jeudi 26 mars 2015

-CHÂN TRỜI TÍM. - Thơ Ngọc Ánh


Tím cả chân trời tím cả mây
Nghe chừng quạnh vắng ghé đâu đây
Trời cao lặng lẻ chiều im gió
Biết ngỏ cùng ai nổi nhớ nầy

Tận cuối mù xa lóng lánh sao
Lòng buồn thơ thẫn tím dạt dào
Nhớ mùa trăng cũ còn đâu nữa
Nuối tiếc dâng đầy tim xuyến xao

Anh có biết rằng em ngóng trông?
Bên dàn hoa giấy tím thương mong
Hờ hững bờ mi rơi lấp lánh
Từng giọt buồn vương tím ngập lòng


NGỌC ÁNH. Nguoideplongyen

--HẠ BUỒN-- Thơ Ngọc Ánh

Nhớ màu áo trắng một thời bay
Thả bước rung rinh nắng cuối ngày
Tà áo em vờn theo dáng nhỏ
Mây chiều lồng lộng má hây hây

Còn nhớ độ nào bởi chiến tranh
Người đi theo tiếng gọi quân hành
Hành trang môt gánh quê hương nặng
Bỏ lại tình em với mộng đầu

Mới đó thời gian thắm thoát trôi
Bóng anh biền biệt tít chân trời
Thẫn thờ cất bước sang đò lạ
Sầu khoác lên vai nửa gánh đời

Ngọc Ánh nguoideplongyen

MỘNG SÔNG TRÔI - Thơ NGỌC ÁNH

Đời người nhu sóng cuộn mênh mông
Có lúc mơ yêu lúc chạnh lòng
Theo gió phiêu du ra biển rộng
Biết bao giờ trở lại bến sông
#
Tình yêu như đám lục bình trôi
Có lúc tương tư lúc bồi hồi
Say đắm mơ màng trong phút chốc
Người xa chỉ biết nhớ nhung thôi
#
Nắng chiều Thu nhuộm ánh hoàng hôn
Luyến ái trao duyên đượm sắc hồng
Đắm đuối ngọt ngào môi cháy bỏng
Âu sầu tủi hận có như không
#
Trùng khơi hun hút biển âm u
Thấp thoáng vầng mây bạc sương mù
Chạnh nhớ về em tìm thơ cũ
Mây trời bãng lãng gọi mùa Thu
#
Cũng chừng ấy thôi chỉ thế thôi
Bấy nhiêu cũng đậm nét hương đời
Sầu lắng tâm tư ngày khuất vội
Vàng phai tình muộn cũng chơi với
#
Cuối nẻo thời gian anh đã mơ
Chờ mãi cho nên lỡ cuộc đời
Rời rã mỏi mòn tơ duyên hỏng
Ân tình nông nổi mộng sông trôi

Ngọc Ánh nguoideplongyen


--TƠ HỒNG-- Thơ Ngọc Ánh

Bài Hoạ

Hận kẻ thay lòng phải lỡ duyên
Trần ai áo não đọng mi huyền
Trời xui ở goá cho yên chuyện
Nguyệt lão bày chi cảnh huyên thuyên
Chỉ thắm đôi đường se sợi quyện
Tơ hồng nửa mối bện dây tuyền
Thuyền hoa cỏi mộng ngàn lưu luyến
Tủi phận ai đành thuý rẽ quyên

Bài xướng   LỠ DUYÊN Thơ KhoiLe

Tôi người thiếu phụ lỡ làng duyên
Ngẫm nghĩ nhiều đêm muốn tục huyền
Lã lướt trai đường bôn ba chuyện
Thầp thò gái xóm phận huyên thuyên
Trăm năm lãng phí hàng mi quyện
Một kiếp đong đưa ánh mắt tuyền
Chẵng lẽ ôm lòng đau dạ luyến
Mỏi mòn lệ đẫm bóng thuyền quyên

KhoiLe



samedi 21 mars 2015

--MƯA XUÂN-- Thơ Vũ Song

Bài xướng

Êm đềm trải khắp vạt mưa Xuân
Đọng cả hình ai áo trắng ngần
Lớn lánh ôm hờ thân lãng tử
Âm thầm áp nhẹ tóc giai nhân
Rơi đầy má đỏ tươi màu rắc
Chảy khẽ môi hồng đượm gió ngân
Lất phất buông mềm theo gót ngọc
Mơ màng thảng thốt dáng thanh tân

Vũ Song

Bài hoạ DÁNG XUÂN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Rả rích đường chiều đẫm giọt Xuân
Nhà ai khói bếp tỏa trong ngần
Em xinh bước mộng che dù đỏ
Đẹp nét trang đài gót mỹ nhân
Lặng lẻ âm u vầng nguyệt khuyết
Mơ màng ủ dột tiếng tiêu ngân
Trời xanh ngọc điểm mưa phùng rớt
Ngỏ quạnh sương mờ ngập dáng tân

NĐLY




jeudi 19 mars 2015

XUÂN VỘI PHÔI PHA. Thơ Thành Đô, Nguyễn



Xin chớ trách
Lá vàng cây hoang phí
Ví như Xuẩn ...khi hoa nở chi rồi tàn
Bao rộn ràng...mà Xuân lãng quên ngang
Tàn hương sắc ...ngỡ ngàng đang dâng hiến
#
Hỏi Xuân là ai...mà hay bàn chuyện?
Chúc mừng Xuân ...bao tiếng ngọt ngào
Để rồi sao lệ vẫn não nuột trào?
Bao cảm xúc ...hoa nghẹn ngào khô héo
#
Chớ trách Xuân ...cũng bởi đời bạc bẻo
Mới chuộng cũ vong...ghét méo thương tròn
Nên Xuân này ...hoa chưa trọn sắc son
Tình Xuân đã ...vội mỏi mòn dáng ngọc
#
Nên Xuân phải....
Phôi phai thời sắc vóc
Bởi vì hoa...như Thu khóc lá vàng
Xuân đến rồi ...còn tha vẫn sương tan
Nên hoa úa...bè bàng ôi..Xuân mãn.


Thành Đô, Nguyễn

Bài cảm tác MỘT THOÁNG XUÂN BUỒN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Xuân bởi những xót xa vì hoàn cảnh
Qui luật Xuân... đời bèo hợp rồi tan
Xuận cuộc đời đầy bao nổi trái ngang
Buồn xót dạ bẽ bàng Xuân dâng hiến

Cuộc tình thơ và Xuân cùng hoà quyện
Màu của Xuân sẽ thấm thoát trôi qua
Cùng bên Xuân lời tình tự không xa
Mùa Xuân đến ngọt ngào qua ánh mắt

Hãi cố quên và giữ lòng Xuân sắc
Cũng đừng buồn và đừng giận mùa Xuân
Xuân đã về mang ấm áp bâng khuâng
Sưởi lòng ấm khi Xuân tình lạnh lẽo

Cũng đừng trách sao Xuân đời bạc bẽo
Thói thường tình Xuân nhân loại xưa nay
Anh là mùa Xuân chẵng phải là ai
Đừng trách móc Xuân muộn phiền ngang trái

Để đời Xuân nhuộm lại một màu xanh
Anh bên em và Xuân sẽ bên anh
Lá vẫn rụng Xuân cũng về lấp lánh
Từ bây giờ cho đến mãi Xuân sau

NĐLY





samedi 14 mars 2015

--DUYÊN QUÊ-- Thơ Ngọc Ánh

(nđt)

Trăng vàng lạnh lẽo dưới trời Đông
Mặt nước nghiêng soi má ửng hồng
Gió vụt vờn bay làn tóc xoã
Mây hồng rực rỡ lúa xanh đồng
Thanh bình xót cảnh mùa ly loạn
Giặc giã qua rồi đượm sắc nông
Nắng dội đồng chiêm chan đủ hướng
Mưa ngàn ủ dột tưới chưa thông

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng  TÌNH LÚA
Nguyễn Đắc Thắng

Hơi lạnh tăng dần tiết cuối Đông
Đồng quê thức giấc dưới trời hồng
Lăn tăn gió sớm mơn đầu lúa
Rạng rở ruộng xanh trổ nạ đồng
Bất hạnh khởi sinh thời nhiễu loạn
Thuỳ chung nuôi dưởng nghiệp nhà nông
Gió đưa gió đẩy đường trăm hướng
Hạt giống thoát nghèo hướng chưa thông

Nguyễng Đắc Thắng


jeudi 12 mars 2015

Xuân Hiu quạnh - thơ Nguyễn Đắc Thắng

Bài xướng

Tết đến đến thêm một tuổi già
Đêm dài lặng lẽ đếm ngày qua
Lời ca Xuân đáo vui vơ vẫn
Giai điệu Đông tàn cãm xót xa
Mòn mỏi đợi chờ vầng nắng sớm
Bâng khuâng quay quẩn bóng trăng tà
Lửa lòng nhen nhúm tìm hơi ấm
Tâm sự lan man với tách trà

--VÀNG PHAI-- Bài hoạ
(Nđt)

Ngày Xuân vội vã xót trăng già
Bóng ngã chiều tàn mảnh nguyệt qua
Một thoáng bâng khuâng còn ở lại
Ngàn năm thảng thốt gượng lìa xa
Mơ màng tỏa dáng cơn tình mộng
Lặng lẽ đòng đưa chút nắng tà
Ướm hỏi thời gian không đuổi kịp
Cùng nhau bạn hữu với chung trà

Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bài xướng - Thơ Ngọc Ánh

Phủ phàng thật tiếng thời gian đi
Nhân thế còn lưu lại những gì?
Mấy bước trầm ai vương khổ lụy
Sum vầy hạnh phúc có mấy khi
                        #
Hoa tàn trăng lặn tuổi đời cao
Không có làm chi cưởng được nào !
Thôi hảy cam tâm mà chấp nhận
Luật trời đã vậy biết nói sao !

NĐLY

Bài hoạ Nguyễn Đắc Thắng

Thời gian thì vẫn bước chân đi
Bỏ lại sau lưng tất những gì
Dấu ấn hồn thơ đây khắc khoải
Tình yêu chưa trọn phải quay về
                       #
Trả hết hoàng hôn bóng tuổi cao
Ta đem hai nửa mảnh tim mầu
Nửa treo hun nóng màn đêm lạnh
Nửa gởi vào em theo ánh sao !

NĐT




--TRANH QUÊ-- Thơ Ngọc Ánh

(Nđt +Bát láy)

Đường quê lặng lẽ nắng trưa Hè
Vẵng tiếng ai hò quạnh quẻ đê
Tỉnh mịch đìu hiu vang tận ngõ
Buồn tênh quặn quảy gánh bên lề
Cầu tre lắc lẽo đàn mục tử
Bãi vắng tù và giục giã quê
Tiếng võng đòng đưa buồn não nuột
Người đi chạnh tủi nhớ câu thề

Bài xướng  CHỐN QUÊ
(Bát láy xuyên tâm)

Khói tỏa mong manh mái rạ hè
Chiều tàn chập choạng phía triền đê
Đàn trâu đủng đỉnh xuôi về ngõ
Chú mục xằng xiên đứng cạnh lề
Cảnh sắc êm đền ôi chốn ấy
Day lòng thổn thức đó miền quê
Nơi vùng ấm áp nao tình nghĩa
Buốt dạ chơ vơ lạc chữ thề

Hoài Thuy To



lundi 2 mars 2015

--MỘNG CHIỀU XUÂN-- Thơ Ngọc Ánh

Ngày xuống thấp ngã màu pha chút nắng
Áng mây hồng lơ lững sắc đong đưa
Dưới tàng cây bóng lá trải lưa thưa
Giọt sương lạnh ướt dầm trên ngọn cỏ

Vẳng xa nghe tiếng đàn ai rụng vỡ
Giữa chiều buồn rạng rở cánh sao Hôm
Chiều Xuân về loang loáng mảnh trăng non
Ngồi tư lự bên thềm in bóng chiếc

Dòng tư tưởng hoang đàng đi mãi miết
Tâm sự buồn trĩu nặng cổi cằn thêm
Gió chiều Xuân ướp lạnh nửa buồng tim
Phải anh đến cho em đời một nửa ?

Em cứ ngỡ lòng mình đang khép cửa
Buồn dạt dào như cơn gió mùa Đông
Anh về đây sưởi ấm một cỏi lòng
Hương nồng thắm nửa đời em còn lại

Ngọc Ánh Nguoideplongyen