jeudi 22 octobre 2015

ĐLXH KHẮC KHOẢI/Hường Xưa-Người bạn Tình xưa/Ngọc Ánh


Bài xướng KHẮC KHOẢI (nđt - Bvđâ)
Thơ Hường Xưa

Xao hồn mỏi mệt võng chờ ai
Vẫn tưởng thời xuân được nối dài
Đợi cúc thơm nồng hoa trắng trải
Mong đào đượm ngát nụ sương phai
Vì tim vọng ngõ đêm hồng ái
Bởi dạ nguyền trao mộng thắm cài
Khắc khoải từng canh sầu ngóng mãi
Âm thầm tủi phận nghĩ ngày mai

Bài hoạ NGƯỜI BẠN TÌNH XƯA (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bến cũ đò xưa chạnh nhớ ai
Tình xa nghĩa đoạn tháng năm dài
Thu vừa nhuộm xám vầng mây trải
Hạ đã ươm hồng vạt nắng phai
Cách biệt mong mòn nhân nghĩa ái
Sum vầy ước mỏi bạn trâm cài
Người đi lổi hẹn chờ chi mãi
Kẻ ở quên thề một sớm mai

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH Nhớ Lắm Áo Dài ơi/Thuận Đăng-Mộng Ước/Ngọc Ánh


Bài xướng Nhớ Lắm Áo Dài Ơi ! (nđt)
Thơ Thuận Đăng

Sân trường nhẹ nhỏm áo dài bay
Cánh phượng vờn đưa ngỡ thuở bày
Giữa ngực thêu rồng yêu nẽo đắm
Bên thuyền dệt gấm tỏ niềm say
Nghiêng tà đất mẹ hong nghìn buổi
Lỏm cỏ vườn quê nhớ vạn ngày
Nghĩa đẹp môi hồng ơi dáng nhỏ
Phương trời viễn xứ vọng cầm tay

Bài hoạ MỘNG ƯỚC. (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Tuyệt mỹ trang đài áo lụa bay
Mùa xuân giữa độ khéo phô bày
Môi cười nửa miệng chờ duyên thắm
Mắt ngọc nghiêng nhìn đợi khoé say
Bởi nhớ trao tình mơ cạn buổi
Vì yêu trót lỡ hẹn thêm ngày
Thầm mong nhắn gữi người em nhỏ
Mấy thuở ân nồng được nắm tay

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Lãng tử và Thuyền quyên/Hường Xưa -Tình Thơ Mộng/Ngọc Ánh


Bài xướng LÃNG TỬ Và THUYỀN QUYÊN (nđt -Bvđâ <Mạ Đề> )
Thơ Hường xưa

Ảo não khua sầu nặng tuyết rơi
Màn đêm gió tạt phủ mây trời
Chào đưa mắt ngọc ru tình hởi !
Liếc trộm môi hồng tỏ nghĩa ơi !
Lòng tự dồn tiêu hồn quấn sợi
Thuyền quyên khảy khúc dạ mê kowfi
Đàn ai đứt quãng xin nguyền gởi
Quạnh quẽ trong lòng tủi khó vơi

Bài hoạ TÌNH THƠ MỘNG  (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Huynh về núi nhạn phủ sương rơi
Muội ở đèo cao giá lạnh trời
Những lúc chờ trăng bờ suối hởi !
Bao lần đợi gió bản nường ơi !
Hồng lâu đối ẫm buồn tơ sợi
Lữ quán trầm tư nhớ cạn lời
Mổi độ mai vàng đua nở tới
Anh hùng thục nữ sóng tình vơi

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH TÌNH GIEO ĐẤT BẠC/ntd Hoa Viên- Lặng Lẽ Chiều/Ngọc Ánh


Bài xướng TÌNH GIEO ĐẤT BẠC (nđt)
Thơ ntd Hoa Viên

Nhạc trổi theo diều vút khoảng không
Đời vui hoà quyện chí tang bồng
Rong thuyền ngắm biển ngày mưa Hạ
Cởi nhạn xem trời buổi nắng Đông
Mộng trổ mầm xanh chào bướm đỏ
Tình gieo đất bạc nở hoa hồng
Muôn vàn trở ngại đâu chùng bước
Cứ thẳng con đường mặc bão giông

Bài hoạ LẶNG LẼ CHIỀU (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Ngày đi lặng lẽ trống thu không
Nhẹ thoảng hồn như lạc cỏi bồng
Phượng vỹ khoe màu trong nắng Hạ
Anh đào rũ rụng dưới mưa Đông
Mây tràn rực rở vàng pha đỏ
Gió cuộn tường vi tím nhuộm hồng
Lối cũ anh về chân nặng bước
Lòng như bão táp giữa cơn giông

Ngọc Ánh nguoideplongyen




CUỐI NẼO ĐƯỜNG MƯA - Thơ Ngọc Ánh


Hởi người tri kỷ của tình tôi
Đã mấy mùa trăng mộng rã rời
Đêm vàng võ lắng buồn hư ảo
Tiếng lòng thổn thức lại đầy vơi

Mùa Thu lại đến lá vàng bay
Em đếm tình Thu nặng tháng ngày
Vần vũ mây mù che khuất nẽo
Trăng rằm lấp lững giọt sương bay

Hai ta cách trở bởi hai đầu
Nổi nhớ dâng tràn lặng lẽ sâu
Bởi cuộc nhân gian lừa lọc mãi
Niềm đau chồng chất đã từ lâu

Em cũng một thờii đã xót xa
Một kiểng hai quê cội rể già
Mổi người một cảnh đời nghiệt ngã
Mịt mùng bão táp gió mưa sa

Đứng giữa con đường phủ ngập sương
Tìm mãi không ra một nẽo đường
Cuộc đời đưa đẫy vòng quanh quẩn
Anh nhả hồn theo gió bốn phương

Bến cũ đò xưa đã mệt nhoài
Xin đừng khắc khoải hởi lòng ai !
Nào ai biết được rằng ta sẽ
Bắt được niềm vui cuối nẽo dài

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH Thả Mộng Vườn Xưa/Ngọc Ánh - Kiếp khổ/Đinh Hoàng Nhân


Bài xướng THẢ MỘNG VƯỜN XƯA (nđt)
Thơ NGỌC ÁNH nguoideplongyen

Bao giờ bậu ấy hiểu cho đời
Gác phượng chan hoà vạt nắng rơi
Lặng lẽ thân tàn môi nhớ tiếng
Âm thầm lệ chảy lưỡi quên lời
Kia nhìn dưới lũng tai bèo đọng
Nọ ngắm bờ lau tóc liễu rời
Nhỏ giọt sương thu màn tuyết mỏng
Sầu tư quạnh quẽ dậu mồng tơi

Bài hoạ KIẾP KHỔ (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân

Đã bỏ ngoài tai cái sự đời
Trông về quá khứ lệ sầu rơi
Thề xưa lạc lỏng trôi từng chữ
Nghĩa cũ chiều đi nén mổi lời
Mãi ngóng nên lòng như gãy rụng
Hoài mong cỏi dạ lúc tan rời
Thôi thì hãy cứ buồn cho phận
Sống với thân tàn kiếp tả tơi

Đinh Hoàng Nhân

ĐLXH NHỚ/ Đinh Hoàng Nhân- Giã Từ...Giã Từ/Ngọc Ánh


Bài xướng NHỚ (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân

Chắc phải từ nay giã biệt rồi
Cô phòng gác trọ chỉ có tôi
Tình xưa giữ chặt vào trong bể
Hẹn cũ vùi chôn ở núi đồi
Kỷ niệm ngàn năm giờ lỡ chuyến
Ân tình vạn thuở cũng lìa đôi
Cầu mong gió thoảng mưa hoà thuận
Nguyện để cùng ai mãi đấp bồi

Bài hoạ GIÃ TỪ...GIÃ TỪ. (Nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Từ nay đã vắng giọng oanh rồi
Gác trọ giờ đây chỉ có tôi
Quạnh quẽ mây chiều giăng đỉnh núi
Mơ mảng sương trắng quyện sau đồi
Tàu đêm chuyển bánh ga buồn đợi
Bãi vắng âm thầm nhạn lẽ đôi
Bến hẹn tầm dương còn cách trở
Tình xưa hụt hẫng có vun bồi

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH ĐếnTận Cùng/ntd Hoa Viên-Trái Tim Mùa Đông/Ngọc Ánh

Dến Tận Cùng   -  Thơ ntd Hoa Viên
(Nđt - Lưu thuỷ)

Chẳng gió mà tim cũng lạnh lùng
Bên ngoài ngạch cửa tuyết đầy khung
Vầng trăng kỹ niện còn tha thiết
Đóm lửa thời gian đã bập bùng
Có lẽ đừng ôm hoài mộng ảo
Âu là cứ giữ được tình chung
Chờ khi bão tố cuồng phong dậy
Thả nổi niềm riêng đến tận cùng

Bài hoạ TRÁI TIM MÙA ĐÔNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Vườn xưa bão loạn nắng hanh lùng
Tuyết lạnh nhà ai cửa ngập khung
Lửa ấm quây quần bên bạn thiết
Than lò tách bạch nổ tung bùng
Khơi nguồn khói nhạt buồn hư ảo
Dập tắt tro hồng hận thuỷ chung
Mổi lúc đêm tàn thương sống dậy
Tình yêu đã cạn nhớ khôn cùng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

TIẾNG THU BUỒN - Thơ Ngọc Ánh



Thổn thức từng canh lệ suối nguồn
Trông chờ nghiệt ngã tiếng tơ buông
Chiều phai nắng nhuộm rơi vàng ngõ
Hạ cuối mưa phùn phủ mái chuông
Diễm tuyệt rừng Thu vừng thác đổ
Soi dòng nước bạc mảnh trăng suông
Gà trưa cục tác sầu đơn lẻ
Giọng hát đìu hiu sắt sẽ buồn

Ngọc Ánh nguoideplongyen

NHƯ MỘT ÁNH SAO - Ngọc Ánh


Một ánh sao khuya lạc lỏng rồi
Đâu còn lan toả ánh vàng rơi
Kìa vầng trăng muộn soi chênh chếch
Chẳng hẹn cùng nhau cuộc tái hồi

Từ anh giã biệt lối hẹn hò
Bên đời cô lẽ bước buồn so
Em còn đứng lại chân mây vắng
Lặng đếm mùa Thu của đợi chờ

Lối mộng hoàng hoa ngập sương mù
Anh về bỏ lại những giòng Thu
Quãng đường trước mặt xa xôi lắm
Như một dòng sông giữa ngục tù

Anh hứa cùng em trút nổi niềm
Lâu rồi hoằn nặng chứa chan thêm
Làm sao em biết mà san sẽ
Thả cuộc buồn theo những cánh chim

Anh tiếc đời sao quá hững hờ
Cung sầu lạc giữa mấy vần thơ
Tình xa mộng mãi còn vương vấn
Em có dè đâu những bất ngờ

Anh giờ quay lại bến tầm dương
Vàng đá phôi phai cuối nẽo đường
Dìu hiu tím lịm mùa thương cũ
Biết phải làm sao khỏi vấn vương

Ngọc Ánh nguoideplongyen

MƯA THÁNG 9. - Thơ Ngọc Ánh



Vùi cơn thống khổ nặng u buồn
Tháng lụn năm tàn khắc khoải luôn
Nửa đoạn tơ chùng quay lộn mối
Đường tơ thắt thẽo cuộn vành khuôn
Ai hoài thổn thức tình duyên muộn
Nuối tiếc niềm yêu mộng lỡ buông
Bãi vắng về đâu đôi nhạn trắng
Sàn ga quạnh quẽ giọt mưa nguồn

Ngọc Ánh nguoideplongyen

lundi 12 octobre 2015

LÁ VÀNG THU. - Thơ Ngọc Ánh



Như một lời tình Thu cho riêng em
Đã vẽ lên khi màu lá lìa cành
Theo giọt Thu buồn rơi rơi lấp lánh
Chút than hồng còn sót lại trong tim

Hơi hướng Thu mờ phủ cánh hoàng lan
Nhịp bước chân theo lá đổ vội vàng
Tiếng thời gian dặt dìu như vó ngựa
Giọng đàn buồn ai khãy khúc mênh mang

Nắng chiều phai mờ mịt khói sương tan
Lặng lờ Thu chầm chậm lối nhẹ nhàng
Thêm một lần Thu sang dài năm tháng
Hững hờ rơi lơ đãng lá Thu tàn

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐÊM BUỒN QUÁN TRỌ - Thơ NGỌC ÁNH



Gác trọ nhìn em rẽ bến sông
Niềm đau lẵng lặng xót xa lòng
Thân nghèo mộng ũ đời mai mĩa
Phận hẫm tình câm nhỡ bến đông
Biển ái hao mòn câu thệ ước
Vườn yêu đã lạc phím tơ đồng
Canh trường nhạc dế buồn muôn thuở
Trắc trở tình duyên lệ thấm dòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Kết Bạn Trên Face Book/Hường Xưa-TÌNH THƠ FB/Ngọc Ánh


Bài xướng KẾT BẠN TRÊN FACE BOOK
Thơ Hường Xưa

Hãy đến gần bên cạn tỏ lời
Trăm ngàn ý đẹp tỏa nào ngơi
Trao tình ướm mông rồi gieo hỡi !
Tặng nghĩa ươm nồng chớ bỏ ơi !
Dẫu trở muôn đường ôm mắt đợi
Dù cho cách ngõ chẳng sao rời
Hoài nghi dạ mãi tìm nhau tới
Giữ trọn vào tim suốt cả đời

Bài hoạ TÌNH THƠ FB
Thơ Ngọc Ánh

Tình thơ cuộn chảy thốt ra lời
Bởi tấm chân tình bạn hữu ngơi
Ý đẹp đâu cần rao bán hỡi !
Khôi hài chớ ngại hỏi mua chơi
Vần hay chữ láy sao còn đợi
Bát vận đường thi luật chẳng rời
Lữ khách phương trời vui lại tới
Tình nhân ngưỡng mộ vấn vương đời

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH Bông Hồng Gai/Nguyễn Quốc Bình -Hồng Nhung/Ngọc Ánh


Bài xướng HOA HỒNG GAI
Thơ Nguyễn Quốc Bình

Đông thừa sắc lạnh ghé thềm ai
Giục khẽ hồng hoa trổ nụ cài
Cánh dẫu bung đều tơ kết buổi
Hương còn giữ vẹn ý dành mai
Nồng say chỉ ước hoà men đượm
Ửng thắm nào mang với dặm dài
Cứ nhủ tâm mình ôm rạng rỡ
Bên đời tỏa dáng nhuỵ bừng khai

Bài hoạ HỒNG NHUNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Diễn lệ đài trang chẳng kém ai
Mùi thơm tỏa ngát nụ trầm cài
Trần duyên gắn tỏ nên thề hẹn
Nghĩa ái ghi lòng tạc mối mai
Nhất đẵng dành trao lời dạm ngõ
Nhì vương ngưỡng mộ chút ân dài
Hương nồng thắm đỏ màu hạnh phúc
Rạng rỡ môi cười sắc nhuỵ khai

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Đêm Thu/ Tuệ Tỉnh Trí Vũ- Đoá Quỳnh Hoa/Ngọc Ánh


Bài xướng ĐÊM THU
Thơ Tuệ Tỉnh Trí Vũ

Một lúc chong tình giữa cánh đêm
Tàn canh vẫn đứng cạnh bên thềm
Sương sà đọng lá làn tuôn khẽ
Gió thổi rung cành ngọn vẫy êm
Nụ nõn co dài ôm thể cứng
Chồi non mở cuộng ló thân mềm
Trăng ngà lại ẩn mình sau núi
Cảm thấy nơi lòng hụt hẫng thêm

Bài hoạ ĐOÁ QUỲNH à HOẠ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Trang đài cả thẹn dưới trời đêm
Ấp ũ màn sương nép dựa thềm
Đợi gió khuya về môi khẽ chạm
Chờ trăng mở nụ má vờn êm
Yêu kiều diễm lệ thân ngà ngọc
Tỏa cánh huyền mơ ngọn óng mềm
Chỉ độ tròn canh nồng hương sắc
Mơ màng khép cửa dịu dàng thêm

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH hoa dã quỳ /Hương Trâm- Cúc dại/ Ngọc Ánh


Bài xướng HOA DÃ QUỲ
Thơ Hương Trâm

Những tưởng đây là đóa hướng dương
Ngờ đâu hoa dại ở ven đường
Tươi vàng nở rộ khoe mưa nắng
Héo úa ấu sầu dấu gió sương
Uổng kiếp hồng nhan không chổ tựa
Thương đời thực nữ thiếu nơi nương
Cùng là số phận trong trời đất
Lại phải âm thầm chốn cố hương

Bài hoạ CÚC DẠI
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Nghiêng đầu ngưỡng mặt ngó vầng dương
Dã sống nhiều khi ở dọc đường
Chẳng ngại mưa dầm trên đội nắng
Kiên cường ũ dột dưới màn sương
Khoe màu rực rỡ cùng hoa dại
Lã lướt yêu kiều giữa ruộng nương
Bỏ mặc câu dèm nơi hạ giới
Nồng nàn tỏa sắc đợi chi hương

Ngọc Ánh nguoideplongyen

CÁNH HỒNG VÀNG - Thơ Ngọc Ánh


Diễm lệ hồng hoa đóa ửng vàng
Hoàng gia đã chọn quốc y trang
Thiên kiều bá mỵ gương ngời sáng
Quốc sắc dương trần hậu tỏa lan
Ngọc nữ xiêu hồn mây bãng lãng
Thi nhân mộng tưởng gió trăng ngàn
Thiên đường rũ bóng tình nhân dạng
Ảnh nguyệt nồng hương lộng lẫy sang

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mercredi 7 octobre 2015

ĐLXH Dệt sắc Thu/Nguyễn quốc Bình- Thu Quyến Rũ/Ngọc Ánh


Bà xướng DỆT SẮC THU
Thơ Nguyễn Quốc Bình

Thả nắng thu về dệt mắt em
Và thôi nức nở gió khua rèm
Kìa là nghĩa thắm xin đừng cởi
Nọ mảnh ân nồng nhớ hãy đem
Vẽ khoảng trời xanh hồng tóc mượt
Hoà chung rượu đỏ thắm môi mèm
Hương mùa trải vẹn tình thơ thới
Diễn ái thương trào vẽ nhịp êm

Bài hoạ THU QUYẾN RŨ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Mây hồng trải lụa thắm tình em
Nửa nụ cười duyên khuất cánh rèm
Áo mỏng ngại ngùng nên khó cởi
Thơ đào hớ hững lại chờ đem
Ba vòng thấp thỏm làn da mượt
Cuộn tóc huyền buông cũng ướt mèm
Bởi gió trăng hờn thân chạm ngõ
Bàn tay lã lướt dặt dìu êm

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mardi 6 octobre 2015

SÔNG CHỜ. - Thơ NGỌC ANH



Đã trót làm thân phận má đào
Xuân thì ngắn ngủi giận trời cao
Còn duyên một thuở vờn ong bướm
Lỡ chuyến đò ngang hụt mấy sào
Bến đậu xa bờ thuyền trơ đỏi
Dòng sông bãi cạn ấy còn bao
Trăng thề lặng lẽ treo cành trúc
Đợi mãi vàng phai tấm lụa nhàu

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Hương Tình Cũ/ Hãn Vũ - Tình Thơ Dại/ Ngọc Ánh


Bài dướng HƯƠNG TÌNH CŨ
Thơ Hãn Vũ

Thời vương xin hãy nghĩ về nhau
Một chút hương yêu buổi gặp đầu
Tiếng hẹn ngày xưa nào cất giữ
Câu thề thuở trước luống quên mau
Đường thôn đã khuất ai hờn ngóng
Lối nhỏ còn đây kẻ đợi sầu
Sỏi đá rêu phong giờ đã phủ
Tâm tình gởi gió vạn đời sau

Bài hoạ TÌNH THƠ DẠI
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Mổi độ Hè sang lại nhớ nhau
Tình xưa bạn hữu thuở ban đầu
Bài thơ tập vở đang còn giữ
Kỷ niệm vui buồn bôi xoá mau
Giã biệt câu chờ sao mãi ngóng
Hàn huyên tiếng đợi cũng âu sầu
Vừng trăng sắc phượng rêu mờ phủ
Gặp gở nhau rồi hỏi trước sau

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH Tiếng Thu Buồn/Hãn Vũ- Rừng Thu/Ngọc Ánh


Bài xướng TIẾNG THU BUỒN
Thơ Hãn Vũ

Gượm nổi tâm tình gưỡng gió thu
Mình ta uống cạn những yêu thù
Chòm sao nhợt nhạt trôi lờ lững
Mảnh nguyệt lu mờ chảy lãng du
Ngõ tối im lìm sương đã phủ
Đường xưa vắng lặng bụi xoay cù
Ầm vang xa thẵm từ xưa cũ
Giọng cố nhân buồn giữa tiếng thu

Bài hoạ RỪNG THU
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Sang mùa gió quyện chở lời ru
Buổi sớm sơ đông nét đặc thù
Vén gợn mây vàng pha sắc lững
Trăng mờ rẽ bước bận phiêu du
Đồi cao trắng bạc sương mờ phủ
Núi nhận rừng xanh ngõ cạn cù
Chập chững quanh sườn qua bến cũ
Tàn phai giữa độ vẫn còn thu

Ngọc Ánh nguoideplongyen


MÙA HOA ĐIÊN ĐIỂN / Thơ Ngọc Ánh



Xuồng em đã cập bến sầu riêng
Bỏ máy vòng theo ngọn trúc tuyền
Nước lũ xoa đầu sen trắng dại
Vàm kênh súng trổ dựa ven biền
Rong vờn sóng dợn còn đưa đẫy
Thả lái chèo qua vịnh nhánh nghiêng
Áo mỏng bà ba màu xám nhạt
Thò tay ngắt nụ điển bên thuyền


Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH KHỔ LUỴ/Hường Xưa-ĐƯỜNG TÌNH/Ngọc Ánh


Bần xướng KHỔ LUỴ (nđt -bvđâ)
Thơ Hường Xưa

Cứ tưởng duyên mình trọn nghĩa ân
Rồi mong hạnh phúc mãi tươi ngần
Nào hay số hẫng thành cơn giận
Chẳng biết tơ hồng rũ giọt ngân
Áo não đêm về mi nặng ngấn
Đìu hiu buổi lại óc căng dần
Tình yêu lỡ trải giờ ôm hận
Nỗi  khổ bao trùm lụy tấm thân

Bài hoạ ĐƯỜNG TÌNH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đường yêu vạn nẽo ái cùng ân
Tuổi mộng còn vương vẽ trắng ngần
Cuộc thế xoay vần lơi cả vận
Tơ tình quấn cuộn chảy dòng ngân
Quần thoa diễm lệ nồng hương phấn
Mỹ sắc thì xuân lại tiếc dần
Ngẫm giận trời xanh còn gieo hận
Cuồng phong bão táp tội người thân

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH RU TÌNH/ Hường Xưa- Trường Tương Tư/Ngọc Ánh


Bài xướng RU TÌNH
Thơ Hường Xưa

Những ngón tay ru giấc ngủ nồng
Ươm nhiều mộng thắm tỏa ngàn bông
Cho từng mắt ngọc xông xao nhớ
Để trái tim ngà rạo rực trông
Rộn rải hồn say bên tịnh cốc
Bâng khuâng dạ đắm giữa khuê phòng
Hương tình ngát dịu dìu chân bước
Mãi đẹp gần nhau tỏ nổi lòng

Bài hoạ TRƯỜNG TƯƠNG TƯ
Thơ Ngọc Ánh

Sầu riêng khó vỗ mộng say nồng
Giữa lúc Quỳnh hoa dượm trổ bông
Trống điểm canh tàn môi lại nhớ
Tình xa mãi đợi mắt vời trông
Trăng mờ đỏ mặt miền phong cốc
Tỏa sắc hường nhan đượm khắp phòng
Cách trở đâu còn chung nhịp bước
Cầu mong gở rối cuộn tơ lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen




vendredi 2 octobre 2015

CHIỀU TÍM. - Thơ Ngọc Ánh


Nguyệt ẩn ngàn mây tỏa tím hồng

Nghe chừng gió lạnh chuyển vào Đông

Vàng phai quạnh quẽ sầu rơi rụng

Bạc trắng ai hoài nổi nhớ mong

Lẽ bóng đìu hiu niềm khát vọng

Đôi lòng thổn thức ngậm ngùi trông

Hào hoa vạn kiếp tình cô lữ

Tủi phận hồng nhan khắc khoải lòng


Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Thu Sầu Tương Tư/Duy Nguyễn - Bái Biệt/ Ngọc Ánh


Bài xướng THU SẦU TƯƠNG TƯ
Thơ Duy Nguyễn

Mấy mùa sương rụng trắng Thu sang
Lá cuốn xoay xoay nổi nhớ tràn
Lổi điệu tơ loan sầu cách biệt
Chia bờ ân ái khóc ly tan
Thuyền xa bến đợi tình đang dỡ
Kẻ ở người đi kiếp phủ phàng
Vằng vặc đêm mơ chờ bóng hạc
Một chiều vút cánh bỏ lầu hoang

Bài hoạ BÁI BIỆT
Thơ Ngọc Ánh

Tiện nữ về đây gió chuyển sang
Hiền huynh đã biết lệ dâng tràn
Đường sơn thảo khấu nhiều chia biệt
Núi nhạn hàn huyên cảnh hợp tan
Võ nghệ cao cường đành bỏ dỡ
Tình yêu lưỡi kiếm lại ngang tàng
Tương phùng sẽ hẹn cùng mây hạc
Tái ngộ cùng nhau dưới thảo hoang

Ngọc Ánh nguoideplongyen

HỒN XUÂN MỘNG - Thơ Ngọc Ánh



Xuân nồng rộn rã khúc tình xa

Xuân mới hoàng mai trổ mặn mà

Xuân muộn treo vàng lên kẻ lá

Xuân cười sườn ấm cạnh vườn hoa

Xuân hồng mộng tưởng buồn chai đá

Xuân vắng khơi nguồn nẽo thiết tha

Xuân mãn tàn phai nhường bóng Hạ

Xuân về đỏ thắm vạn lời ca


NGỌC ÁNH nguoideplongyen



ĐLXH Tiễn Bước/Đinh Hoàng Nhân- Lãng Đãng Thu/Ngọc Ánh


Bài xướng TIỄN BƯỚC. (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân

Anh về lẽ bóng giữa mùa Thu
Đã bỏ mình em chốn bụi mù
Ngỡ tưởng trào dâng từ điệu hát
Đâu ngờ tắt nghẹn của lời ru
Đường xa quạnh quẽ hoài nghiêng ngã
Lối nhỏ đìu hiu mãi gật gù
Kỷ niệm thề xưa giờ lỡ bước
Thôi đành cách biệt nghĩa tình phu

Bài hoạ LÃNG ĐÃNG THU
(nđt) Thơ Ngọc Ánh

Thổn thức em về lượm lá Thu
Chiều đi lạnh lẽo trắng sương mù
Hoang đàng mặc khách tìm câu hát
Rụng vỡ cung sầu vẳng tiếng ru
Lối mộng hôn hoàng soi bóng ngã
Đường thơ lộng lẫy dáng trăng gù
Tình nhân tỉnh lặng dừng chân bước
Thiếu nữ mơ màng vọng sỉ phu

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Chờ Đông/Tòng Trần - Nổi xót xa Đông/Ngọc Ánh


Bài xướng CHỜ ĐÔNG
(nđt) Thơ Tòng Trần

Mơ màng gió khẻ gọi chiều Đông
Hãy để nàng Thu được ấm nồng
Bởi ngõ chưa cài nên đứng đợi
Do hồn đã hẹn phải ngùi trông
Đừng đem nghĩa buốt về bên vợ
Quyết giữ tình sâu ở cạnh chồng
Quạnh quẽ canh tàn đêm mất ngủ
Tim buồn lạnh cắn ý cỏi phòng không

Bài hoạ NỔI XÓT XA ĐÔNG
(nđt) Thơ Ngọc Ánh

Thả những câu buồn giận gió Đông
Vì chưng đỏ má đượm môi hồng
Thuyền quyên mỏi mắt ôm thề đợi
Viễn khách mơ màng vội ngẩng trông
Chiến mã băng ngàn lìa bỏ vợ
Trường sa một thuở xót xa chồng
Đêm dài ruột thắt làm sao ngủ
Cách biệt tình quân có cũng không

Ngọc Ánh ngườideplongyen


ĐLXH Một Thời Để Nhớ/ Hường Xưa - Mệnh Số/Ngọc Ánh


Bài xướng MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
(nđt) Thơ Hường Xưa

Bây chừ tóc phượng đã ngừng bay
Mắt ngoc ngày xưa ảo não này
Kỷ niệm chôn vùi tâm vẫn biết
Ân tình ần dấu dạ còn say
Thương hoài dáng mộng chiều nao tỏ
Nhớ mãi vườn yêu buổi nọ này
Tưởng tiếc thời hoa vàng lộng lẫy
Đâu rồi bạn hởi thuở cầm tay

Bài hoạ MỆNG SỐ
(Nđt) Thơ Ngọc Ánh

Dáng ngọc yêu kiều thả tóc bay
Nàng xinh dạo ấy tuổi hoa cài
Môi cười rạn vỡ lòng ai đó
Giọng hát ru hồn kẻ đắm say
Ước mộng hoàng hoa còn trở ngại
Tình duyên số phận đã an bày
Thời gian lặng lẽ âm thầm chảy
Nghiệp chướng nằm trên chỉ đốt tay

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Hai Mùa Giao Cảm/Tòng Trần - THu Lanh/Ngọc Ánh


Bài xướng HAI MÙA GIAO CẢM
Bát láy (nđt)
Thơ Tòng Trần

Thu về để nắng nhẹ nhàng rơi
Lá mỏi vàng khô lặng lẽ rời
Gió đẫy cây rừng khua rã rượi
Mây hồng mặt nước thẩn thờ vơi
Mùa đông lại nhớ người san sẻ
Lạnh lẽo mong hoài kẻ đến chơi
Tuyết phủ âm thầm tim mãi gợi
Tơ hồng khao khát dạ sầu ơi !..

Bài hoạ THU LẠNH
Thập lục láy

Gục giã mùa sang quạnh quẽ rơi
Tình Thu rộn rả ngẩn ngơ rời
Giao hoà mỏi mệt hoang tàn rụng
Giận dỗi sương mờ ỏng ẹo vơi
Sắt sẽ ai hoài chua xót dạ
Bàng hoàng chợt tỉnh khẻ khàng chơi
Màng mơ mộng ủ lòng đưa đẫy
Nhặt nhảnh duyên hờ thắt thẽo ơi !..

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH RU TÌNH /Hường Xưa- Tết Trung Nguyên /Ngọc Ánh


Bài xướng RU TÌNH
Thơ Hường Xưa

Những ngón tay ru giấc ngủ nồng
Hồn nhiên mộng thắm tỏa ngàn bông
Cho từng mắt ngọc xông xao nhớ
Để trái tim ngà rạo rực trông
Rộn rã tình say bên tịnh cốc
Bâng khuâng dạ đắm giữa khuê phòng
Hương tình ngát dịu chờ chân bước
Mãi đẹp gần nhau tợ cõi lòng

Bài hoạ TẾT TRUNG NGUYÊN
Thơ Ngọc Ánh

Ve Hè khãi khúc nhạc say nồng
Phượng thắm trên cành đã rụng bông
Vắng vẻ sân trường tay gợi nhớ
Màng mơ tiển biệt mắt buồn trông
Nhi đồng xúm lại chờ đêm xuống
Đốt lửa đèn sao đợi khắp phòng
Nguyệt tỏa trung tuần trăng giữa tháng
Mùa Thu lể hội thỏa bao lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH Tình yêu/Ngọc Toàn - Thói trăng hoa/Ngọc Ánh


Bài xướng TÌNH YÊU
Thơ Ngọc Toàn

Yêu là dám chấp nhận hy sinh
Phải gắng làm sao chẳng lụy mình
Vạn thuở bi hài vì bóng đẹp
Muôn trùng khổ sở bởi hình xinh
Đời người mộng ão tan rồi hợp
Một kiếp vô thường lắm nhục vinh
Tất cả thôi thì do số định
Yêu là dám chấp nhận hy sinh

Bài hoạ THÓI TRĂNG HOA
Thơ Ngọc Ánh

Mày râu phóng đãng tại trời sinh ?
Bởi tính trăng hoa chẳng ngại mình
Đứng ở núi này trông ngọn khác
Làm sao bất kể được nàng xinh
Trần duyên gặp gở cầu mong hợp
Vạn kiếp bi hài cũng cố vinh
Khổ lụy trăm bề ai đã định
Mày râu phóng đãng tại trời sinh ?

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH Triều đại giao mùa/Tòng Trần- Mưa Thu /Ngọc Ánh

Bài xướng TRIỀU ĐẠI GIAO MÙA
Thơ Tòng Trần

Nàng Thu trổi nhạc khúc giao mùa
Vẫn để sương mờ đọng cánh mua
Giọng hát trên đồi thong thả giỡn
Lời ru dưới ruộng mãi mê đùa
Đông chờ mãn cánh sầu khơi động
Tuyết đợi xong màu tủi sẽ khua
Mãi nhủ trong lòng mơ được thiếp
Luôn hoài ở cõi mộng làm vua

Bài hoạ MƯA THU
Thơ Ngọc Ánh

Bởi lá vàng Thu lại chuyển mùa
Đồng hoang đã nhạt sắc hoa mua
Lưng chừng bướm lượn ngừng chơi giỡn
Khẻ giọng cười ai lúng luyến đùa
Bão cuộn mưa ngàn mây xám xịt
Tràn lan nước ngập nẽo chiều khua
U sầu khắc khoải mờ trăng lạnh
Ẵm đạm sao trời nhạt khóm vua

Ngọc Ánh nguoideplongyen