Khi mùa Xuân cuối cùng về với biển
Em trắng ngần bạc sóng tiển chân anh
Biển lặng im..gợn sắc nắng long lanh
Hải Âu vổ cánh an lành lưu luyến
Anh ngơ ngác xa xôi mùa hải yến
Em tươi cười tan biến đảo mây che
Biển ngập ngừng rung nhẹ tận bải khe
Cát nũng nịu chờ vuốt ve của sóng
Em nhẹ mát choàng ôm trong cánh mỏng
Mảnh lụa đào lồng lộng hững hờ rơi
Tảng đá đầu gành bổng nức nở tã tơi
Rồi tung toé như tim côi sụp đõ
Tình biển đó có dễ đâu bùng nổ
Em ngỡ ngàng dỏi mắt cánh bườm hoang
Ráng hoàng hôn rực rỡ thói hoang đàng
Em bật khóc tiếng thở than gió thoảng
Em lại về ..sau bão giông vừa mãn
Biển lạnh lùng ...thắm sắc biển thêm xanh
Tim ái ân cùng biển khát an lành
Hồn dịu ngọt nụ thắm xanh còn sót
Thành Đô, Nguyễn
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire