Bài xướng. Em Phụ Tình Anh
Trần Mạnh Đan
Em hờ hững phụ mối tình anh
Để giấc huyền mơ mộng chẳng thành
Nước cuốn theo dòng sông rẽ nhánh
Thuyền trôi dạt nẻo thác qua gành
Phương này vẫn đợi chim liền cánh
Hướng nọ chưa rơi điểm háo danh
Tức ngực đau lòng duyên gảy gánh
Trời ơi! Bạc nghĩa thế sao đành
Bài hoạ AN PHẬN
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Vỡ mối tơ đồng phải phụ anh
Thì em bỏ lại mộng không thành
Đường yêu chẳng trọn đời hai ngã
Ngỏ ái vô duyên gặp thác gành
Sắc nước hương trời mà gảy cánh
Công hầu phú lộc chỉ hư danh
Thà cam thủ phận thuyền buông gánh
Lỡ chuyến đò ngang ướt lệ đành
Ngọc Ánh nguoideplongyen
mercredi 29 avril 2015
jeudi 23 avril 2015
BẾN SÔNG XƯA/BẾN TìNH XƯA Vũ Song-Ngọc Ánh
Bài xướng bến sông xưa
Vũ Song
Ta về lại chổ bến sông xưa
Lặng lẻ hoàng hôn đỗ bóng dừa
Nước cạn dòng xuôi lờ lững chảy
Mây hồng gió thổi nhẹ nhàng đưa
Ngày nào chị lái còn son nhỉ?
Buổi mới ai chèo đã chán chưa?
Lãng đãng chiều rơi dào dạt nhớ
Sương giăng khắc khoải nói sao vừa
Bài hoạ
BẾN TÌNH XƯA - Ngọc Ánh
Giả biệt tình em ở bến xưa
Chiều nghiêng bóng rũ cạnh đê dừa
Mây mờ dỏi mắt theo người mộng
Gió quyện bờ lau mảng tóc đưa
Nguyệt khuất canh tàn còn đợi nhỉ!
Sao dời vật đổi có về chưa?
Câu nguyền đã tạc ai còn nhớ?
Lổi hẹn niềm đau xót cũng vừa
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Vũ Song
Ta về lại chổ bến sông xưa
Lặng lẻ hoàng hôn đỗ bóng dừa
Nước cạn dòng xuôi lờ lững chảy
Mây hồng gió thổi nhẹ nhàng đưa
Ngày nào chị lái còn son nhỉ?
Buổi mới ai chèo đã chán chưa?
Lãng đãng chiều rơi dào dạt nhớ
Sương giăng khắc khoải nói sao vừa
Bài hoạ
BẾN TÌNH XƯA - Ngọc Ánh
Giả biệt tình em ở bến xưa
Chiều nghiêng bóng rũ cạnh đê dừa
Mây mờ dỏi mắt theo người mộng
Gió quyện bờ lau mảng tóc đưa
Nguyệt khuất canh tàn còn đợi nhỉ!
Sao dời vật đổi có về chưa?
Câu nguyền đã tạc ai còn nhớ?
Lổi hẹn niềm đau xót cũng vừa
Ngọc Ánh nguoideplongyen
samedi 4 avril 2015
Xướng hoạ ĐL Cư Nguyễn - Ngọc Ánh
Bài xướng PHÚT CUỐI
Thơ Cư Nguyễn
Quay về xứ lạnh trĩu hoài mong
Hụt hẫng vì em đã lấy chồng
Gió ngẫn ngơ hồn ghen giận liễu
Mây hờ hững trách hận buồn thông
Mình ta quán cũ sầu vô vọng
Bóng lẻ bên hồ với quạnh không
Thoáng chốc đời chia tình vỡ mộng
Cầu ai hạnh phúc thỏa duyên nồng
NIỆM PHÚT CUỐI
Thơ Diudangsacxuan
Đà Lạt xa rồi gởi nhớ mong
Lời trao biệt cuối để theo chồng
Bên đời gió thả niềm sương bạc
Dưới lũng mây vờn trắng vạt thông
Em đứng bên anh mà ái tủi
Người về kẻ với dứt tình không
Trăm năm tiếng hẹn xin hoà mộng
Nuối tiếc mà chi nặng cỏi lòng
LỔI HẸN
Thơ Ngọc Ánh
Giả biệt tình xưa vẫn nhớ mong
Thuyền neo bến cũ bước theo chồng
Người đi khuất dạng mờ dương liễu
Kẻ ở bên trời khóc rặng thông
Chạnh tủi niềm riêng tràn ước vọng
U buồn lặng lẻ có như không
Sang đò lổi hẹn quên người mộng
Lỡ bước sa chân tự hỏi lòng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Thơ Cư Nguyễn
Quay về xứ lạnh trĩu hoài mong
Hụt hẫng vì em đã lấy chồng
Gió ngẫn ngơ hồn ghen giận liễu
Mây hờ hững trách hận buồn thông
Mình ta quán cũ sầu vô vọng
Bóng lẻ bên hồ với quạnh không
Thoáng chốc đời chia tình vỡ mộng
Cầu ai hạnh phúc thỏa duyên nồng
NIỆM PHÚT CUỐI
Thơ Diudangsacxuan
Đà Lạt xa rồi gởi nhớ mong
Lời trao biệt cuối để theo chồng
Bên đời gió thả niềm sương bạc
Dưới lũng mây vờn trắng vạt thông
Em đứng bên anh mà ái tủi
Người về kẻ với dứt tình không
Trăm năm tiếng hẹn xin hoà mộng
Nuối tiếc mà chi nặng cỏi lòng
LỔI HẸN
Thơ Ngọc Ánh
Giả biệt tình xưa vẫn nhớ mong
Thuyền neo bến cũ bước theo chồng
Người đi khuất dạng mờ dương liễu
Kẻ ở bên trời khóc rặng thông
Chạnh tủi niềm riêng tràn ước vọng
U buồn lặng lẻ có như không
Sang đò lổi hẹn quên người mộng
Lỡ bước sa chân tự hỏi lòng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Đường luật xướng hoạ MIÊN HANH- NGỌC ÁNH
Bài xướng BÂNG KHUÂNG
Tg Miên Hanh
Hội ngộ chiều về ở cõi đông
Sương mờ nhạt nắng phủ trên đồng
Xa xăm cánh nhạn nghiêng đầu bãi
Phảng phất con thuyền lướt cuối sông
Gió thổi thời gian se sắt cuộn
Mưa bay dĩ vãng tái tê lòng
Đâu đây tiếng vọng trong tiềm thức
Hội ngộ chiều về ở cõi đông
Bài hoạ CUỐI ĐÔNG
Thơ NGỌC ÁNH
Sông buồn gió lạnh buổi tàn Đông
Núi thẵm trời xanh ruộng trổ đồng
Bến cạn trâu về ngâm cuối bãi
Đường quê mục tử hát bên sông
Chiều khơi lửa bếp vờn mây cuộn
Đỏ loét chùa xa ngọn nến lồng
Tím lịm màn sương mờ ngõ vắng
Sông buồn gió lạnh buổi tàn Đông
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Tg Miên Hanh
Hội ngộ chiều về ở cõi đông
Sương mờ nhạt nắng phủ trên đồng
Xa xăm cánh nhạn nghiêng đầu bãi
Phảng phất con thuyền lướt cuối sông
Gió thổi thời gian se sắt cuộn
Mưa bay dĩ vãng tái tê lòng
Đâu đây tiếng vọng trong tiềm thức
Hội ngộ chiều về ở cõi đông
Bài hoạ CUỐI ĐÔNG
Thơ NGỌC ÁNH
Sông buồn gió lạnh buổi tàn Đông
Núi thẵm trời xanh ruộng trổ đồng
Bến cạn trâu về ngâm cuối bãi
Đường quê mục tử hát bên sông
Chiều khơi lửa bếp vờn mây cuộn
Đỏ loét chùa xa ngọn nến lồng
Tím lịm màn sương mờ ngõ vắng
Sông buồn gió lạnh buổi tàn Đông
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐIỆU BUỒN CHỚM HẠ. - Thơ Ngọc Ánh
Thoảng xa đưa giọng ru chiều tha thiết
Gợi nhớ về một ký ức xa xăm
Cơn gió Lào ơi ả giấc ngũ trưa
Hoa phượng nở ve sầu ngân réo rắt
Cung điệu Hè về âm vang dìu dặt
Bạn lòng ơi ! lưu luyến buổi chia tay
Ngôi trường kia đã in bóng bao ngày
Thư ai ngỏ chép bằng màu mực tím
Ngôi trường xưa biết bao nhiêu kỷ niệm
Áo học trò trắng xoá tóc thề bay
Tiếng ve sầu ngân vọng buổi chiều nay
Hoa phượng đỏ một thời tha thiết quá
Trong sân trường nhánh bàng xanh thay lá
Đã không còn nắc nẻ tiếng cười vui
Ngày chia tay cùng luyến tiếc ngậm ngùi
Mùa Thu tới biết có còn gặp lại
Nhớ nhung nhiều những ngày xưa thân ái
Kẻ phương trời người góc biển chơi vơi
Biết tìm đâu trên vạn nẻo đường đời
Bao luyến nhớ vẫn hằng trong ký ức
Hè lại về dưới nắng vàng rưng rức
Chập chờn trong gió áo trắng ai bay
Cánh phượng hồng rơi như những tàn phai
Kỷ niệm cũ còn in trong tâm tưởng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Gợi nhớ về một ký ức xa xăm
Cơn gió Lào ơi ả giấc ngũ trưa
Hoa phượng nở ve sầu ngân réo rắt
Cung điệu Hè về âm vang dìu dặt
Bạn lòng ơi ! lưu luyến buổi chia tay
Ngôi trường kia đã in bóng bao ngày
Thư ai ngỏ chép bằng màu mực tím
Ngôi trường xưa biết bao nhiêu kỷ niệm
Áo học trò trắng xoá tóc thề bay
Tiếng ve sầu ngân vọng buổi chiều nay
Hoa phượng đỏ một thời tha thiết quá
Trong sân trường nhánh bàng xanh thay lá
Đã không còn nắc nẻ tiếng cười vui
Ngày chia tay cùng luyến tiếc ngậm ngùi
Mùa Thu tới biết có còn gặp lại
Nhớ nhung nhiều những ngày xưa thân ái
Kẻ phương trời người góc biển chơi vơi
Biết tìm đâu trên vạn nẻo đường đời
Bao luyến nhớ vẫn hằng trong ký ức
Hè lại về dưới nắng vàng rưng rức
Chập chờn trong gió áo trắng ai bay
Cánh phượng hồng rơi như những tàn phai
Kỷ niệm cũ còn in trong tâm tưởng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
MÀU THỜI GIAN - Thơ Ngọc Ánh
Anh và em hai phương trời khác biệt
Tình bây giờ chỉ một nửa vần thôi
Dù mai sau có vật đổi sao dời
Mình yêu mãi cho dù trăng có khuyết
Bởi muộn màng nên càng yêu tha thiết
Ở hai đầu che ngọn nắng chang chang
Mùa Hạ về đâu phải để ngỡ ngàng
Em hờn giận vì lòng anh xa cách
Có những ngày trong mưa Xuân tí tách
Bên hàng hiên em nghĩ tới anh luôn
Biết cuộc đời anh vui ít nhiều buồn
Anh không ngại ! Bởi tình em rất thật
Nhìn giọt mưa Xuân gió đưa lất phất
Em mơ nhiều về viển ảnh xa xăm
Duới vầng trăng vành vạnh của đêm rằm
Em không ngại! Cằn khô trong nắng hạn
Tình cảm đó không phai vì năm tháng
Anh có em và em sẽ có anh
Gọi Hè sang ve ru ngũ trên cành
Em chợt chớ một mùa trăng hạnh ngộ
Tàng phượng già nắng vàng soi lổ chổ
Gợi nhớ nhiều trong ký ức tuổi thơ
Thời gian trôi kỷ niệm cũ phai mờ
Đời mình cũng già nua theo gốc phượng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
mercredi 1 avril 2015
THÍCH NẮNG THƯƠNG MƯA - Thơ Ngọc Ánh
Xơ xác lá thưa gió luồn khung cửa
Giửa mùa mưa nắng úa cội cành thưa
Cơn gió thoảng đưa vừa mưa vừa nắng
Miền trong nắng lửa ngoài nớ đang mưa
Thương nắng thích mưa biết mấy cho vừa?
Thẫn thờ nhung nhớ gió Hạ đong đưa
Tình đây còn giữ sao không về nữa?
Biết đến bao giờ trở lại vườn xưa?
Mây trắng đẫy đưa uốn éo lược dừa
Lục bình trôi giửa bến đục say sưa
Khoảng trống trong tim cho em một cửa!
Bờ lau lay động giọt thiếu giọt thừa
Mây mờ gió chuyển sáng nắng chiều mưa
Bởi vì mưa nắng biết có còn chừa?
Khoảng trống con tim dành cho hai đứa
Trăng ngàn gió núi sáng sáng trưa trưa...!
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Giửa mùa mưa nắng úa cội cành thưa
Cơn gió thoảng đưa vừa mưa vừa nắng
Miền trong nắng lửa ngoài nớ đang mưa
Thương nắng thích mưa biết mấy cho vừa?
Thẫn thờ nhung nhớ gió Hạ đong đưa
Tình đây còn giữ sao không về nữa?
Biết đến bao giờ trở lại vườn xưa?
Mây trắng đẫy đưa uốn éo lược dừa
Lục bình trôi giửa bến đục say sưa
Khoảng trống trong tim cho em một cửa!
Bờ lau lay động giọt thiếu giọt thừa
Mây mờ gió chuyển sáng nắng chiều mưa
Bởi vì mưa nắng biết có còn chừa?
Khoảng trống con tim dành cho hai đứa
Trăng ngàn gió núi sáng sáng trưa trưa...!
Ngọc Ánh nguoideplongyen
NẾU CHIỀU NAY CÓ MƯA - Thơ Ngọc Ánh
Em hỏi? Chiều nay có mưa không?
Mà sao nghe ướt sủng trong lòng
Tình bao giờ cũng nhiều ngăn cách
Hoang lạnh như chiều rơi cuối Đông
Nắng Hè loang loáng mảnh vườn hoa
Hồng thắm khoe duyên dáng mặn mà
Thượt dượt chờ người không hẹn đến
Trăm năm dâu bể bởi tình xa
Người ở bên kia có nghĩ về?
Mối duyên nổng thắm giữa cơn mê
Phải chi mà biết đời dâu bể
Gió lộng vườn khuya lạnh tứ bề
Nhân thế còn gieo cảnh ngỡ ngàng
Hạ về phượng thắm đón mùa sang
Tình yêu anh gửi cho em đó
Một chút ưu tư chút muộn màng
Nửa bước đường yêu đã biết rồi!
Em về góp lại tiếng đầy vơi
Hồn thơ anh vẫn còn lưu luyến
Trăng tàn, phượng rủ, cánh hoa rơi
Vạt nắng chiều nay tỏa dưới mây
Đồng khô văng vẳng tiếng tiêu ai
Thấp thoáng cánh diều chao theo gió
Cuối trời xa thẵm bóng chim bay
Em biết rằng anh mong có mưa
Để hồn thơ ủ ánh trăng thưa
Vầng mây im bóng trời oi ã
Anh hỏi? Chiều nay biết có mưa?
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Mà sao nghe ướt sủng trong lòng
Tình bao giờ cũng nhiều ngăn cách
Hoang lạnh như chiều rơi cuối Đông
Nắng Hè loang loáng mảnh vườn hoa
Hồng thắm khoe duyên dáng mặn mà
Thượt dượt chờ người không hẹn đến
Trăm năm dâu bể bởi tình xa
Người ở bên kia có nghĩ về?
Mối duyên nổng thắm giữa cơn mê
Phải chi mà biết đời dâu bể
Gió lộng vườn khuya lạnh tứ bề
Nhân thế còn gieo cảnh ngỡ ngàng
Hạ về phượng thắm đón mùa sang
Tình yêu anh gửi cho em đó
Một chút ưu tư chút muộn màng
Nửa bước đường yêu đã biết rồi!
Em về góp lại tiếng đầy vơi
Hồn thơ anh vẫn còn lưu luyến
Trăng tàn, phượng rủ, cánh hoa rơi
Vạt nắng chiều nay tỏa dưới mây
Đồng khô văng vẳng tiếng tiêu ai
Thấp thoáng cánh diều chao theo gió
Cuối trời xa thẵm bóng chim bay
Em biết rằng anh mong có mưa
Để hồn thơ ủ ánh trăng thưa
Vầng mây im bóng trời oi ã
Anh hỏi? Chiều nay biết có mưa?
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Đường luật xướng hoạ - Ngọc Ánh & Thành Đô
Hoàng Hôn Trăng non
Thơ Thành Đô, Nguyễn
Hoàng hôn chới với bởi trăng non
Bóng ngã chiều nhhieeng vẫn chữa tròn
Ngắm đám mây buồn bay lởn vởn
Nhìn say đắm nguyệt hé vàng son
Trời tròn gió mát trăng non nỏn
Ráng rực dù phơi mộng cỏn con
Lực bất tòng tâm làm sao trọn
Khi vừa chạng vạng nhú trăng non
Thành Đô, Nguyễn
Bài hoạ VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Ác lặn chiều hôm mảnh nguyệt non
Vầng trăng mới mọc cũng chưa tròn
Vàng phai nắng Hạ còn chơi giởn
Lệ đẫm sương Thu ướt nụ son
Chớm nở chồi non vừa nuột nỏn
Mơ màng khép lại ủ tình con
Câu nguyền đã nguyện duyên không trọn
Mộng vỡ tan rồi bởi khuyết non
NĐLY
Thơ Thành Đô, Nguyễn
Hoàng hôn chới với bởi trăng non
Bóng ngã chiều nhhieeng vẫn chữa tròn
Ngắm đám mây buồn bay lởn vởn
Nhìn say đắm nguyệt hé vàng son
Trời tròn gió mát trăng non nỏn
Ráng rực dù phơi mộng cỏn con
Lực bất tòng tâm làm sao trọn
Khi vừa chạng vạng nhú trăng non
Thành Đô, Nguyễn
Bài hoạ VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Ác lặn chiều hôm mảnh nguyệt non
Vầng trăng mới mọc cũng chưa tròn
Vàng phai nắng Hạ còn chơi giởn
Lệ đẫm sương Thu ướt nụ son
Chớm nở chồi non vừa nuột nỏn
Mơ màng khép lại ủ tình con
Câu nguyền đã nguyện duyên không trọn
Mộng vỡ tan rồi bởi khuyết non
NĐLY
Inscription à :
Articles (Atom)