__ * TỰ VẤN LÒNG EM * __
Một cánh hồng nhan cẩn nét ngà
Sao mà bạc phước cưỡi phong ba
Đời chưa hưởng thụ tình bung phá
Phận đã trầm luân kiếp trượt đà
Tiếc nhỉ hoa tàn trên phố lạ
Thương gì bướm luỵ giữa đường xa
Còn vương vấn lặng sầu êm ả
Tự trách lòng đau mãi thế à ?
*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
_____ * NHỊP ƠI À * _____
Trời thu ảm đạm bóng trăng ngà
Giữa cảnh u buồn nhớ mẹ ba
Tuổi trẻ ngây khờ lo chọc phá
Đời tươi mộng ước tưởng theo đà
Bao lần gặp gỡ đời quen lạ
Những lúc mơ màng cõi thật xa
Ngỡ điệu bà ru lời óng ả
Hoài nghe tiếng võng nhịp ơi à
( Bài hoạ của Bạn Lan Ngoc Pham )
*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
____ * BỞI VÌ SAO? * ____
Bạn ở lầu cao dưới tháp ngà
Còn tôi một kiếp mãi bôn ba
Đang tay đỡ lấy sầu rơi rụng
Lỡ bước sa chân chịu mất đà
Mỹ sắc vô tình trao khách lạ
Anh hùng chẵng ngại đón trời xa
Lòng đau lữ thứ còn lưu lại
Xót kẻ hồng nhan quạnh quẽ à?
( Bài hoạ của Bạn Ngoc Anh Nguoideplongyen )
*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
jeudi 27 septembre 2018
mardi 4 septembre 2018
Hoang Liêu - Ngọc Ánh
HOANG LIÊU
Ráng vàng rực rở buổi hoàng hôn
Chạnh xót niềm riêng nhớ ngập hồn
Đã biết xa xôi là cách trở
E rằng tình cảm sẽ phai phôi
Cứ mổi chiều đi rớt giọt sầu
Thời gian sẽ chẳng có đợi đâu
Cuối đời nhàn nhạt màu sương khói
Mộng cũng tàn theo cũng ngã mầu
Nước cuốn hoa trôi tủi phận bèo
Cuộc tình hờ hững bổng cheo leo
Sao người lại trách hoàng hôn vội?
Cứ đổ thừa cho tại chữ nghèo
Tình ta như ngọn nến hắt hiu
Sắp lụn tàn theo ngọn gió chiều
Đã biết nhưng sao còn đợi mãi
Nhọc nhằn vời vợi nẽo cô liêu
Em ngồi tính lại đốt thời gian
Gậm nhấm niềm đau tủi muộn màng
Sợ mối ân tình bay vuột mất
Một mình lẽ bóng mộng..thênh thang
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Ráng vàng rực rở buổi hoàng hôn
Chạnh xót niềm riêng nhớ ngập hồn
Đã biết xa xôi là cách trở
E rằng tình cảm sẽ phai phôi
Cứ mổi chiều đi rớt giọt sầu
Thời gian sẽ chẳng có đợi đâu
Cuối đời nhàn nhạt màu sương khói
Mộng cũng tàn theo cũng ngã mầu
Nước cuốn hoa trôi tủi phận bèo
Cuộc tình hờ hững bổng cheo leo
Sao người lại trách hoàng hôn vội?
Cứ đổ thừa cho tại chữ nghèo
Tình ta như ngọn nến hắt hiu
Sắp lụn tàn theo ngọn gió chiều
Đã biết nhưng sao còn đợi mãi
Nhọc nhằn vời vợi nẽo cô liêu
Em ngồi tính lại đốt thời gian
Gậm nhấm niềm đau tủi muộn màng
Sợ mối ân tình bay vuột mất
Một mình lẽ bóng mộng..thênh thang
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Inscription à :
Articles (Atom)