vendredi 27 février 2015

SHOW HÀNG RẺ. - Thơ Ngọc Ánh

Đỏm dáng Hồ Tây hái nụ sen
Phô  hình Trúc Bạch cỗ đùa chen
Đùi thô phục phỉnh chân giò ngắn
Vú hở hàng phơi dụ nhá đèn
Lịch lãm Tràng An nường đú đởn
Tuồng dâm phố Hiến ngượm luồn len
Đua đòi rặc kiểu Show hàng rẻ
Ngộ nhể cho bầy váy lỉnh đen

HẾT TRÒ
Thơ Quang Khải Phạm

Nô đùa rửng mỡ Mốt đầm sen
Trẫy hội tưng bừng thỏa sức chen
Thểu thện vài bà khoe bắp ếch
Tênh tênh mấy chị ngữa bàn đèn
Cười tươi ngã ngớn đầy sung mản
Hốt hoảng leo cầu sợ đĩa len
Phó nháy cong mông tìm góc chụp
Sần sùi tốc váy rặc màu đen

Đú đởn nô đùa chảnh với sen
Tây Hồ lộng gió cứ ào chen
Dăm bà cố ý lòi eo đẫy
Mấy ảnh xàng xê lộ tuốt đèn
Ngã ngớt làn hàng rơi yếm dãi
Đu cầu hét hoảng đĩa luồn len
Khen ai khéo vẽ trào lưu mới
Lịch lãm Hà thành rỏ tối đen

Quang Khải Phạm

--BẾN ĐÒ XƯA-- Thơ Ngọc Ánh

Mỹ Thuận chiều nay nhớ một người
Buồn theo kỹ niệm vút ngàn khơi
Trời Nam cách biệt mênh mông bể
Biển Bắc thuyền trôi dạt nẽo đời
Ảo mộng tình yêu còn vương vấn
Dòng mơ cỏi ái giọt hồng rơi
Phương nào lệ vẫn âm thầm khóc
Mỹ Thuận chiều nay nhớ một người

NĐ LY

Bài xướng
--BIỂN NHỚ--  Thơ Hàn Phong Tử

Bến cũ chiều nay lại nhớ người
Thêm buồn quạnh vắng giữa trùng khơi
Tình kia cách biệt ngàn dâu bể
Nghĩa đấy lìa xa vạn nẽo đời
Những lúc say vùi ly tữu đọng
Bao lần muốn để giọt sầu rơi
Nhưng dòng đã cạn làm sao khóc
Bến cũ chiều nay lại nhớ người

Hàng Phong Tử

--NÀNG XUÂN-- Thơ Ngọc Ánh

Liễu biếc hờn ghen mắt phượng này
Môi cuời mọng đỏ gợi tình say
Thân ngà tỏa dáng hồng đang nụ
Vóc ngọc ru hồn rũ sắc mây
Ngớ ngẩn người qua nhìn ngoái lại
Bàng hoàng kẻ lại ngắm ngây ngây
Trăng vàng lộng lẫy theo chân bước
Gió giật bồng bềnh thả tóc bay

NĐLY

Bài xướng
--XUÂN SAY--   Thơ Vũ Song

Cùng hoa rực rở buổi Xuân này
Lộng lẫy em cười khỏa nắng say
Khẽ mím môi hồng nương dáng nụ
Em xoà tóc ngọc tỏa hình mây
Âm thầm mắt phượng sao hồn ngẩn
Thảng thốt gương kiều nguyệt đổi ngây
Lâng lè trời xanh bầy én thỏa
Hương ngần gió thổi dạt dào bay

Vũ Song







jeudi 26 février 2015

--ĐƯỜNG XƯA-- Thơ Ngọc Ánh

Âm thầm lặng lẽ quảng đường xưa
Tiếc mộng chung đôi cũng đã vửa
Cách biệt câu nguyền chừ bỏ lỡ
Xuôi dòng lệ đẫm dưới song thưa
Đàn ai trổi nhịp u hoài khúc
Tiếng địch ngân dài vỗ giấc trưa
Xót mảnh trăng thề dòng mực cũ
Duyên nồng pháo đỏ dạ đu đưa

                     Ngọc Ánh

Bài xướng
HOÀI CÃM Thơ VŨ SONG

Đông chiều lặng lẽ chốn quê xưa
Khắc khoải niềm yêu biết mấy vừa
Nhẹ nhỏm sương mờ bay bẵng lãng
Im lìm khói nhạt tỏa lửa thưa
Hương cau thoang thoảng bên vườn tối
Sắc cải mơ màng giữa nắng trưa
Vẫn tưởng ai cười văng vằng đấy
Môi hường mắt biếc tóc đung đưa

Vũ Song


lundi 23 février 2015

--XUÂN THẮM-- thơ Nguyễn Đắc THẮNG

Bài hoạ LẶP ĐÔNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Gió Bấc về đây buổi lập Đông
Mai vàng hé nụ giữa thư phòng
Đào hoa thắm đượm màu son đỏ
Bạch cúc khoe duyên tỏa sắc trong
Cãm xúc thi nhân mơ ước gợi
Trầm tư thục nữ thỏa niềm mong
Lòng Xuân ấm lại mùa trăng tỏ
Hạnh phúc bừng lên khắp cỏi lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng
Thơ Nguyễn Đắc Thắng

Vầng hồng he hé tiển đêm Đông
Bóng tối lui quanh mấy góc phòng
Sương giá tiêu tan giờ nắng hạn
Mai vàng hít thở khoảng trời trong
Hồn thơ lắng đọng chờ khơi gợi
Cãm xúc tuôn trào thả ước mong
Ánh sáng chập chờn rồi cũng tỏ
Tình Xuân ấm áp phút khơi lòng

Nguyễn Đắc Thắng

jeudi 19 février 2015

Chênh vênh lạc bước cõi mơ - Thơ Thành Đô, Nguyễn

Ngơ ngơ đời một chút mơ
Bơ vơ thêm chút dại khờ
Lớ ngớ nghe chừng bỡ ngỡ
Lặng lờ tình cuối nên thơ

Chênh vênh bước mỏi ngẩn ngơ
Hoàng hôn ...cánh Nhạn ơ thờ
Mây nhẹ ...lững lơ trăn trở
Mắt khép ...môi mọng đợi chờ

Ươm mơ
Duyên mộng lững lờ
Dịu dàng ...Ánh mắt bơ vơ
Tóc mây.. bềnh bồng trong thuở
Rối bời...
Khát vọng ngây thơ
Để rồi... Chợt nhớ thẩn thờ
Bóng chiều ...ngã đỗ bâng quơ
Bâng khuầng...tiếng lòng nức nở
Đường khuya sương đẫm mịt mờ
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Chênh vênh bước vào nổi nhớ
Cuối đường đời lạc cõi mơ

Thành Đô, Nguyễn




Bến trăng mơ - Ngọc Ánh

Bài hoạ " Chênh vênh lạc bước cõi mơ" TĐN

Ngẩn ngơ cho đời thêm chút mơ
Bơ vơ thêm một chút dại khờ
Bỡ ngỡ chung đường ta sánh bước
Lặng lờ tình cuối cũng nên thơ

Chông chênh mò mẫm bước ngu ngơ
Quên đi những ngày tháng thẩn thờ
Đêm về nửa giấc thầm trăn trở
Có biết hay không kẻ đợi chờ?

Ươm mơ dệt mộng đã hững hờ
Đợi người tri kỷ khóc bơ vơ
Em về đan lại tình muôn thuở
Bềnh bồng ấm áp vọng ngày thơ

Để sớm mưa bay gió thẩn thờ
Đường chiều bóng ngã hỏi bâng quơ
Bâng khuâng nghe tiếng lòng nức nở
Hồn đẫm sương khuya ngập khói mờ

Một bước đường yêu tràn ..nổi nhớ
Chừng như lạc giửa ..bến trăng mơ

Ngọc Ánh

SƯƠNG TRẮNG CHIỀU TIÊU TƯƠNG

Thơ hoạ   Ngọc Ánh

Chiều về trên bến nhuộm màu sương
Trời xa vài vạt nắng còn vương
Hàng cây che bóng tà dương hướng
Chạnh nhớ ai mà thương nhớ thương?

Biết người từ dạo thắng yên cương
Lửa khói gian nan mấy dậm đường
Bến cũ dừng chân xuôi mắt hướng
Đau lòng nhạn lạc nhớ mười phương

Say nhìn mây trắng xuống bên nương
Ngày đã dần đi tiếng đêm buông
Hấp hối đêm đen dần phủ xuống
Hỏi ai còn đợi ở Tiêu Tương?

SƯƠNG TRẮNG CHIỀU TIÊU TƯƠNG
Thơ Thành Đô, Nguyễn

Tiêu Tương sương nhuộm trắng sương
Thanh vắng cuối chiều mây vương
Bóng nắng nhạt nhoà ngọn vướng
Bến cũ tiêu điều nhớ thương

Người khi từ dạo biên cương
Binh lửa gian nan chiến trường
Không về chiều buồn nhắm hướng
Gởi theo cánh nhạn tha phương

Chiều nay sương trắng đồi nương
Bến sông vắng tiếng tiêu buông
Hoàng hôn cũng buồn lắng xuống
Cho sương mờ bến Tiêu Tương

THÀNH ĐÔ, Nguyễn


TIẾNG TƠ LÒNG - Ngọc Ánh

Bài hoạ " Mối tơ lòng"

Gió tạt mành thừa lạnh cỏi lòng
Trăng thề rọi bóng kẻ chờ mong
Đường xưa lặng lẽ niềm hy vọng
Lối cũ mơn man lọn tóc bồng
Đập vỡ gương tìm không thấy bóng
Gom đầy kỹ niệm có nao lòng?
Ngàn câu hát mãi tình đồng giọng
Tiếng dạo đàn ai giửa mênh mông

MỐI TƠ LÒNG
Thơ Thành Đô, Nguyễn

Canh thâu lắng đọng tiếng tơ lòng
Lảnh lót thăng trầm những đợi mong
Chắt mót tơ duyên thầm ước vong
Buông lơi món nợ mộng phiêu bồng
Mười thời trách vậy tìm trong bóng
Chín thuở sầu tư đắng cỏi lòng
Mượn gió trao câu thề lạc giọng
Vỹ cầm gợi nhớ khoảng mênh mông

THÀNH ĐÔ, Nguyễn



mercredi 18 février 2015

KHI EM VỀ VỚI BIỂN Thơ Thành Đô, Nguyễn

Khi mùa Xuân cuối cùng về với biển
Em trắng ngần bạc sóng tiển chân anh
Biển lặng im..gợn sắc nắng long lanh
Hải Âu vổ cánh an lành lưu luyến

Anh ngơ ngác xa xôi mùa hải yến
Em tươi cười tan biến đảo mây che
Biển ngập ngừng rung nhẹ tận bải khe
Cát nũng nịu chờ vuốt ve của sóng

Em nhẹ mát choàng ôm trong cánh mỏng
Mảnh lụa đào lồng lộng hững hờ rơi
Tảng đá đầu gành bổng nức nở tã tơi
Rồi tung toé như tim côi sụp đõ

Tình biển đó có dễ đâu bùng nổ
Em ngỡ ngàng dỏi mắt cánh bườm hoang
Ráng hoàng hôn rực rỡ thói hoang đàng
Em bật khóc tiếng thở than gió thoảng

Em lại về ..sau bão giông vừa mãn
Biển lạnh lùng ...thắm sắc biển thêm xanh
Tim ái ân cùng biển khát an lành
Hồn dịu ngọt nụ thắm xanh còn sót

Thành Đô, Nguyễn

Bài hoạ KHI EM VỀ VỚI BIỂN

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Ngày hấp hối đêm lui về cùng biển
Sóng bạc đầu gượng níu bước chân anh
Màu Đại dương hay màu mắt long lanh
Em rũ cánh dài Hải Âu lưu luyến

Anh mơ đời vàng son loài chim yến
Vượt ngàn khơi không ngại bóng mây che
Sóng trùng dương sủi trắng cát trong khe
Em chờ đợi bàn tay anh vổ sóng

Trong hơi gió tiếng thở hoà rất mỏng
Từng giọt hồng hờ hững nhẹ rơi rơi..
Từ cỏi lòng chai đá bổng tã tơi
Trong thoáng chốc không gian dường sụp đổ

Biển, trời, mây, thiên đường như sấm nổ
Ngước trông lên còn lại cánh bườm hoang
Em chơi vơi lạc lỏng chốn địa đàng
Lặng im nghe lời tình trong gió thoảng

Qua cơn say cuồng phong vừa đã mãn
Màu trời xanh sắc biển lại thêm xanh
Lặng trùng khơi sau cơn khát ái ân
Nụ hôn mặn thấm lòng anh chua xót

Ngọc Ánh nguoideplongyen

XóT XA - Thơ Hàn Phong Tử

(Nhị thập tứ láy)

Lạnh lẽo âm thầm nức nở trông
Đìu hiu nhạt nhẻo thẩn thơ lòng
E dè khắc khoải im lìm mộng
Thổn thức âu sầu lặng lẽ mong
Quạnh quẻ bơ phờ ngơ ngẩn bóng
Trầm ngâm rũ rượi vẫn vơ lòng
Lơ là bạc bẻo tan tành mộng
Ngán ngẫm ơ hờ nghiệt ngã đông

SẦU TƯ
Bài hoạ - Ngọc Ánh nguoideplongyen

U hoài lặng lẽ sắt se trông
Nức nở liệu xiêu quạnh quẽ lòng
Khắc khoải ai hoài tơ tưởng mộng
Âm thầm ngờ nghệch bẽ bàng mong
Bơ phờ lạc lỏng chơi vơi bóng
Lỡ dỡ ngu ngơ ũ dột lòng
Diễm tuyệt ơ hờ tơi tã mộng
Đìu hiu bỡ ngỡ rộn ràng đông

Ngọc Ánh




Cãm tác - Khi anh nhìn em

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đâu biết rằng anh đã trộm nhìn
Trong màu say đắm sáng lung linh
Em về tô lại màu son thắm
Để mắt anh say sóng gợn tình

Em níu thời gian lâu thật lâu
Cố tìm trong đáy mắt anh sâu
Để nghe giây phút chừng ngắn ngủi
Bôi xoá niềm đau lẫn khổ sầu

Thoáng  chút hờn yêu chút bồi hồi
Sao anh không nói chỉ nhìn thôi
Như thầm muốn gửi ngàn câu nói
Rẳng mắt anh thay thế vạn lời

Em ngước nhìn anh dưới nắng chiều
Ngập ngừng em vội vã quay đi
Sợ tình tan biến thành mây khói
Em dấu trong tim anh mắt yêu

Ngọc Ánh



KHI ANH NHÌN EM - Thơ Thành Đô, Nguyễn

Em yêu ơi... Hảy để lặng anh nhìn
Nhịp dồn dập con tim mình đang hỏi
Bóng hoàng hôn...nơi chân trời thã khói
Vương tóc anh sợi mòn mỏi... bạc màu

Anh đang nhìn em chớ vội quay mau
Che dấu nổi sầu vào trong đáy mắt
Khi anh nhìn..xin em đừng góp nhặt
Chữ ân tình đang se thắt hồn anh

Anh đang nhìn em vui sống yên lành
Dẫu hạnh phúc không anh đành vẫn thế
Khi anh nhìn em ..biết tình dâu bể
Nhưng cũng nhìn đâu phải để được yêu

Vì khi nhìn em..bóng xế ngã chều
Thì nuối tiếc  chắc là điều không dễ
Dù ráng đó có nhuộm vàng mắc kệ
Anh vẫn nhìn...nhân thế có dáng em

Thành Đô, Nguyễn




lundi 16 février 2015

XÓT XA TÌNH MUỘN - Ngọc Ánh

Bài hoạ

Lòng buồn suy gẫm chuyện đời ta
Mới đó Xuân xanh chợt thấy già
Tiếc thuở đang thì sao vất vã
Thoáng chốc thời gian nhanh chóng qua

Tiền của khi vào có khi ra
Tình nghĩa chông chênh cũng như là
Sớm gặp nhau rồi hình như đã
Đuờng tình ví tựa giấc mơ hoa

Lúc cận kề bên ta với ta
Chúng mình mơ ước khoảng trời xa
Tình trong giây phút mà như cả
Một chút say mơ chút mặn mà

Cứ để chuyện buồn đó trôi qua
Sớm, chiều, mưa, nắng chẳng thiệt thà
Nếu thật lòng yêu tình vô giá
Tình muộn tuổi già vẫn thiết tha

Ta cùng nhau viết một bài ca
Lời của đôi tim của đậm đà
Chẳng ngại mưa giông hay nắng tỏa
Cho dù cách biệt mãi không xa

Ước vọng sum vầy trong xót xa
Hảy nắm tay nhau dưới mái nhà
Gần nhau mới hiểu lòng ta mãi
Nắng nhuộm hoàng hôn sẽ phôi pha

XÓT XA TÌNH MUỘN - Thành Đô, Nguyễn

Chiều về..lại tự nhủ lòng ta
Chưa kịp yều đương tuổi đã già
Nhớ lúc sinh thời đời vất vã
Yêu người chẳng dám ngại tàn hoa

Giờ khi bóng ngã ...ngẫm nhớ ra
Cuộc sống bôn ba quả thật là
Xuống chó lên voi hầu như đã
Phai màu chớp mắt tóc mây qua

Ngó lại quanh mình chỉ với ta
Bơ vơ trống rổng quạnh vắng xa
Hư danh tiền của qua tay đã
Chỉ mổi tình chung vẫn nhạt nhoà

Có cuộc tình buồn muộn hôm qua
Chiều mưa sáng nắng nghĩ thiệt thà
Yêu nhau chẳng ngại không màng giá
Tuổi trẻ hay già vẫn thiết tha

Thế mà chuyện ấy tựa bài ca
Luyến ái du dương lúc đẫy đà
Bổng..một chiều sương vương khói tỏa
Tình như gió thoảng mộng phương xa

Ảo vọng gieo tình muộn xót xa
Hoài mơ cay đắng lúc đậm đà
Tình xa mới hiểu là ta đã
Bóng xế hoàng hôn mộng cũng qua

NTA. (SG 18-06-2014)

dimanche 15 février 2015

MỘT CHÚT NẮNG - Thành Đô, Nguyễn

Một chút nắng lẽ lỏi còn sót lại
Một chút gió cuối ngày
Không đẩy nổi cánh quạt quay
Em mơ gì
Sao lại còn đứng mãi nơi đây
Muốn nhặt chút nắng
Hay cuối ngày hôn chút gió
#
Leo heo nắng
Nên chiều nay không gian mờ tỏ
Cuối đoạn đường...
Không cây cỏ ..chở đỏ hoe
Em vô tư
Anh háo hức lặng lắng nghe
Trong tiếng gió nhẹ
Tiếng chút nắng chiều Hè rơi cô lẽ
#
Cuối hoàng hôn
Chỉ hai ta... Giửa một chiều lặng lẽ
Em mơ gì...Anh nghĩ gì?
Chỉ chút nắng ngẩn ngơ
Cho hồn thơ...
Khoảnh khắc bổng thẩn thờ
Dệt vội mấy vẩn thơ...từ giấc mơ
Vương chút.nắng

NTA  SG. 07-07-2014


Như ánh Thu phai - Ngọc Ánh

Cám tác bài thơ "Một chút nắng "

Chỉ là chút hoàng hôn
Còn gay gắt
Hương mùa Thu
Vằng vặt trăng hạ tuần
Bóng chiều trôi mênh mang
Lãng đãng Ánh Thu phai
Anh biết em còn chờ đợi
Em sẽ còn chờ
Một chút màu tình yêu sót lại
Trong cơn mơ chiều
Tà dương lãng đãng
Mây trời đỏm dáng
Buồn heo hắt
Nhu ngọn nến hồng bừng sáng
Trước khi sắp tắt
Của tất cả sự nhiệm mầu
Nhịp nhàng đoản khúc cuối
Điệu đàng!
Vu vơ hoà quyện sương chiều
Thêm một chút ưu tư không toan tính
Xoá hết muộn phiền
Trong im lặng chầm chậm một thoáng hoàng hôn đi
Thì thầm theo tiếng gió
Nắng chiều rơi nhè nhẹ
Nhịp đời trôi lặng lẽ
Lắng nghe nhịp đôi tim
Anh và em
Hoà tiếng thở
Chắc hẳn em đang mơ
Hồ Điệp mộng?
Giửa tiếng nhạc công trùng
Khắc khoải mông lung
Lá rụng ! Bóng chiều vàng


QUỲNH HƯONG - Ngọc Ánh

Bài hoạ

Về đêm nở rạng dưới trăng mờ
Ướp mộng ươm tình rũ sắc mơ
Nghệ sỹ say sưa tìm nốt nhạc
Thi nhân xót dạ nhả dòng thơ
Tàn canh khép cửa vườn Xuân lại
Sáu khắc đong đưa vọng ảnh thờ
Mượn gió khơi nguồn khoe diễm lệ
Quỳnh Hương độc nét lẽ nào ngơ

Nguoideplongyen Ngọc Ánh

QUỲNH ĐÊM. -  Vũ Hồng Quân
Bài xướng

Vũ trụ vào đêm thả ảnh mờ
Thiên Hà chảy xuống những dòng mơ
Hiền nhi nức nở rung lời nhạc
Lãng tử vui mừng luận áng thơ
Tửu hậu mùi hương lòng nhớ mãi
Trà dư vị sắc nghĩa tôn thờ
Giao hoà bổng sợ bình minh hé
Giã biệt ân tình nhớ ngẩn ngơ
     
Vũ Hồng Quân