mardi 8 décembre 2015

ĐỜI ĐÁ VÀNG - Thơ Ngọc Ánh


Em  đếm thời gian trên ngón tay
Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai
Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá
Làn tóc mây trời theo gió bay

Anh hiểu rằng ta mới bắt đầu
Con đò tình ái phải về đâu
Em còn quay quắt lòng thương nhớ
Anh cũng trầm luân với dãi dầu

Trên bến Tiêu tương lộng gió chiều
Tà dương sông nước vẫn cô liêu
Em dang tay đón ngàn cơn gió
Để xoá tan đi những muộn phiền

Em biết rằng anh ray rứt yêu
Dù trong nghịch cảnh xót xa nhiều
Cuộc đời đưa đẫy không đường thoát
Xa xót quay tròn trong hắt hiu

Ta phải chờ nhau đến bao giờ
Đem ngàn yêu dấu chẻp vào thơ
Vần thơ anh viết em gom hết
Giữ lại cho tim khỏi vật vờ

Lặng lẽ ngày đi trong cách xa
Đường xưa lối cũ gió la đà
Mang niềm tâm sự còn u uẩn
Ta vẫn chung lòng yêu thiết tha

Ngọc Ánh nguoideplongyen




Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire