Bài xướng Riêng mình Tg Hường Xưa
Trăng hờn nẽo ái đợi thềm song
Gió tủi buồn ai não nuột lòng
Ngóng mãi Xuân về đêm quá vọng
Trông hoài Hạ đến dõi cành mong
Niềm thương vẫn đượm như tình sóng
Nổi nhớ còn ươm tựa biển dòng
Mảnh vỡ câu thề xưa lắng đọng
Riêng mình thảng thốt giữa trời trong
Bài hoạ SÓNG LÒNG thơ Ngọc Ánh
Gió tạt mành khua chập cửa song
Tình xa khắc khoải chạnh đôi lòng
Ai còn thả bóng mơ hoài vọng
Bậu vẫn ôm hình gợi nhớ mong
Bão lộng buờm căng dào dạt sóng
Triều dâng nước quyện xoãy theo dòng
U hoài lệ đẫm hàng mi đọng
Thắt thẽo cơn sầu mạch suối trong
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire