samedi 4 juillet 2015

BIỂN MỘNG - Thơ Ngọc Ánh

Bờ biển mặn chiều nay thuyền nhớ sóng
Anh mơ màng lặng ngắm nắng vàng ươm
Cuối trời xa heo hút một cánh bườm
Em cũng hiểu tình anh trong da diết

Nhớ về ai cuối chân trời biền biệt
Giữa bầu trời lồng lộng gió ngàn khơi
Biển âm u thì thầm sóng gọi mời
Trong khoảnh khắc không gian như ngừng lại

Tiếng thét gào trùng dương lời biển gọi
Em sẽ về khi sóng lặng gió êm
Với tình anh nồng cháy lẩn êm đềm
Ta sẽ đắm chìm trong vùng ân ái

Em sẽ nhấp cùng anh ly rượu đắng
Trong tận cùng lơi lã biển mùa Thu
Cùng dìu nhau trên cát mịn như ru
Cơn gió chướng đưa thuyền qua biển mộng


Ngọc Ánh nguoideplongyen

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire