mardi 13 novembre 2018

Đặng Phạm Thuỳ vân ký

THÙY VÂN KÝ
                (Thể Thơ Khoán Thủ)
                 
XUÂN đi chim vẵng phía chân mây
HẠ dẫn phượng hồng cánh thư đưa
THU tím tình tang giấc tỉnh mơ
ĐÔNG về băng tuyết thương kiếp liễu
BỐN mùa hiu hẩm bởi lời nguyền
MÙA gió bạc thân tự hạnh nhân
NHỚ Cố đầu lòng đôi Tố ngả

THIÊN thời mang thưở Truyện Kiều xưa
SÂÙ phương nam ải cành hoa liễu
TRẢ thế gieo hờn oán than chi
CÕI nát hương tan ngát bùi ngùi
TA suyngẫm nghĩ thế sự vậy
SINH thường gia giáo hạ trùng lưu
RA xuất phú trời thi cầm kỹ

MANG nữ danh nhi liễu Thùy Vân
ƯU tư khắc khoải gia phong đạo
PHIỀN tâm thành tính trây nghịch ngợm
NẶNG gánh vác vai sinh đầu lòng
MỘT hạnh hai công ngôn dung thừa
KIẾP hoa tài nở rộ thềm bên
ĐAU lòng thất cảnh ngang trái đầy

GIÁ mẫu phụ thân cực cơ lâm
QUYẾN luyến Thùy Vân chợ thương đông
BẦN hàn bình dọc tuổi niên thiếu
CÙNG quầng niên quí manh lụa mỏng
RẼ vách đôi đường gia đạo rã
CHIA cách ngăn ranh Thùy Vân xanh
SỚM hôm bầu bạn chiếu đơn chiếc

KHỔ thân nòi giống Rồng Cháu Tiên
PHẬN liễu sức nhàn ngàn cân đỡ
THẨM tấm bụi quanh bẩn chơi vơi
THÂN hen gầy guộc sa lưới trầm
CHÍ tra dự ngoạn rong ruổi tấp
THẬP cửu tú khôi danh Hoàng Thi
CAO thảo vi Nam viễn xứ cư

TRỜI se tơ chỉ số trưởng giả
TRAO Thùy Vân khắc ý đầu sở
DUYÊN tới phủi đời hoa ô thắm
SỐ sốc bẽ bàng định thư sĩ
THỊ thơ xướng hoạt trào kỉ đẹp
CẦM ca à ý mặc khẩu thiết
PHÚ quí quấn quanh nâng thể ngọc

TRÔI rõ phiền ưu hình bóng ở
DÒNG cao xuống mạnh nhỏ đường về ?!?
LỆCH trình thấp trũng xuyên Hoàng Thi
GIỮA vâý xa hoa lấp tâm hồng
MUÔN lớp thác ghềnh bào hay hãy
SÓNG ngầm vực dõi từng lối đi
XÔ Thùy thị liễu trực trào hất

BIÊN toán nơ huyễn vải mềm vai
THIÊÚ ủ hoạ kỳ dông rỗng tầm
HỌC đường lăn lánh với thuyền tình
HÀNH nguyên cảm nguyện thưở đầu đời
CHỮ trống khỏi tay liễu Thùy Vân
BẺ gãy chìa phần thứ tài đành
ĐÔI lang thăng ái gửi vốn mùa

TINH cầu rọi dáng ánh trăng tròng
NGHỊCH giới mỏng manh hoà tiêu tánh
PHÁ cảnh thầy me Hoàng Thi báng
RANH chia hữu ổ mộng đầu rơi
KHÓ khăn vây bủa tuổi hồng cánh
AI kệ tuông thành chảy ròng sâu
BẢO đợi hảo chờ ước chung chăn

VẤP va nguồn suối tận sầu thảm
TÌNH xuyên đôi lứa thề non biển
ĐÂỲ nhớ ái âm phút ngàn vàng
MỘNG vẽ bức trang túp lều tưởng
NGANG sông bờ bến đánh tơi đò
TRÁI tim vỡi mật tin vu quy
THÂÝ đạo đổi lòng lương duyên ép

QUÊN hứa hẹn thêu Hoàng Thi oan
LÌA tay thuần khiết biết đâu tìm
YÊU nơi Thùy Liễu đành đoạn đày
ĐẪM trách hờn ai nợ sắc hương
TÌNH trở vách ngăn phiêu bạch bẽo
BỒNG phai héo úa  xuân sắc mấy
QUÁ day hướng ảo quên tấn tuân

THƯƠNG tất không tày thổi thanh xuân
CẢM tính bạo chàng vùng trang lứa
KHUYẾT ngân phẩm hạnh công dung ngôn
DUY ai mòn lỡm chóng cháng lầy
CHỐN ấy xa hóa phiêu lưu rãi
NHÂN bản ngày nao hằng hiện hữu ?!?
GIAN truân lụy khổ màu tối đèn

NUỐT lòng ray rứt tương lai mờ
LẠNH lánh cảm đương giếng nấc thành
TIM nhũng dầu tuông ôm bóng cũ
BỜ người đó mãi nước không về
LỆ rơi muối mặn chảy dòng dâu
MI đẫm bán than suốt cảnh thì
MỜI mịt sao nhìn đôi chân đáng

ĐƯỜNG tình muôn nẻo thế gian xô
ĐỜI Thùy Vân Chuyện đợi tàn lụi
VẠN Thác ghập ghềnh tương lai chờ
BẪY liếp lối giăng mong hoa rụng
CUỐN trôi Thùy Liễu chốn phù dung
BẬT xa hình bóng Hoàng Thi nhờ
NHANH lượn gần mây trống hư vô

LƯU bận Thùy Vân mỏi trông ngóng
ĐỂ ai ảo ải thuyền rời bến
MIỀN chàng tình cũng Hoàng Thi nhủ
NÚI đẩy chuyền tay Liễu cân qua
NAM Bắc Đông Tây bóng hình cỡ
TRUNG ngang thượng hạ luôn nhớ người
BỘ hành tân ấn tản mạn xưa

DUYÊN vẫn chưa mòn hội tri kỷ
NGÕ nắng say hồn khách du hành
NGƯỜI cao trượng tấc nét mầy ngài
ĐƯA vai ngẩng rộng Vũ Phong tráng
THÊM hoạ kỳ mang máu trong mình
XÂU tiếng cợt đùa liễu lã lướt
CHỮ tì tài thứ chung diễn đoàn

THI thơm Vân Liễu tâm rúng động
HOẠ mĩ Phong thần khai bút nhiếp
CẦM kỹ bay Thùy chim hờn ghen
KỲ kỳ tại Vũ núi non dậy
BƯỚC đôi thắp lửa hàn huyên suốt
SỐNG trò chung ghép tứ tài đánh
CÙNG thảm vai thông dựa đêm ngày

HƠN độ dăm ba xuân thì tuổi
XƯA Thùy Vân vũng Vũ Phong quên
THÀNH hoa Thùy nữ thân côi cút
TRANG cứ Vũ Phóng xuất Bắc Bội
KIẾN thụy phụ mẫu kết uyên ương
THỨC suy định kiến liễu bơ vơ
HAY Thùy Vân lỡm sắc xanh thất

MỘT lớp sóng triều cuộc dâng theo
ĐỜI thưở mấy ai yêu thương gửi
SAO tìm bờ thấy thuyền neo đậu
TẠ từ trăng lệ thấm tình kia
LỜI thủ thỉ trao choàng chặt tay
CHỈ sợi tơ hồng mãi bền vững
DỖ dành liễu úa gạt hạt rơi

THẦM thì ôm giữ nét chung thủy
NHỠ dại quăng mình thả đáy sông
ƠN nghĩa sinh thành lây lất rớt
MANG mạng dưỡng dục chôn địa thổ
PHẬN trai tài túc vươn cõi trần
NGHĨA quạnh trang hiu từ giãn biệt
TỬ thử dung tha trần thế vẫy

RỜI về phụ mẫu mừng hớn hở
BẾN thuyền neo đậu đón tân nương
ĐƠN kẻ tình gãy mẫu Thùy nhắc
CÔI hóng đạo tròn vạt tòng phu
GẶP ngang trái vẹn dâu hiền thảo
SÓNG dài len tối quyện Thùy liễu
DỮ dội mẫu phu chuốc cay chua

QUẬT quất tân nương thay đỡ nâng
THUYỀN ái lung lay vẫn hoài lắc
NGỮA nghiêng ngữa đắm Phong đếm sầu
ÚP tan vỡ nát tân hôn mùi
KIẾP đoạ lộ vây túy tiêu diêu
LẠC thú Vũ Phong dẫm phù phiếm
TRÔI vườn gai dại khắp nhân gian

LÊNH đênh bồi đắp chữa nghĩa tình
ĐÊNH đả tối phòng hoà nước mắt
CHÉN ướp tri nhân lở xói mòn
ĐẮNG môi Vũ khoáng lập thê thứ
MÃI yên toàn vẹn thoảng kết giao
ĐAU đã rụng rời kiếp chung phú
BUỒN thương thương thấu vành hoa liễu

ĐÂU vai bách cứng tựa đêm trường
HỎI lúc quặn đau ai chìa vơi
BÊN bến đậu neo sáo hững hờ
BỜ kìa vang tiếng  gia phú tức
HẠNH thâm hôm sớm cơn vực khổ
PHÚC túc phu thê răng long bạch
AN tước muội khê giành đơm đơn

NGẬM than lọt lối thắt tim chịu
VUỐT hờn quạnh quẻ khoá ai san
TÂM buốt ngó ngơ sao thấu ấm
THANH lợ phần trên vạch tìm sâu
VÙI lời phun nhả sạm chai sạn
HƯ căn loan tức dằn xâu xé
KHÔNG cảm Vũ Phong nẻo ở thứ

TRẦM thấp nộ tươi phủ thê mới
ĐỜI vây sinh định đổi thứ cả
RỦI rùi lênh láng trách sao người
PHẬN cả thứ thay xoa cam chịu
GIEO ngựa nhắm cung quên Thùy Liễu
CHI cập lứa đôi khái hồng nhi
NHIÊÙ đa thê thiếp xứng hào trưởng

TÌNH ai ươm đượm cưa héo úa
THÂM rũ uỷ tàn góc bếp tìm
PHỤ Vũ giáo điều đưa ý hờ
MÂŨ phu hành hạ hanh tà đuổi
XA tân hôn ước thưở sơ khảo
NGHÌN trải trái buồn trả nợ yêu
DẶM bướm ngược xuôi châm lê lết

ĐÀNH buông tay bỏng hỏng tri kỷ
LÂÝ đêm phũ dột trăng khuyết mời
TRẮNG dạ ứa câù mềm mi Liễu
ĐEN khiếp áo tình bạc bẽo lấp
ĐỔ nhân hạnh phẩm lùa gió lộng
QUA đò chóng sánh chao đảo nghiêng
MÀU tứ tài danh vọng thẩm thấu

PHẬN Liễu bạt lang giữa khẩu đời
TỬ vung từ dạ bào hay rõ
LÀM lẫm buôn mướn bương trải quả
NHI nhỏm theo thời oà tiếng nấc
XÓT cốt lâm bồn quanh bần hàn
XA thầy me xách đỡ đần ai
THAY nhau khô lá chùm cành gãy

THIÊN hương bầu bí chung giàn gánh
GƯƠNG tính bọc dùm trọng thôn vùng
NGHĨA lận dâng lên ngạt ngào bay
MÂŨ vuông tròn tử buông cười ngây
TỰA danh bồng ửng thiếu Vương Bảo
THIÊN địa lột trần khoé môi khinh
THU hạ đông xuân ôm còn dại

TRÔI nồng lơi lẳng kế sinh nhai
SA chân hương ố cầm ca lầu
DẠT Liễu Thùy Vân cuốn thị phi
XỨ đắng mang vui thúc con thành
MIỀN Vương nhi Bảo tỏ sáng dạ
TÂY đông nam bắc thuận tùy mẫu
DU ký học hỏi xâu chữ hây

TÌM thẩm khơi mào tại cha mẹ
CHỮ tài hoa tứ duy Vương Bảo
NỘI cùng một hướng đi một đường
ÔN luyện võ văn thưở khi mai
KHUẤT khách lữ khuây thây xơ xát
TẦNG quang quầng mịt lê bước rung
TAY chân rời rã kiến đường về

THÂN quẳng xó răng Thiếu Vương Bảo
XÂÚ thí miệng đời giấu ngoài mang
XÍ phần thô thiển vật thành nhân
XƯƠNG trơ xác thịt giá hàn băng
RỒNG buồn Hồng Lạc Nữ Oa thương
XƯA cổ chí kim nguồn nước lớn
NAY thấu Thùy Vân trời hất hạt

SỐNG đời thi vị không chùn lối
NƠI Vương Bảo ngọc thầm hỏi dạ
HẺO ảnh mẫu Vân phụ nơi đâu ??
LÁNH cảm tâm lơi xếp lời mẫu
KHÔ cằn tình phụ tránh xa hoa
MẤT cha chân vén rời cạm bẫy
NƯỚC vẫy kêu hồi nền chí nung

QUANH giữa hài nhi Vân dũa ngọc
NĂM mòn hao tháng truyền tài hoá
CHỈ chăm chăn học thêm huyết giống
GIÓ úp vải manh chưa lấn động
HOÀI bão vươn hình thức thiếu niên
NẮNG oi rọi chiếu vẫn bay bổng
CÁT ùa rát mặt như vô hình

SƯƠNG sướng tâm oai trời cao chứng
ĐỘI lạnh thây đêm tựa song thừa
GIẢI khung Vương Bảo Âu Lạc Nam
BĂNG tan côi cút nung chí vững
BẾ bẫm Hoàng Thi muộn phiền úa
NGUYỆT trút bóng tầm nở nhạt nhoà
THANH nho trai tú lửng mây đưa

MANG thân cũ kĩ niềm phụ mẫu
SẮC thắp công ơn tha hư không
LỤC tiễn nghĩa tình rời cao thượng
BÌNH bằng nhang khói dâng hương mộ
THẤM cay đẫm lệ cất nấc thành
TƯƠI tuổi rớt cành tâm uất ức
LÁ rụng cội nguồn Hoàng Thi hoang

CÔ tình phụ mẫu tiêu chén túy
ĐƠN mình quên thiếp thoả khắp nơi
GIỮA giụa trùng vây bố bẫy đời
CHỐN ấy hơi men đấu lung lay
KHẮC phù phiếm triệu xa hoa bủa
Nghiệt thây tiêu khiển màu đỏ đen
NGÃ quỵ trương lai với trồng tầm

ƯỚC sẻ hàn huyên sự đầy vơi
THẦM cửa phu tĩnh thiêu cơn bã
NGÀY qua bấn loạn của cải tan
MỚI cũ  ký tình lời ngọc mất
AI hiểu phú gia nối cơ bần
NHẶT đau lượm lặt trong phút chốc
VỀ quay vách ngói dột liêu xiêu

THAY vẻ cao sang cằn cọc cọ
NHỌN nhánh trút hơi cạnh hiền thê
NHÁNH gai trầy xước mái êm ả
HÌNH phù du mãi gió mây trôi
SỐNG kiếp ở đời sao đành nỡ ?!?
THANH tuổi xuân trao người nhớ chăng ?!?
CAO điều phu trượng cớ tất đẳng

TRỞ che yếu liễu vùi dập đành !!!
LẠI với ly bôi bởi bần túng
MÁI ấm vỡ tanh lương duyên đặt
TRANH thêu đứt đoạn ruột gan cắt
TRÔNG trông bùi ngọt giấc chiêm bao
HẠNH phúc choàng trắng lay nội cảm
Phúc phức bể dâu hợp không rời

LÒNG Thùy Vân mẫu như mở hội
NHÂN xưa trởi bản quên bước sa
KIÊN luyện võ văn thiếu Vương Bảo
ĐỊNH tính ươm mầm ngọc thô sáng
NHÌN bề quá khứ châu hai hàng
MỘT thời lơ đãng đánh nhọ dơ
HƯỚNG thác xoáy mau cuộn lầm lỡ

DÂŨ hoa tơi tả cũng tìm lại
BAO cay hờn thấm như bọt biển
BÃO dữ lùi dần thấy bình minh
TÁP gió dịu ru mặt phẳng lặng
XOAY vần con tạo êm ả hay
VỜN công vẫy hạnh dung ngôn xưa
QUANH cơ mây rút ánh dương chiếu

NUNG nấu ý cầu chương Bảo trưởng
CHÍ thiện trung kiên tiếp hùng anh
DỰNG lều cùng mẫu tháng ngày vã
NÊN bình hy vọng trui rèn kĩ
CƠ danh mục thị trường bất động
NGHIỆP phát chí cao ẩn hình dáng
NAY đợi chờ mùa dự bày khơi

HỒN Thùy Vân liễu mừng khấp khởi
TỰ rừng khô nắng kéo cơn mưa
NHƯ gió thôi lùa thổi lửa bén
HÌNH đưa bóng cũ ký ức nhả
CÁ lìa rông thả Hoàng Thi đâu
LẶNG lẽ phương nào mộng muốn thấy
DÒNG ký ức về những vương vấn

CHÉP hồng Vân liễu tiếc thanh xuân
BƠI lầy vũng cạn đau vời vợi
CHÉP nặng trĩu thương sao đảo chiều
LỘI lối bùn nhơ đau cả kiếp
CHÉP hồng mở mộng hồi cá kia
TUNG tăng ngang dọc đón mùa mới
BAY nhảy không trung ngắm những cũ

NGƯỢC ngước miền nam Hoàng Thi lẻ
XUÔI nơi phương bắc băm tành lụi
CON đò xoáy chuyển lòng hối bối
NƯỚC mắt chứa chan rầu ngẫm nghĩ
CÂÙ ủ tương phùng tánh thuần khiết
MƯU chờ mong ảnh  Liễu Thùy Vân
SINH thời loạn nhịp ngoại xâm lấn

VÙI cảnh lầm than tiếng khóc ròng
CÙNG tụ ụ tề tựu thổ Tổ
BÂỲ tôi ý xả dẹp xâm lăng
THẢ đàng thi chọn pháp ba quân
CHỜ đất Vua Hùng tĩnh yên bề
VƯƠN vượng no đầy ấn an cư
XA xa nước Việt nhân tài hiện

CHỈ cần cắm sự tiến thân đưa
MỘNG triệu thí đàn tả năng có
MỘT thưở tin truyền Vương Bảo hay
NGÀY đêm giục mẫu trí trưởng thành
VƯỢT non ngàn dặm vó ngựa thúc
VŨ sóng leo thuyền đuổi thành kinh
MÔN cử kinh đô hiện giáp đoàn

RỒNG bay phượng lượn kết nối tụ
HOÁ hoàn chương tráng trang sử từng
CHUYỆN nước non lâm thề dẹp loạn
XUA chỉnh quân tề rừng núi chuyển
THÀNH đô hàng lớp rền reo vang
HUYỀN trang đưa thoại lập trang sử
THOẠI vẽ thời gian tiếp cha anh

LÃNG tử thiếu Vương tiên lãnh ấn
DU chinh Phục Quốc phái tha hương
CHÂN vung vùng giặc cờ phất phới
CHẬM rãi vóc ngà thướt tha gót
TẦM mục thiếu Vương quyến Xuân Quyền
DÕI lời thương ngọc trộm chim cất
MẮT bồ mày liễu môi ngọt nhụy

