quê nhà quạnh quẽ người mong nhớ
Viễn xứ âm thầm kẻ gọi thương
Khắc khoải thân ngà trong bão lộng
Yêu kiều toả dáng giữa trời sương

Bài hoạ THÔN CẢNH ĐỒNG QUÊ
(nđt)  Thơ Đinh Hoàng Nhân

Rực rỡ bên đường toả ngát hương
Chiều buông thả nhẹ cánh hoa hường
Cho bầy thỏ giỡn lòng lưu luyến
Để lũ chim đùa dạ vấn vương
Kỷ niệm dâng tràn trong nỗi nhớ
Ân tình lắng đọng giữa niềm thương
Trời êm gió thoảng khung bình lặng
Vẽ cảnh tranh vàng rọi nắng sương

mardi 13 septembre 2016

ĐLXH Tâm sự Thu vàng/Thành Đô Nguyễn # Tình Thâm/ Ngọc Ánh

Bài xướng TÂM SỰ THU VÀNG
Thơ Thành Đô Nguyễn

Cây nào để lại lá vàng đâu
Chỉ tại sương thu đọng mãn sầu
Lại thoáng ngâu buồn lơi lả giấu
Thêm chừng nắng nhạt gợi tình sâu
Mây trời lặng lẽ tình yêu dẫu
Gió lạnh kufng câu dã duợi rầu
Rủ úa lòng nhau nào hiểu thấu
Cây nào lại dể lá vàng đâu
                  ####
Cây nào lại để lá vàng đâu
Chớ bỏ đời nhau trọn kiếp sầu
Gió chẳng ngừng rung cành lặng giấu
Ngâu hoài ướt đẫm cội chìm sâu
Dù bao cách biệt thời gian dẫu
Mấy bận gần nhau thế kỷ rầu
Lỡ hẹn Thu ơi người có thấu
Cây nào lại để lá vàng đâu

Bài hoạ TÌNH THÂM
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Mẫu tử tình thâm cốt nhục đâu ?
Ngày thơ vẫn nói để trên đầu
Câu từ đã nguyện lòng đau đáu
Chữ hiếu hằn tâm dạ hiểu sâu
Dưởng dục cù lao ngần ấy dẫu
Sinh thành nghĩa nặng đấpcao đầu
Ơn dầy tứ hải nào soi thấu
Mẫu tử tình thâm cốt nhục đâu ?
                   ###
Mẫu tử tình thâm cốt nhục đâu ?
Vàng thu ủ dột lá me sầu
Cây già cội rễ cuồng phong giấu
Rũ rụng cảnh khô bởi gió lâu
Cách biệt dương trần gian khổ dẫu
Lìa xa thế tục kỷ nhân rầu
Thiên đình lọ cũng còn soi thấu
Mẫu tử tình thâm cốt nhục đâu ?

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH THU SANG/Nguyễn SInh Hạ # Em ưổng trờ/Ngọc Ánh

Bài Xướng  THU SANG
Thơ Nguyễn Sinh Hạ

Thu sang thời tiết đã chuyền rồi
Mốt lạ khoe người diệu vỏ thôi
Nắng hạ oi nồng em cởi tất
Thu về ớn lạnh khoát chăn chơi
Ở nhà thoải mái không cần mặc
Ra đường che đậy tí của giời
Mát mẻ nhẹ nhàng mà tiết kiệm
Các anh thích lắm chị em ơi !..

Bài cảm tác
EM UỔNG TRỜ Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Mỹ tục ngày nay đã đổi dời
Sao mà cảm thấy dị kỳ ơi !
Hồng nhan động cỡn chê hàng vải
Thục nữ đồ khoe tự sướng chơi
Diễu hại trêu người cho thoả chí
Dâm tà chọc ngứa kiểu giun giời
Nhìn đâu cũng vậy dòm cô với
Chỉ một mình em giám cuỗng trời

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH ĐÀNH THÔI SỐ PHẬN /ntd Hoa Viên# LỆ TINH /Ngọc Ánh

Bari xướng Đành theo số phận (1)
(nđt) Ntd Hoa Viên

Phận gái làm sao bỏ chữ tòng
Do trời định sẳn kiếp này xong
Thời gian lướt vội nhoà khung ảnh
Kỷ vật nằm trơ mỗi chiếc vòng
Ngá tấm bia sầu lên cỏ dại
Ghen phần mộ tủi dưới trời trong
Làn mi vĩnh biệt nàng chưa khép
Bởi một niềm đau xé cõi lòng

Bài hoạ. LỆ TÌNH
(nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đành thôi nuốt lệ chữ tam tòng
Món nợ trần duyên đã trả xong
Bởi mối tình si gìn giữ ngọc
Vì câu ước nguyện đẫm khoanh vòng
Yệu người nghịch cảnh buồn tơ tóc
Hận kẻ từ ly vỡ giấc trong
Cõi mộng chiều nay sầu lẻ bóng
Nhìn con nước bạc tủi đôi dòng



ĐLXH LÀN THU/ Vũ Song # HƯƠNG THU/ Ngọc Ánh

Bai xướng
LÀN THU Thơ Vũ Song
(nđt)
Gửi những làn thu nhuộm lá vàng
Bên nguời rực rỡ buổi mùa sang
Còn yêu ngọn gió êm đềm nữa
Vẫn mộng hình mai khắc khoải càng
Để mỗi hôm thẩm trông ãnh nguyệt
Nên từng bữa lặng nhớ đài trang
Vần thơ mãi tựa ngân hà ậy
Thắm cả trời sao thỗi điệu đàng

Bài hoạ HƯƠNG THU
(nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Chiều say lá đổ rụng rơi vàng
Rực rỡ thu về chở gió sang
Ả cúc hồng tươi còn đượm mãi
Nàng lan đỏ ối lại thêm càng
Mây ngà quyến rũ tô vầng nguyệt
Liễu biếc màng mơ ngại điểm trang
Có phải xa người đau dạ nẫu
Tàn canh xót tủi mộng thiên đàng

Ngọc Ánh nguoideplongyen




ĐLXH THANH CHỈ SẮC/Đinh H Nhân #Đứng cầu tàu ngóng ống tiêu/Ngọc Ánh

Bài xướng. THANH CHỈ SẮC
Thơ Đinh Hoàng Nhân

Khoái nhất ra trời ngắm tuyết sương
nhì em lướt thướt bước bên đường
Đêm về gái sắc đan lời nhớ
Tối đến trai tài kết mối thương
Lắm lúc mê hồn say má thắm
Nhiều khi thức giấc đắm môi hường
Tâm sầu trí lớn hoài mong ước
Luyến tiếc nên lòng cứ vấn vương

Bàui hoạ. ĐỨNG CẦU TÀU NGÓNG ỐNG TIÊU
(nđt). Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Sân tàu đứng đó ngó mù sương
Nước biếc bồng non núi sát đường
Sáng ngóng cô gàn trông phát chán
Trưa dòm gái ế thấy mà thương
Chân trần uốn éo thân bà tím
Tóc ướt đòng đưa kiếp má hường
Đắm đuối chờ chi nhìn sóng lướt
Quên trời giá buốt gió sầu vương





ĐLXH Bài xướng KHÚC TỰ TÌNH / Thơ Ngọc Ánh

Bài xướng Khúc Tự Tình
(nđt)  Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Sao đành lổi hẹn dưới thềm toa
Cũng bởi từ năm tháng nhạt nhoà
Lữ khách phiêu bồng nơi cội lả
Trang đài ở lại chốn phòng thoa
Ai hoài mỗi bận buồn châu rớt
Kẻ mãi niềm đau ứa lệ xoà
Ước phỉ hiền nhân người trọng nghĩa
Đau lòng mở dạ xót tình hoa

Bài hoạ I TÌNH BAN. Thơ XƯA HƯỜNG
(nđt)
Chẳng mộng ham gì những chuyến toa
Thời gian cũng rạng nứt mau nhoà
Trang đài vội vã quên nguồn gốc
Lữ khách tiêu điều ở nhịp thoa
Ảo não từng xanh sầu lệ rớt
Đìu hiu cõi dạ tủi mi xoà
Còn đâu một thuở cùng tao nhã
Bỏ lỡ bao chiều nhạt dáng hoa

Bài hoạ II TÌM QUÊN KỈ NIỆM
(nđt) Thơ Đinh Hoàng Nhân

Chỉ lặng theo nhìn những chuyến toa
Từng phong cảnh đẹp đã phai nhoà
Nỗi lòng khổ hạnh không người thấy
Chốn dạ đau ầu chẳng ngã thoa
Quạnh quẽ xem hoài con nước chảy
Đìu hiu ngó mãi giọt mưa xoà
Chôn vùi kỉ niệm ngày xưa ấy
Háy để cho đời tựa cánh hoa

Bài hoạ III. RỜI NHAU. Thơ Thuận Đăng
(nđt) (bạt láy)

Con tàu lặng lẽ kéo đoàn toa
Để tiễn người yêu lệ ướt nhoà
Nắng dịu dàng bay ngoài ngõ phả
Sương chẩm chậm rớt phù hồn thoa
Âm thầm bởi nghĩa như hờn níu
Khắc khoải vì duyên tựa dỗi xoà
Ngớ ngẩn theo màu loang cội rã
Bơ phờ dạ nẫu xót đời hoa





ĐLXH AI HIỂU LÒNG TÔI/Đinh H.Nhân#Anh hùng ngã ngựa/Ngọc Ánh

Bài Xuớng. AI HIỂU LÒNG TÔI
(nđt) Thơ Đinh Hoàng Nhân

Trưa buồn dõi gái cạnh bờ tre
Bất cẩn nhào lăn bị gỗ đè
Cẳng khuỵ lao đầu sau giữa bánh
Tay chùng lộn cổ trước gầm xe
Mê nàng phải chịu hai đời té
Chuộng nữ đành mang nửa kiếp què
Hễ gập hồng nhan thì mắt đảo
Trên đà bảo vậy dưới nào nghe

Bài hoạ. ANH HÙNG NGÃ NGỰA
(nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Nhậu xĩn nên nhào xuống rảnh tre
Anh hùng số rủi bị bô đè
Hàm răng cải mã lìa dăm cái
Lổ mũi sưng vù lượm mấy xe
Ngẽo cổ mê nhìn chân xoạt té
Gồng lưng ái mộ cẳng sa què
Thuyền quyên hoảng sợ chu mồm né
Thục nữ ngoan hiền tỏ mắt nghe!

Ngọc Ánh nguoideplongyen


THU QUYẾN RŨ. / Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Thu quyến rũ

Bất chợt nhìn Thu đẹp ngỡ ngàng
Vầng trăng e lệ khói mây tan
Hơi Thu lành lạnh buồn man mác
Nhặt lá rừng Thu rớt muộn màng

Son vàng óng ả nắng Thu rơi
Xao xuyến hồn thơ dạ rối bởi
Dang tay ra đón mùa Thu tới
Biết nói gì đây để ngỏ lời

Rừng Thu xào xạc lá vàng rơ
Lữ khách buồn trông lại hững hờ
Tình Thu lay láng màu nhung nhớ
Cảm xúc trào dâng ngập ý thơ

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH THU NHỚ/Thuận Đăng # VỪNG TRĂNG MUỘN /Ngọc Ánh

Bafi xướng THU NHỚ
(nđt) Thơ Thuận Đăng

Thu tràn phố cũ nhạt nhoà hương
Nửa tiếng sầu tiêu đẫm mộng thường
Ngõ quạnh đìu hiu làn gió thổi
Hiên buồn rả rích nhuỵ hồng vương
Còn đâu nghĩa đẹp êm đềm lớp
Vẫn đó chiều tươi lẳng lặng trường
Hỏi biết bao giờ tim đỡ nghẹn
Cho đời mãi cọng chút tình thương

Bài hoạ VỪNG TRĂNG MUỘN
(nđt)  Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Giữa độ Thu về toả ngát hương
Lẩu chuông rộn rã điểm canh thường
Mây ngà ngã tím trôi huyền nẻo
Tóc mượt giăng mờ phủ mỹ phương
Thả bộ đài trang đàn ngỗng trắng
Xoè bông diễm lệ đám hoa hường
Chân trời hé nửa vừng trăng muộn
Trải ngập cen hồ những khói vương

Ngọc Ánh nguoideplongyen



TẶNG ANH BÔNG HỒNG DÂNG MẸ / Thơ Ngọc Ánh


TẶNG ANH BÔNG HỒNG DÂNG MẸ
(Nđt) ( bvđâ) Riêng tặng anh Thành Đô Nguyễn

Anh sầu mất mẹ khổ dường bao
Tưởng cũng vì ai ruột héo xào
Dưởng tasnh ơn dầy ươm đỏ  đạo
Sinh hồn  nghĩa thắm nhuộm hồng sao
Đường mây cỡi hạc về tiên đảo
Cõi thế trầm luân đổ lệ trào
Vĩnh biệt dương trần con hiếu thão
Chan lòng biển rộng đức cù lao

Ngọc Ánh nguoideplongyen

CHỮ NGHÈO - Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen


CHỮ NGHÈO
(nđt) (bvđâ)

Hận tủi đời em mãi số bèo
Ông thầy bói quẻ vận thời queo
Duyên cầu hụt hẫng đành khô héo
Thệ ước vùi chôn cũng bởi nghèo
Gió thổi dàn đưa bầu ngã vẹo
Heo nằm dỗi ức mận xoà treo
Ngoài hiên nhện hả đường tơ xéo
Phận hẩm mà sao vẫn cố trèo

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH ƯỚC / Thuận Đằng - MỘNG LỠ / Ngọc Ánh

Bafi xướng   ƯỚC   Thơ Thuận Đăng
(nđt)
Nhạc trỗi hồn mơ phỉ tháng ngày
Thi trào gởi ý ngẫm vần say
Êm đềm chữ dệt xinh chiều ấy
Rạng rỡ lời đan thắm buổi này
Mãi để vuông đời tươi tắn cội
Luôn chờ đẫm kiếp nhẹ nhàng tay
Gìn vui xướng hoạ ươm tình thẫm
Ước thoả hoà channghixa nặng bày

Bài hoạ MỘNG LỠ
(Nđt). Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đò sang khách đã đợi bao ngày
Tiệc hỏi hoa cười đẫm giấc say
Vắng kẻ đồng tâm buồn mọi ngã
Xa người kết nghĩa tủi nơi này
Niềm riêng ấp ủ quay về cội
Nỗi nhớ bơ phờ vuột khỏi tay
Nắng trải thềm rêu sầu đoạn thẫm
Lòng đau xót bởi lệ châu bày

THÊM MỘT LẦN THU / Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

THÊM MỘT LẨN THU
(nđt)

Ươm vàng nhuộm sắc những tàng cây
Lặng lẽ đường xưa dáng nhỏ gầy
Tuyết mỏng giăng mờ che rặng liễu
Mưa phùn ủ dột ám vừng mây
Hoàng lan toả ngát hương dìu dịu
Thuỷ trúc lừng thơm rực rỡ đầy
Những tưởng ân tình rơi rớt lại
Đâu ngờ giận oán vẫn còn đây

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH TÌNH NGÂU/Ngọc Ánh # ẤM LÒNG/ Thuận Đăng

Bài xướng TÌNH NGÂU Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(nđt)

Tháng bảy mưa dầm ngập bãi sông
Nhờ con nước lũ mạ thêm hồng
Vang hoà điệu lý đưa chiều lộng
Vẵng lại câu hò chở gió trông
Ả Chức u sầu đau cội liễu
Chàng Ngưu tủi phận xót tơ đồng
Cầu ô đã bắc ngang trời rộng
Có phải duyên tình đợi mãi không?

Bài hoạ ẤM LÒNG - Thơ Thuận Đăng
(nđt)

Mây nhè nhẹ trải ấm triền sông
Gió lững lờ chao đỏ bụi hồng
Để áng thơ người trao ngõ hẹn
Cho đời ý vẹn gỏ miền trông
Hồn em gửi dáng mơ màng liễu
Tóc mượt tràn xuân thắc thẻo đồng
Vạn mến lưu tình say giử sữa
Trâm rừng khảm nghĩa đượm lòng không?

lundi 12 septembre 2016

ĐLXH Bài xuớng SẮC THU/ Vũ Song -Cảnh chiều bên dòng sông Lam/Thanh Nguyễn# Bến tình xưa/Ngọc Ánh

 Bài xướng Sắc Thu / Thơ Vũ Song
(nđt)

Nhuộm sắc thu vàng giữa cỏi mây
Làn dương rực sáng mảnh mai gầy
Êm đềm phố thị xinh hàng liễu
Lặng lẽ chân trời đỏ áng mây
Vẫn xuyến xao hồn trông biển dịu
Còn mơ mẩn bút hoạ thơ đầy
Âm thẩm gửi những tình yêu dấu
Bạn hữu xa gần thoả thích đây

Bài hoạ CẢNH CHIỀU TRÊN DÒNG SÔNG LAM
Thơ Thanh Nguyễn

Xanh ngời sóng vỗ chập chùng mây
Bóng núi chông chênh dáng hạc gầy
Tít tắp bờ đê hoa nắng trải
Xa vời ánh mắt cánh diều vây
Thuyền xuôi mái nặng ngô chồng ắp
Nước ngược chèo nghiêng mía chở đầy
Cãnh đẹp quê hhaf luôn nhắn nhủ
Nơi chùm khế ngọt mãi còn đây

Bài hoạ BẾN TÌNH XƯA
(nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bãi cạn ven ghềnh toả sắc mây
Em về thoảng nhẹ dáng hao gầy
Ngàn lau gió quyện dòng sông trải
Những chiếc thuyền trôi sóng bủa vây
Bậu lỡ quên thề se chỉ thắm
Ai ngờ nỗi nhớ dệt tơ đầy
Tình xưa mộng cũ câu vàng đá
Lổi hẹn tim nồng xót mãi đây

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Ngóng nguyệt/Hường Xưa # Biển ru / Ngọc Ánh

Bafi xướng NGÓNG NGUYỆT
(nđt) Thơ Hường Xưa

Vẫn khởi niềm mơ khúc nhạc trầm
Đêm ngày lệ đổ mắt nhoà thâm
Đàn khơi oán hận lời tim trải
Chữ gởi vương sầu khúc vạc âm
Bởi nhớ tràn dâng hồn nặng trĩu
Nên hoà toả ngập não buồn câm
Vài hôm thổn thức rầu trong dạ
Rõ ở miền xa ngóng nguyệt cầm

Bài hoạ BIỂN RU
(Nđt) (bvđâ)Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Chiều sương toả đượm khói hương trầm
Cõi mộng yên bình nhả trí thâm
Sóng vỗ ghềnh rêu rời rả chậm
Chim vờn bọt nước thuỷ triều âm
Vầng dương đã khuất xa trời thẩm
Biển lớn về im giữa lặng câm
Nguyệt thả tơ vàng rơi mãi ấm
Nhà ai trổi khúc nhạc phong cầm


ĐLXH Mưu Cầu Một Giấc Mơ/Thành Đô Nguyễn # Mối Chân Tình/Ngọc Ánh

Bài xướng MƯU CẦU MỘT GIẤC MƠ
Thơ Thành Đô Nguyễn

Trải nghiệm đời nhau phút dái dầu
Mưu cầu hạnh phúc mãi bên nhau
Vì sao lại phải nhìn đau đáu
Có phải vì yêu nói phũ đầu ?
Vạch lá tìm sâu nào hiểu thấu
Nhìn hoa nhuỵ úa đã ngờ đâu
Thầm tình nguyện sẻ chia đừng giấu
Vượt ải gian trần chớ bbor nhau

Vượt ải gian trần chớ bỏ nhau
Phù sinh thiện ý háo mưu cầu
Chan hoà thoả nguyện tròn giai ngẫu
Ổn định an lòng thoát bể dâu
Tưởng được đời xa rời nghiệp xấu
Ngờ đâu phận khổ nối duyên sầu
Ai từng chạm ái tình yêu dấu
Trải nghiệm đời nhau phút dải dầu

Bài hoạ MỐI CHÂN TÌNH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Tình chung nắng lửa cộng mưa dầu
Bổng lộc chia cùng có mãi nhau
Cứ ngỡ Xuân già Xuân lại đáo
Đâu ngờ Tóc bạc Tóc xanh đầu
Thiên đường một cõi lòng ai thấu
Nẽo tối bao lần dạ kẻ sâu
Hạn khổ điều chi đừng ngã dấu
Trần ai có phải hẹn cùng nhau

Trần ai có phải hẹn cùng nhau
Vạn nẽo đường xa phải lúc cầu
Bỉ cực đâu sờn duyên phối ngẫu
Lầm than biển mặn hoá cồn dâu
Đừng nên để dạ người bêu xấu
Hãy sống bằng tâm chẳng hận sầu
Nếu đã đau lòng xin nguyện dấu
Tình chung nắng lửa cộng mưa dầu

TÌNH BẠN
     Nđt
Chẳng mộng ham gì những chuyến toa
Thời gian cũng rạn nứt mau nhòa
Trang đài vội vã quên nguồn gốc
Lữ khách tiêu điều ở nhịp thoa
Ảo não từng canh sầu lệ rớt
Đìu hiu cõi dạ tủi mi xòa
Còn đâu một thuở cùng tao nhã
Bỏ lỡ  bao chiều nhạt dáng hoa



ĐLXH RỰC RỠ HỒ SEN/Mộng Du Tuyết Trinh # NÉT QUÊ/ Ngọc Ánh

Bài xướng RỰC RỠ HỒ SEN
(nđt) (bvđâ) Thơ Mộng Du Tuyết Trinh

Không gì đẹp nhất cảnh hồ sen
Nhuỵ mãi hồng tươi cánh mỏng chèn
Ở ruộng bùn nhơ nào dễ bén
Nơi đầm đất bẩn rõ thường chen
Nô đùa trí thả chưa hề thẹn
Nồi loạn miền khơi vẫn cứ rèn
Bản ngã thanh lòng vui sướng hẹn
Tâm hồn rực rỡ thắm lời khen

Bài hoạ NÉT QUÊ
(Nđt)(bvđâ) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Diễm lệ hương đồng trổ đoá sen
Ngời xanh lá mượt phũ hoa chèn
Trong đầm toả dạng khoe ngòng bén
Dưới bãi châm ngòi cặm rể chen
Lộng lẫy thơm nồng quên cả thẹn
Yêu kiều điểm sắc đợi sang hèn
Bùn nhơ chẳng ngại nên thề hẹn
Rực rỡ thiên toà bởi tiếng khen