Đã trót làm thân phận má đào
Xuân thì ngắn ngủi giận trời cao
Còn duyên một thuở vờn ong bướm
Lỡ chuyến đò ngang hụt mấy sào
Bến đậu xa bờ thuyền trơ đỏi
Dòng sông bãi cạn ấy còn bao
Trăng thề lặng lẽ treo cành trúc
Đợi mãi vàng phai tấm lụa nhàu
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire