Bai xướng NGUYỆT LẠNH HỒ THU
Thơ Cậu ba miệt vườn
Lặng lẽ sương về rủ cánh mơ
Mùa Xuân sẻ bước tự bao giờ
Rồi đâu chạnh nghĩ buồn hơi thở
Cũng chẳng sôi trào đượm ý thơ
Hẹn cũ tìm quên dù kẻ nhớ
Thề xưa vứt bỏ dẫu ai ngờ
Trăng vàng đổi bóng lòng ta ngỡ
Nữa chiếc in hồ vẫn lạnh ngơ
Bài hoạ CHỐN CŨ QUÊ NGƯỜI
Thơ Ngọc Ắnh nguoideplongyen
Quê người lạnh lẽo phủ đồi mơ
Đợi mãi vầng dương khuất nửa giờ
Cõi nội côn trùng lê tiếng thở
Rừng thông thắng cảnh gợi tình thơ
Phương trời giá biệt ai còn nhớ
Quán trọ ngùi trông ké vẫn chờ
Kỹ niệm xa rời sao cứ ngỡ
Quê người lặng lẽ nở lòng ngơ
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire