mardi 15 décembre 2015

ĐLXH TÌM ĐÂU/Ntd Hoa Viên- ĐƯỜNG VÀO TÌNH YÊU/Ngọc Ánh

Bài xướng TÌM ĐÂU Tg Ntd Hoa Viên (nđt-nhất vận)

Rỏ thật là tôi giống kẻ khờ
Đem tình gởi trọn hết vào thơ
Rồi bao lúc giận buồn than thở
Cứ mổi lần yêu thử chực chờ
Vậy hãy thu mình ôm biển nhớ
Sao còn xoải cánh liệng trời mơ
Thành chim mất bạn sầu duyên nhỡ
Lạc lỏng ngàn khơi chẳng thấy bờ

Bài hoạ ĐƯỜNG VÀO TÌNH YÊU Thơ Ngọc Ánh

Vì yêu lại giống kẻ ngu khờ
Ngớ ngẫn tâm thần dạ thẩn thơ
Đã biết tình xa buồn nghẹn thở
Còn mong gá nghĩa hận câu chờ
Bao giờ vật đổi phương trời nhớ
Cũng ấy sao dời vọng cõi mơ
Nếu phải chân thành trao mộng nhỡ
Đành thôi lẽ bạn ngóng sang bờ

Ngọc Ánh nguoideplongyen

TIẾC MÀU TRĂNG CŨ. - Thơ Ngọc Ánh

Loang loáng vàng rơi trên ngọn cau
Vừng trăng chênh chếch ngự hiên lầu
Vườn thanh êm ả trời Thu muộn
Cành trúc che nghiêng nửa má đào

Nhớ lại ngày xưa tuổi thiếu thời
Ngắm hoài không chán mảnh trăng vơi
Ngàn tia ngọc trắng qua vườn ướt
Lộng lẫy hoa đăng chiếu nửa vời

Mây tháng Năm về ủ cơn giông
Hạ vàng oi ả giữa từng không
Lập loè đom đóm vờn trong lá
Em nhốt trong chai đóm lửa hồng

Sắc mạ xanh rờn sau cơn mưa
Đêm trường ủ dột áng sao thưa
U hoài giọng hát ru hời trẻ
Nhịp chày giã gạo dặt dìu đưa

Ôi ! Nhớ mùa trăng của tuổi thơ
Mà năm tháng cũ đã không chờ
Mộng đời hiu hắt màu trăng nhớ
Lặng lẽ âm thầm tiếc ngẩn ngơ

dimanche 13 décembre 2015

ĐLXH Riêng Mình/Hường Xưa- Sóng Lòng/Ngọc Ánh

Bài xướng Riêng mình Tg Hường Xưa

Trăng hờn nẽo ái đợi thềm song
Gió tủi buồn ai não nuột lòng
Ngóng mãi Xuân về đêm quá vọng
Trông hoài Hạ đến dõi cành mong
Niềm thương vẫn đượm như tình sóng
Nổi nhớ còn ươm tựa biển dòng
Mảnh vỡ câu thề xưa lắng đọng
Riêng mình thảng thốt giữa trời trong

Bài hoạ SÓNG LÒNG thơ Ngọc Ánh

Gió tạt mành khua chập cửa song
Tình xa khắc khoải chạnh đôi lòng
Ai còn thả bóng mơ hoài vọng
Bậu vẫn ôm hình gợi nhớ mong
Bão lộng buờm căng dào dạt sóng
Triều dâng nước quyện xoãy theo dòng
U hoài lệ đẫm hàng mi đọng
Thắt thẽo cơn sầu mạch suối trong

Ngọc Ánh nguoideplongyen

LỜI CỦA DÒNG SÔNG. - Thơ Ngọc Ánh



Tình em như nước của dòng sông
Mổi buổi hoàng hôn xuống phập phòng
Em biết lòng anh đang dâng sóng
Tuôn tràn phủ khắp mặt trời Đông

Bao la lồng lộng khoảng mênh mông
Một chiếc thuyền côi cút rẽ dòng
Thư thả ru tình qua bến mộng
Niềm thương nổi nhớ lấy gì đong?

Ngàn sao lấp lánh chuổi cong cong
Như mắt đêm sâu rạng rỡ hồng
Ân ái say vùi trong biển rộng
Anh về có nhớ một dòng trong?

Thuyền yêu theo sóng thả bềnh bồng
Tháng đợi năm chờ nổi nhớ mong
Thơ thẩn chơi vơi sầu một bóng
Hỏi người duyên phận có hay không?

Ngọc Ánh nguoideplongyen

jeudi 10 décembre 2015

MỘT THUỞ TRĂNG CÀI. - Thơ Ngọc Ánh



Tiếng ngọc dòn tan vẳng đó đây
Thềm xưa phượng vỹ rụng phơi đầy
Mong chờ dáng nhỏ buồn rơi nhẹ
Mãi đợi thân gầy nhớ lất lây
Chập chững lưng trời trăng nhú mọc
Lưng chừng nẽo vắng rặng sao bầy
Thời gian khoả lấp ngày hoa mộng
Giã biệt tình thơ tuổi tóc mây

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mercredi 9 décembre 2015

EM MUỐN. - Thơ Ngọc Ánh


Em vuốt lần theo suối tóc mềm
Buông dài trên vầng trán nhung êm
Nhìn theo đôi mắt mơ màng đó
Là cả trời yêu tha thiết quen

Em muốn cùng anh thỏ thẻ lời
Nhe nhàng êm ái tiếng yêu ơi !
Cho dù giông tố đi chăng nữa
Ta sẽ dìu nhau cuối nẽo đời

Em hiểu là anh đã chắt chiu
Những lời vàng đá đắm say nhiều
Bỏ quên trần thế đầy gian dối
Để bước cùng em đoạn cuối chiều

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH MƯA ĐÊM/Ntd Hoa Viên -Đàn Khuya/ Ngọc Ánh

Bài xướng MƯA ĐÊM (nđt -giao cổ đối) Tg Ntd Hoa Viên

Có vẽ trời đang lổi nhịp đờn
Mưa dầm ướt sủng bên thềm trơn
Vài cây ngã gục ngoài song cửa
Tưới ở đầu hiên những giọt hờn
Nhặt mảnh trăng tàn đau mổi phút
Nghe luồng gió thổi lạnh từng cơn
Bờ sông vắng vẽ đêm mù mịt
Cả dãy đèn khuya bóng chập chờn

Bài hoạ ĐÀN KHUYA (nđt) Thơ Ngọc Ánh

Đường khuya phố cũ dạo cung đờn
Bão dập ngoài hiên lối ngỏ trơn
Mái quyện rung rền vô cánh cửa
Lầu nghiêng cuội khóc vỡ trăng hờn
Canh tàn nguyệt ngã vầng chênh chếch
Bão gọi mùa giông rít mổi cơn
Bỏ lại đêm Thu trời tối mịt
Đàn ngân quỉ quái rực song chờn

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Gữi Những người đang yêu/Ntd Hoa Viên - Duyên nồng/Ngọc Ánh


Bài xướng GỮI NHỮNG NGƯỜI ĐANG YÊU (nđt-nhất vận)
Thơ Ntd Hoa Viên

Để những tình yêu vẹn ước nguyền
Không còn trắc trở mộng hờn duyên
Đừng quên nổi khổ oanh lìa yến
Hãy nhớ niềm vui biển hẹn thuyền
Sáng giữa thư phòng êm giọng quyển
Trưa ngoài khách sẩnh nhẹ lời uyên
Rồi xây tổ ấm tròn câu chuyện
Sống thật cùng nhau chẳng hảo huyền

Bài hoạ DUYÊN NỒNG (nđt - nhất vận)
Thơ Ngọc Ánh

Cùng nhau giữ chặt lấy câu nguyền
Chẳng nệ sang giàu khuấy lỡ duyên
Lụa gấm đau lòng thân hải yến
Vàng son trợt bước kẻ sang thuền
Ai dù lã giọng rao đàn quyển
Bậu cũng không màng rẽ lứa uyên
Ước nguyện vuông tròn san sẽ chuyện
Niềm ân nghĩa ái vẹn trăng  huyền

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Biển Tình/Nguyễn Quốc Bình-Hạ Long Cẩm Tú/Ngọc Ánh

Bài Xướng BIỂN TÌNH Tg Nguyễn Quốc Binh

Cuộn lớp thênh thang sóng vổ bờ
Trăng ngà dát mỏng nhuyển làn tơ
Ngàn mây xếp lợp viền khung duỗi
Vạn núi kề giăng điểm ngọn chờ
Lắng đọng tim ngần men thẫm ủ
Dâng tràn bể lộng ánh vàng mơ
Chiều len lén khảm vầng tinh tú
Chạm đáy hoàng hôn thả bất ngờ

Bài hoạ HẠ LONG CẨM TÚ Thơ Ngọc Ánh

Trùng dương một dẫy tiến vô bờ
Khói toả sương mờ phủ ngập tơ
Lạnh buốt đầu non vầng trắng duỗi
Tê hồn cuối rặng nửa xanh chờ
Bên trời thả mộng lòng son ủ
Đối cảnh đan sầu dạ thẫm mơ
Rực rỡ ngàn khơi miền cẩm tú
Tôn kinh mỹ lệ đến không ngờ

Ngọc Ánh ngườideplongyen

XHĐL Nửa đêm buồn/Tuấn Kiệt Nguyễn-Biệt Khúc Tình Yêu/Ngọc Ánh


Bài xướng NỬA ĐÊM BUỒN
Thơ Tuấn Kiệt Nguyễn

Trăng vàng lẽ bóng trải đêm thâu
Đứng giữa vầng mây gãy nhịp cầu
Gió khẻ lùa qua hồn buốt lạnh
Sương mờ phủ đượm mối tình sâu
Cho hồn ước hẹn vui duyên mới
Để lỡ thề xưa khóc mộng đầu
Bậu đã theo người không trở lại
Sao lòng muốn gọi chẳng thành câu

Bài hoạ BIỆT KHÚC TÌNH YÊU (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Lặng lẽ canh trường lệ thấm lâu
Tình yêu trắc trở lọ mong cầu
Hồn Lan quạnh quẽ Thu trần thế
Lửa Lựu tiêu điều Hạ lắng sâu
Thiếu hận trăng thề duyên trót lỡ
Thừa mơ vỡ nát mộng ban đầu
Ngàn xa chén tiển còn quay lại
Dậm liễu tao phùng biệt bóng câu

Ngọc Ánh nguoideplongyen


mardi 8 décembre 2015

ĐỜI ĐÁ VÀNG - Thơ Ngọc Ánh


Em  đếm thời gian trên ngón tay
Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai
Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá
Làn tóc mây trời theo gió bay

Anh hiểu rằng ta mới bắt đầu
Con đò tình ái phải về đâu
Em còn quay quắt lòng thương nhớ
Anh cũng trầm luân với dãi dầu

Trên bến Tiêu tương lộng gió chiều
Tà dương sông nước vẫn cô liêu
Em dang tay đón ngàn cơn gió
Để xoá tan đi những muộn phiền

Em biết rằng anh ray rứt yêu
Dù trong nghịch cảnh xót xa nhiều
Cuộc đời đưa đẫy không đường thoát
Xa xót quay tròn trong hắt hiu

Ta phải chờ nhau đến bao giờ
Đem ngàn yêu dấu chẻp vào thơ
Vần thơ anh viết em gom hết
Giữ lại cho tim khỏi vật vờ

Lặng lẽ ngày đi trong cách xa
Đường xưa lối cũ gió la đà
Mang niềm tâm sự còn u uẩn
Ta vẫn chung lòng yêu thiết tha

Ngọc Ánh nguoideplongyen