YÊU núi yêu sông nết na thêm
KIÊÙ diễm mái huyền tuyết phũ thân
ĐIÊỤ đà thục nữ thông quân tử
DÁNG mai trúc liễu Kiều ghen tị
THẤP bước gối chùn trái xoan khung
THOÁNG chốc đối câu sét tơ hồng
SAY hồn thở mộng mơ mị ái

CẢM ưu non nước ngã chưa yên
XÚC cảnh cầm cam đành gác quay
YÊU quyện Thiếu Vương hẹn khải hoàn
THƯƠNG thương Xuân Liễu áp vai kề
QUAY nơi thiếp đợi ý trăm năm
HỒI thối tòng quân đối nghẹn ngào
LẠI bởi điêu linh nhói phân ly

ĐÁNH đu nhoài với mở ngày hẹn
MẤT hình bóng chiếc váy bùi nhùi
TỪ đất võng nôi Thùy Vân vấn
KHI thưở dại khờ mẫu tử cùng
TUỔI yên mờ xế con thơ đâu !!!
XANH tươi tàn nhẫn theo ngày tháng
QUÁ cánh nhạn tin mòn mỏi chờ

ĐÊM thức ngày trông vườn trống vắng
VỀ nôi mái ấm đợi tiếng vang
KÝ lưu san sản xuất thống khổ
BÚT giả mực khô giải cạn vơi
THÀNH ngữ tục văn kể từ chuyện
LỜI nào thoả trong những ngọc ánh
THƠ thêu tay truyền ỷ hàm ý

BƯỚC thấp bước song nhiêu khê khẽ
CHÂN Thiếu Bảo Vương xé vó ngựa
VỘI vàng cao tiễn đuổi xâm lăng
VÃ hơi sương kéo bền vưn vững
MAU tí đông xuân ôm quyết thắng
TAN phá hè thu xua cường địch
BIẾN tần tấu đũa giằng co suốt

YÊU non yêu nước tẩm xương máu
Ngẩn khúc hành ca trống giục vang
THẦM nhủ trời thanh hồ phẳng lặng
NGƠ nghiêng Vương Bảo xuyến xao quê
TÂM hào quang phước đơn gối chiếc
HOÀI bão chưa thành xót ray rứt
ƯỚC đất mẹ vung phúc an khang

CÁCH đây trùng đặn Xuân Quyền nhớ
GIỮA vùng gian khó chàng ra sao?!!
VÀI tháng qua năm bốn mùa khuất
THƯỚC cặp đo dây chảy thành hàng
SAO đêm gieo ánh tạo đơn lẻ
LẠ xa hình bóng ép trong tim
LẪM lẫn trăng khuya khuyết người tình

MIÊN khúc cõng trên lời hẹn giao
MAN lê xuân thị trường tin ai
QUẶN đau đớn đó mong chàng trở
DẠ thắt lát ngăn đăm thẩn thờ
ĐÊM trắng gương soi dưới mặn mà
THẦM thì bên úa phai màu gam
THÌ mộng dệt tằm nhả lụa chỉ

NGÀY tháng Bảo Vương khiêng giáp mũ
TRÔI đảo leo thuyền khắp tứ phương
NHANH tài mưu diệt vây phá địch
TỚI khi khí trổ nộ tài danh
VÂỸ giáo tiễn cung hờn căm lã
NÉT tráng trai cường nối ông cha
DUYÊN hờ hư định đày đoạ lộ

BUÔNG câu ong bướm xin hương mật
XUỐNG đêm bùi ngọt quanh giấu kỉ
VẦNG tráng suy tư gót ngà ngọc
TRĂNG dáng cầu ca khải hoàn khúc
KHÔNG gươm không giáo bày thanh bình
ĐỐI Liễu Xuân Quyền tay thuần tay
DIỆN kiến địch quân quầng hơi cạn

NGƯỜI thây sơ xác tiến xe pháo
HỠI thù địch hận khuấy điên đảo
HAY tính bày mưu phát xông pha
TÌNH nước phương Nam máu đào nhỏ
ANH tài đất Việt địch hất hãi
NẶNG nề khiêng giáp rút quân tề
TRĨU quả hô trống cờ vút bay

YÊU khúc khảo hành thịnh yên bình
NGƯỜI xe cờ ngũ tiên vua tôi
TÌM Vương Bảo tướng thượng ban chỉ
VỚI rạng tước công xưng Đình Hầu
TRONG phủ ngoài thành khái yến tiệc
HƯ vô xâm lấn quay lạc cư
KHÔNG hoài chức vị mong Thùy mẫu

THÔI nghĩa ba quân hồi vách xiêu
ĐÀNH vũ thơm vàng phụng Mẫu Thùy
NHỜ công dục dưỡng xây nghiệp lớn
GIÓ hây Lan Trúc bình minh phủ
NHẸ nhẹ chim kêu sáng bầu trời
QUA bão quang sang Mẫu Thùy Vân
MÃI tự thiêng liêng tình mẫu tử

THANH cao hơn hiểu cảm đoàn viên
NGUYỆT tung châu chấu thắp lung linh
THÂU úa gạt phai lam lũ nhờ
CANH bạc bẽo thân tích tụ tử
CẢNH đời khẩu thế cúi khâm phục
ĐOẠ gian nan thử khắp lương nhân
VÙI vào bao kỹ đảo chiều thật

HỎI hỡi thấu đau liễu đào yếu
DÂÚ quạnh cô hiu chan ngậm ngẫm
YÊU ầu ơ võng xếp duy vọng
ƠI à du dự kiến thâm thúy
THÂÝ ngắm Thùy Vân khoán minh chứng
HOÀNG huyễn vá màn mãn nguyện truyền
HÔN nhân trao lễ khai bằng yêu

HÌNH phù bóng ảnh Xuân Quyền ngọc
AI đợi thề chờ giao kết hợp
ẢNH thị xa xôi quạng quờ tim
CŨ phương quay chốn hạ hanh thu
VỚI uyên ương mộng đầu mật tiên
MƯA đến giăng vồng lãng mạn cười
THU biếc tím say của mùa yêu

SAU giông tố vẹn tròn đôi lứa
NÀY trầu cau quả dâng sính vật
CƠ lễ chuyện thì gia phả họ
NÊÚ nợ nần duyên tiêu đợi chờ
TƯƠNG tương ngộ ngộ trăm năm hạnh
PHÙNG sự răng long tóc đổi trắng
KỶ tài nam quyện luyến sắc nữ

ÔM chung bồng thủy tin hạnh phúc
CHẶT sức vợ chồng biển đông cạn
KHÔNG nợ không tình không dĩ di
RỜI xa hoa phiếm ghé giản đơn
TÔ tôn trọng giáo viện bồng lai
ĐIỂM tựa tình đời quên đua tranh
TRÀO hiến ái thuyền xây thạch đá

NỢ thanh xuân tuổi Liễu Thùy Vân
ẤY nơi hẻo đấy Hoàng Thi mong
ĐI ngẩn đi ngơ hai nỗi niềm
RONG ruổi hoài hội tẩy rong rêu
LÒNG trời Thu tối Thi Vân phùng
LẠNH Đông mùa giáng tê tái ấm
BUỐT đời Thùy Liễu ban mai sưởi

TÌNH vẹn nghĩa vuông ánh dương bách
ANH ảnh vị hương đẩy quá khứ
THỔN tì thông trở thanh trúc mã
THỨC dung công hạnh ngôn đặc chất
SAO đổi vận dời tứ tài danh
MƠ thấp phù du cuối khổ đau
HUYỄN hoặc ngộ mình lỡ xuân thì

ÁI đầy ố ải đục hay trong
ÂN âm ngang trái giữ nhân bản
LỜI bạc hồng nhan nhờ gửi mây
NGỎ vắng xôn xao tránh bước Kiều
CHỐN này thường kỹ hẩm hiu liễu
NƠI du dương khánh ngạt ngào xa

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire