Bài xướng Tiêu Sầu Tg Hàn Phong Tử
Bài xướng
TIÊU SẦU
Trỗi khúc về đêm vọng não nùng,
Tiêu sầu oán hận khóc tình chung!
Cung trầm réo rắt buồn duyên nguyệt,
Điệu bổng du dương trách phận tùng!
Nước biếc thầm nghe lời dạ động,
Non vàng lặng hiểu tiếng lòng rung.
Phương trời lãng tử còn phiêu bạt,
Trọn kiếp cô đơn mãi lạnh lùng!
hàn phong tử
==========================================
Bài họa
TỰ SỰ
Đêm khuya bỗng vọng tiếng tiêu sầu.
Ai oán khóc người ở nơi đâu.
Tình tan bọt nước buồn cung nguyệt.
Phận hẩm nên duyên vút đoạn sầu.
Sông núi còn nghe lời tâm sự.
Trời mây thấu hiểu tiếng lòng rung.
Phiêu bạt phương trời thân lữ khách.
Chịu kiếp cô đơn mãi lạnh lùng.
Nghi Dao Van
==========================================
TIẾNG SÁO TRƯƠNG LƯƠNG
Tấu khúc về đêm dạ vũ sầu
Tiêu buồn nhớ tiếng sáo Trương Lương
Nửa đêm tấu khúc bình phạt Sở
Mấy vạn quân thù lệ nhỏ tuôn
Thư sinh không kiếm không khiên giáp
Tấu khúc tiêu buồn nhớ cố hương
Lấy cứng thắng mềm xưa nay hiếm
Tiếng sáo Trương Lương tự cổ kim
Ruồi Trâu
==========================================
KHÚC SẦU
KHÚC THỤY DU sao quá não nùng
GIỌT SẦU lắng đọng giữa mông lung
ĐÊM ĐÔNG ngọn nến dần tàn lụn
HẠ TRẮNG đèn chong cháy bập bùng
NẮNG THỦY TINH hoang đàng phóng túng
MƯA HỒNG lãng tử thích tình chung
RONG RÊU bến vắng chờ nao núng
DÁNG NGỌC năm xưa bước LẠNH LÙNG !!!
Phôi Pha
==========================================
VÔ ƯU
Nhạc sáo bâng khuâng thổi não nùng
Hồn ai thổn thức vọng tình chung
La đà nhịp điệu vờn mây gió
Thỉnh thoảng đong đưa giỡn bóng tùng
Mặt nước mơ màng thôi nỗi động
Triền non phảng phất kệ niềm rung
Chân trời lữ khách ham xê dịch
Góc bể vô tư thích lạnh lùng
Sơn Vy
==========================================
Bài hoạ
ĐƯỜNG TƠ
Hoà âm nốt nhạc tỉ tê Nùng
Núi thẳm non ngàn dạ thủy chung
Trổi khúc tiêu sầu đan phím nguyệt
Cung trầm nức nở nhịp cây tùng
Ru hồn lữ khách vào tiên động
Thổn thức nhân tình dập phách rung
Xót cảnh cô đơn lầu quạnh vắng
Đường tơ sao nỡ để lạnh lùng
NĐLY Ngoc Anh Nguoideplongyen
==========================================
Cảm tác
DÂY CHÙNG CUNG LỠ
Tiếng được tiếng chăng cứ bập bồng
Não nùng nghe tựa tiếng bật bông
Đàn ai khéo gẩy tình xưa nhớ
Lạnh lẽo trời khuya thật não lòng
Thưở trước đem lòng yêu nghiệp vải
Ngày xưa nàng thích nghệ làm lông
Chợt nghe dạ khúc sầu ai oán
Tủi phận đời em đã vắng chồng
Tuyen Pham Trung
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire