samedi 4 avril 2015

MÀU THỜI GIAN - Thơ Ngọc Ánh

Anh và em hai phương trời khác biệt
Tình bây giờ chỉ một nửa vần thôi
Dù mai sau có vật đổi sao dời
Mình yêu mãi cho dù trăng có khuyết

Bởi muộn màng nên càng yêu tha thiết
Ở hai đầu che ngọn nắng chang chang
Mùa Hạ về đâu phải để ngỡ ngàng
Em hờn giận vì lòng anh xa cách

Có những ngày trong mưa Xuân tí tách
Bên hàng hiên em nghĩ tới anh luôn
Biết cuộc đời anh vui ít nhiều buồn
Anh không ngại ! Bởi tình em rất thật

Nhìn giọt mưa Xuân gió đưa lất phất
Em mơ nhiều về viển ảnh xa xăm
Duới vầng trăng vành vạnh của đêm rằm
Em không ngại! Cằn khô trong nắng hạn

Tình cảm đó không phai vì năm tháng
Anh có em và em sẽ có anh
Gọi Hè sang ve ru ngũ trên cành
Em chợt chớ một mùa trăng hạnh ngộ

Tàng phượng già nắng vàng soi lổ chổ
Gợi nhớ nhiều trong ký ức tuổi thơ
Thời gian trôi kỷ niệm cũ phai mờ
Đời mình cũng già nua theo gốc phượng


Ngọc Ánh nguoideplongyen


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire