samedi 4 juillet 2015

ĐỢI CHỜ. Thơ Ngọc Ánh

Em biết rằng anh đã đợi chờ
Cùng nhau sum họp giữa đêm mơ
Xin anh đửng nghĩ em hờ hững
Em cũng vì yêu cũng dại khờ

Em gởi hồn theo con gió chiều
Buồn vương màu áo nhớ hắt hiu
Nắng dội mưa nguồn cơn gió cuộn
Làm sao quên được bóng hình yêu

Em bước lần theo nấc thang đời
Sóng vùi gió dập mảnh tình rơi
Làn tóc mây trời cơn bão quyện
Môi hường mắt ngọc lệ rơi tuôn

Lơ lững hồn em rớt nửa vời
Lòng anh hời trách cũng đành thôi
Cũng bởi vì yêu nên gắng đợi
Cô đơn tràn ngập nổi buồn ơi...!


Ngọc Ánh nguoideplongyen


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire