XUÂN TƯƠI
Họa — nđt — tập danh các loại hoa
Rạng rỡ xuân ngời tỏa cánh mai
Vườn lan cũng trổ sắc bung đài
Hong làn phấn mỏng anh đào lại
Hứng giỏ sương mềm phượng vỹ bai
Cúc nhẹ nhàng phơi bừng ngõ rải
Ly thờ thẫn đón rộn đường phai
Bên nhà sứ khỏa bông hường mãi
Để nghĩa hồng câu chúc tụng , , Tài
Thuan Đăng
—@—@—@—@—@—@
Bài Xướng của —Huynh Tòng Trần
ĐÓN XUÂN BÍNH THÂN
(2016)
Khỉ đón Xuân về rạng rỡ Mai
Nàng Dê ỏng ẹo dáng trang đài
Mau nà ! hãy sớm bàn giao lại
Lẹ đó ! thôi chiều rảnh rỗi "bai"
Nắng rọi ngàn tia chào đã rải
Hoa mừng vạn đoá nở nào phai
Đời vui phước hạnh luôn còn mãi
Thoả mãn tràn dâng Phúc-Lộc-Tài.
15/01/2016.
—@—@—@—@—@—@
Bài của Tác giả — Dũng Nguyễn Đức
ĐÓN XUÂN SANG.
(Họa)
Hoa đào hớn hở gọi nàng mai
Tỏ nét tình xuân thẫm nhụy đài
Để bắc nam mừng vui sẽ lại
Vun niềm hạnh phúc thủa vờ ' bai'
DƯƠNG trần cuộc sống nồng ân rải
Vạn lý viên đoàn nghĩa chẳng phai..
Bạn gởi THÂN tình ta luyến mãi
Ngời hương sắc tỏa vẹn nhân tài./
ND
15/01/2016.
—@—@—@—@—@—@—@
Bài của— Huynh Vui Hiếu
SẮC XUÂN !.
( họa - nđt - tập danh: hoa & sắc màu).
Xuân về rực rỡ cảnh VÀNG MAI
Lại thấy nhành LAN tỏ SẪM đài.
ĐỎ ngõ ong vờn hoa CÚC ĐẠI
XANH vườn bướm dỡn nụ ĐÀO PHAI.
TRÀ MY sặc sỡ HỒNG LAM trải
BƯỞI DIỄN bồi sôi TRẮNG BẠCH gài.
NGŨ SẮC tươi màu SON trẻ lại
Nàng LY đẹp NÕN sánh hương NHÀI.!.
Minh Hiếu 15/01/2016
—@—@_@—@—@—@—@
Bài của tác giả— Hường Xưa
ĐÓN XUÂN
NĐT
Gặp gỡ Vui mừng đón buổi Mai
Vườn hoa những nụ chửa bung đài
Dê chào bạn hữu về quê vợ
Khỉ dõi nàng xuân ngóng lộc tài
Nắng tỏa con đường em bỗng ngại
Mưa chèn giữa phố nhỏ hờn phai
Vài anh lãng tử còn trêu lại
Mấy nữ khoe hàng yểu điệu bai
Hường Xưa
—@—@—@—@—@—@—@—
Bài của Muội Đặng Oanh
CHỚM XUÂN.
Bài họa — nhị tập danh
Đông còn bẻ ngõ xám cành mai
Chửa thấy hồng hoa rẽ nụ đài
Tím cụm lan ngoài ươm chậu dãi
Xanh đồng lá đỏ gọi đào phai.
Lưu ly trắng tỏ đừng quên ngãi
Bất tử hoe vàng nhớ tình ai
Cẩm chướng kiêu màu son để, lại
Ti gôn mãi mỏng cánh ghi cài.
★ ****
16/01/016
—@—@—@—@—@—@
Bài của tác giả —Ngoc Anh Nguoideplongyen
Bài hoạỷ— tập danh các loại hoa
DUYÊN DÁNG NÀNG XUÂN
Rực rỡ khoe tà áo lụa Mai
Hoàng Lan diễm lệ nét trang đài
Hương Quỳnh toả đuợm màu hồng phấn
Lửa Lựu tưng bừng sắc đỏ bay
Đại Đoá vàng rươi chen cỏ dại
Tường Vi tím rịm sẻ lung lay
Trong vườn lặng lẽ Lưu Ly trãi
Thuỷ Trúc ngời xanh lộc Phát tài
Ngọc Ánh nguoideplongyen
—@—@—@—@—@—@—@
Bài của tác giả —Việt Nguyễn
XUÂN CƯỜI
Bài họa , —tập danh bát thảo mộc
Xuân cười rực rỡ đón nhành mai
Trắng nõn đào khoe tỏa một đài
Chị cúc vươn mình như trẻ mãi
Anh tùng trải đất tựa già bai
Nhài khoe điệu hát xua đời nhạt
Trúc đượm câu hò đuổi nghĩa phai
Vạn tuế tưng bừng vui giữa cảnh
Lời lan khẽ nói cậy chi tài
Việt Nguyễn
—@—@—@—@—@…—@
Bài của Muội —Hương Diệu
XUÂN ĐẸP
Bài họa —tập danh
Đẹp lắm bên đường một sớm MAI
Giàn THIÊN LÝ trổ sắc khoe đài
Bừng hương gió dịu thơm chờ ĐẠI
Ngỡ sắc LAN thầm nặng nhớ dai
Nũng nịu SEN hường buông nẻo ngắn
Trầm ngâm SỮA trắng phủ canh dài
Hoa ĐÀO tỏa lối yêu đời mãi
Quyện ánh xuân vê LIỄU chẳng phai
Hương Diệù
dimanche 15 janvier 2017
vendredi 13 janvier 2017
Nửa Hồn Xuân Lộc/ /
https://www.facebook.com/ngocanh.nguoideplongyen/posts/190604641962310Thích bài thơ này quá, phảng phất hồn thơ Quang Dũng. (Copy từ FB Khinh Van)
NỬA HỒN XUÂN LỘC
Nguyễn Phúc Sông Hương
Nếu được như bố già thượng sĩ
Nghe tin lui quân chỉ nhìn trời,
Vỗ về nón sắt, cười khinh bạc,
Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi.
Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc
Lại muốn tìm em nói ít lời,
Nhưng sợ áo mình đầy khói súng
Cay nồng mắt người gục trên vai.
Vì chắc ôm nhau em sẽ khóc,
Khóc theo, vợ lính cả trăm người!
Em biết dù tim ta sắt đá
Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi.
Mây xa dù quen đời chia biệt
Ngoảnh mặt ra đi cũng ngậm ngùi.
Rút quân, bỏ lại hồn ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời!
Bí mật lui quân mà đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi.
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn
Núm ruột miền Trung đứt đoạn rồi.
Sáng mai thức dậy, em buồn lắm
Sẽ khóc trách ta nỡ phụ người.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi!
Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết
Như một vành tang bịt đất trời!
Chân theo quân rút, hồn ta ở
Sông nước La Ngà pha máu sôi
Thương chiếc cầu tre chờ thác lũ
Cuốn qua Xuân Lộc khóc cùng người
Ta đi, áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi,
Tiếc quá nắng vàng phơi áo trận,
Vườn nhà em chuối chín vàng tươi.
Ta nhớ người bên đàn thỏ trắng,
Cho bầy gà nắm lúa đang phơi,
Chôm chôm hai gốc đong đưa võng,
Ru nắng mùa xuân đẹp nụ cười...
Nếu được đưa quân lên Định Quán
Cuối cùng một trận cũng là vui
Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng
Sư đoàn 18 sao quân lui?
Thân ta là ngựa sao không hí
Cho nỗi đau lan rộng đất trời
Hồn ta là kiếm sao không chém
Rạp ngã rừng xanh, bạt núi đồi.
Hỡi ơi! chân bước qua Bình Giã
Cẩm Mỹ nhà ai khói, ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy
Xóm làng Gia Kiệm nhớ khôn nguôi.
Đêm nay Xuân Lộc, đoàn quân rút
Đành biệt nhau, xin tạ lỗi người
Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
Kêu giữa đêm dài sợ lẻ loi,
Chân bước, nửa hồn chinh chiến giục
Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui
Ta biết dưới hầm em đang khóc
Thét gầm pháo địch dập không thôi...
xxxxxxxxxxxx
Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc
Ta muốn tìm em nói ít lời,
Nhưng sợ em buồn, không nói được
Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!
Ngại phút rời xa em sẽ khóc,
Bao người vợ lính sẽ buồn theọ
Yếu đuối tim ta người chiến sĩ
Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu.
Rút quân bỏ lại đời ta đó,
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời,
Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút,
Trái tim người lính mới yêu người.
Vì bí mật quân, ta đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn,
Núm ruột miền Trung càng xa vờị
Sáng mai chắc chắn em buồn lắm
Sẽ trách sao ta lại phụ người.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi
Cao nguyên bài học đầy cay đắng
Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi…
Ta chẳng muốn làm người bại trận
Thành người tình phụ đó em ơi.
Ðêm nay quân rút hồn ta ở
Nhìn nước La Ngà pha máu sôi,
Thuơng chiếc cầu chờ cơn thác lũ
Tràn qua Xuân Lộc cuốn theo người.
Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi,
Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận
Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi.
Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng,
Bầy gà mất mẹ sống mồ côị
Em hỡi em thương người lính trận
Người lính đêm nay phụ bạc rồi.
Bao năm ta trọn tình đất đỏ,
Một phút này thôi thẹn với đời
Sốt rét đêm run, ngày không ngã
Bao lần máu đổ dửng dưng cườị
Một phút này thôi, hừ lại ngã,
Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơị
Nếu được đưa quân lên Ðịnh Quán,
Cuối cùng một trận cũng là vuị
Sáng mai chân bước qua Bình Giã,
Cẩm Mỹ, nhìn lui luống ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy,
Một trời Gia kiệm nhớ khôn nguôị
Muôn năm em hỡi trời xuân Lộc
Giữ nửa hồn ta mãi với ngườị
Giữ nửa hồn ta bên chiếc võng
Dưới giàn thiên lý bóng trăng soi…
Ðêm nay quân rút sầu riêng rụng
Trong vườn em và trong tim tôi!
Tôi sợ một ngày mai bại trận
Ðể em côi cút lại trên đờị
Nếu phải một ngày mai bại trận
Ðêm nay sao ta lại bỏ người!
Em hỡi, dưới hầm ai đang khóc,
Thét gào pháo địch mãi không thôi.
Xuân Lộc trời ơi Xuân Lộc cháy
Ai gọi tôi về trời Gia Rai!!
P/S. Theo một số comment trên FB Dung Dang thì Nguyễn Phúc Sông Hương là thiếu tá Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 thuộc sư đoàn bộ binh 18 - Quân lực Việt nam Cộng hòa. Chắc bài thơ này được ông viết sau khi Sư đoàn 18 của ông thất thủ ở Xuân lộc trong tháng 04.1975.
NỬA HỒN XUÂN LỘC
Nguyễn Phúc Sông Hương
Nếu được như bố già thượng sĩ
Nghe tin lui quân chỉ nhìn trời,
Vỗ về nón sắt, cười khinh bạc,
Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi.
Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc
Lại muốn tìm em nói ít lời,
Nhưng sợ áo mình đầy khói súng
Cay nồng mắt người gục trên vai.
Vì chắc ôm nhau em sẽ khóc,
Khóc theo, vợ lính cả trăm người!
Em biết dù tim ta sắt đá
Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi.
Mây xa dù quen đời chia biệt
Ngoảnh mặt ra đi cũng ngậm ngùi.
Rút quân, bỏ lại hồn ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời!
Bí mật lui quân mà đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi.
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn
Núm ruột miền Trung đứt đoạn rồi.
Sáng mai thức dậy, em buồn lắm
Sẽ khóc trách ta nỡ phụ người.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi!
Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết
Như một vành tang bịt đất trời!
Chân theo quân rút, hồn ta ở
Sông nước La Ngà pha máu sôi
Thương chiếc cầu tre chờ thác lũ
Cuốn qua Xuân Lộc khóc cùng người
Ta đi, áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi,
Tiếc quá nắng vàng phơi áo trận,
Vườn nhà em chuối chín vàng tươi.
Ta nhớ người bên đàn thỏ trắng,
Cho bầy gà nắm lúa đang phơi,
Chôm chôm hai gốc đong đưa võng,
Ru nắng mùa xuân đẹp nụ cười...
Nếu được đưa quân lên Định Quán
Cuối cùng một trận cũng là vui
Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng
Sư đoàn 18 sao quân lui?
Thân ta là ngựa sao không hí
Cho nỗi đau lan rộng đất trời
Hồn ta là kiếm sao không chém
Rạp ngã rừng xanh, bạt núi đồi.
Hỡi ơi! chân bước qua Bình Giã
Cẩm Mỹ nhà ai khói, ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy
Xóm làng Gia Kiệm nhớ khôn nguôi.
Đêm nay Xuân Lộc, đoàn quân rút
Đành biệt nhau, xin tạ lỗi người
Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
Kêu giữa đêm dài sợ lẻ loi,
Chân bước, nửa hồn chinh chiến giục
Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui
Ta biết dưới hầm em đang khóc
Thét gầm pháo địch dập không thôi...
xxxxxxxxxxxx
Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc
Ta muốn tìm em nói ít lời,
Nhưng sợ em buồn, không nói được
Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!
Ngại phút rời xa em sẽ khóc,
Bao người vợ lính sẽ buồn theọ
Yếu đuối tim ta người chiến sĩ
Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu.
Rút quân bỏ lại đời ta đó,
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời,
Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút,
Trái tim người lính mới yêu người.
Vì bí mật quân, ta đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn,
Núm ruột miền Trung càng xa vờị
Sáng mai chắc chắn em buồn lắm
Sẽ trách sao ta lại phụ người.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi
Cao nguyên bài học đầy cay đắng
Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi…
Ta chẳng muốn làm người bại trận
Thành người tình phụ đó em ơi.
Ðêm nay quân rút hồn ta ở
Nhìn nước La Ngà pha máu sôi,
Thuơng chiếc cầu chờ cơn thác lũ
Tràn qua Xuân Lộc cuốn theo người.
Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi,
Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận
Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi.
Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng,
Bầy gà mất mẹ sống mồ côị
Em hỡi em thương người lính trận
Người lính đêm nay phụ bạc rồi.
Bao năm ta trọn tình đất đỏ,
Một phút này thôi thẹn với đời
Sốt rét đêm run, ngày không ngã
Bao lần máu đổ dửng dưng cườị
Một phút này thôi, hừ lại ngã,
Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơị
Nếu được đưa quân lên Ðịnh Quán,
Cuối cùng một trận cũng là vuị
Sáng mai chân bước qua Bình Giã,
Cẩm Mỹ, nhìn lui luống ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy,
Một trời Gia kiệm nhớ khôn nguôị
Muôn năm em hỡi trời xuân Lộc
Giữ nửa hồn ta mãi với ngườị
Giữ nửa hồn ta bên chiếc võng
Dưới giàn thiên lý bóng trăng soi…
Ðêm nay quân rút sầu riêng rụng
Trong vườn em và trong tim tôi!
Tôi sợ một ngày mai bại trận
Ðể em côi cút lại trên đờị
Nếu phải một ngày mai bại trận
Ðêm nay sao ta lại bỏ người!
Em hỡi, dưới hầm ai đang khóc,
Thét gào pháo địch mãi không thôi.
Xuân Lộc trời ơi Xuân Lộc cháy
Ai gọi tôi về trời Gia Rai!!
P/S. Theo một số comment trên FB Dung Dang thì Nguyễn Phúc Sông Hương là thiếu tá Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 thuộc sư đoàn bộ binh 18 - Quân lực Việt nam Cộng hòa. Chắc bài thơ này được ông viết sau khi Sư đoàn 18 của ông thất thủ ở Xuân lộc trong tháng 04.1975.
dimanche 1 janvier 2017
ĐLXH Nhớ Quê /Thuận Đăng và các bài hoạ khác
Mời các bạn họa thơ của Thuan Đăng
NHỚ QUÊ
( Nđt)
Trong lòng vẫn nhớ ngọt mùi hương
Vị đẫm sầu riêng tỏa ngát đường
Mấy thuở phương trời tim mãi hẹn
Bao ngày góc biển não còn thương
Đêm nhìn dáng bạn cay đời hiểu
Sáng ngỏ hình em nẫu mộng tường
Lỡ bước chân chồn mong trở lại
Quy hồi đất mẹ thỏa tình vương
Liên Ngọc.Tôn Tuấn.Ngô tuấn.Vương Đào.Truong Son.Phạm Hồng Quang.vùng trời Bình Yên.Vui Hieu.Tôn Linh Tiểu.Manh Tien Nguyen.Nguyen Ngoc Tinh.Nguyễn Việt Nhân.Le Quoctrung.Tuyen Nguyen.Sarah HuynhAnh TamLê Văn Toán.Đáng Phạm Ngọc.Quyền Nguyễn.Su Nguyen Cong.My Chau Nguyen. Đức Hạnh. Hạnh Phúc Gia Đình
Bài của Trần Tòng
MỘNG CỐ HƯƠNG
(N.đ.t)
Mãi để trong lòng mộng cố hương
Rời quê viễn xứ khổ trăm đường
Xa nhà vận rủi không còn tiếc
Lạ chỗ vô thời chẳng mấy thương
Trở lại phen này ai đã biết
Chuồn đi bữa nọ kẻ đâu tường
Bây giờ rẫy ruộng là luôn tưởng
Chả vọng sang giàu sẽ luyến vương.
03/7/2015.
Bài của Xưa Hường
VỀ QUÊ
(Nđt)
Trở gót Buôn chiều giữa vạn hương
Vườn đang quả trĩu níu bên đường
Ven đồi gió lộng đau hồn tưởng
Nẻo suối mây tràn đẫm dạ thương
Bởi tận quan hà trông não khắc
Vì xa viễn xứ ngỏ tâm tường
Bây giờ đã hẹn bao nguyền ước
Thỏa chí tan bồng mộng mãi vương
Bài của Hong Mai
VỌNG CỐ HƯƠNG
(Nđt)
Chọn chữ ươm vần gửi cố hương
Hồn ta mãi một chốn thiên đường
Sân trường những buổi em hò hẹn
Ngõ nhỏ bao ngày mẹ nhớ thương
Rũ rượi miền xưa nhìn chẳng thấu
Sầu đau viễn xứ vọng không tường
Sông hồ nửa kiếp chưa tròn mộng
Lạc lõng quê người tủi mắt vương
Hong Mai - Họa thơ h. TĐ - 3/7/15
Bài của @Vũ Đệ
VỌNG CỐ HƯƠNG !
phảng phất đâu đây những giọt sương
Màng đêm phủ kín mọi con đường
Nghe sao lạnh giá trong tâm khảm
Chợt thấy u hoài tủi nặng vương
Mấy độ thu sang lòng ảo não
Bao mùa lá đổ dạ thê lương
Từng canh thưởng nguyệt âu sầu mãi
Mỗi buổi trông về VỌNG CỐ HƯƠNG ......
Bài của Nguyễn Kháng Nguyễn
BAO GIỜ
Mãi nhắc tâm hoài bởi nhớ hương
Tình xưa đượm ngát trải lên đường
Nơi này đã chín bao mùa hẹn
Chốn nọ tươi nồng vạn ý thương
Gặp gỡ nhìn vô là đã hiểu
Mà xa nhắn nhủ tất nhiên tường
Bao giờ ước tới niềm mơ lại
Thỏa nguyện cho lòng hết vấn vương
Nguyễn Kháng
Bài của Hoa Chu Van
Về thăm Quê mẹ
Về thăm đất mẹ ngát mùi hương
Bóng nắng hè nay tỏa khắp đường
Hẹn bạn bao lần chưa được gặp
Giờ về chẳng biết có còn thương
Đêm qua giận dỗi ai nào hiểu
Sáng đến vờ theo ảo ảnh tường
Bỏ mặc thời gian không ngoái lại
Còn gì tình nữa để mà vương
VH3/7/2015
Bài của Duc Hong
NHỚ NGƯỜI XƯA
****
( Họa y vận bài NHỚ QUÊ của T/g : Thuan Đăng - ndt )
****
Núi thẳm chân trời đẫm dịu hương
Rừng thiêng góc bể ngọt êm đường
Bao ngày mải miết trông tìm hẹn
Những thuở ân cần ngóng đợi thương
Bạn cũ chờ mong và thấu hiểu
Vì yêu nhớ mãi kẻ tinh tường
Âm thầm vẫn muốn người quay lại
Để dệt tơ lòng nỗi mến vương
Bài của Sarah Huynh
TRÚNG MÙA
Nắng tỏa quê mình đẩy lúa hương
Vàng thêm óng mượt ở bên đường
Nghiêng mình trĩu nặng đem lòng nhớ
Ngã bóng to đùng cảm thấy thương
Đứng lặng bên đồng tâm thấu hiểu
Ngồi yên cạnh lá dạ am tường
Nhà nông khắc phục chăm cặn kẽ
Kế hoạch lên rồi sẽ đế vương
............TRÚNG MÙA...............
Bài của Do Ngo
NỖI NHỚ QUÊ
Nỗi nhớ quê nghèo tỏa đậm hương.
Đồng xanh lúa chín trổ ven đường.
Làng xưa đậm dấu ngày thơ hẹn.
Xóm cũ in hằn kỷ niệm thương.
Lặng lẽ xao lòng ai có hiểu.
Trầm tư xót dạ kẻ không tường.
Mòn chân mỏi gót giờ quay lại.
Lãng bạt sông hồ thỏa vấn vương.
July 03,2015,21:40
Bài của Tuấn Tôn
MONG VỀ XỨ SỞ
************************
Xa rời tổ quốc nhớ quê hương ,
Vất vả gian truân những dặm đường !
Núi cách muôn trùng nên lỡ hẹn ,
Sông ngăn vạn dặm chỉ hoài thương !
Đồng tiền kiếm được nào ai hiểu ,
Bát gạo làm ra mấy kẻ tường !
Cái khó nghèo hèn quay trở lại ,
Mong về xứ sở cõi lòng vương !
3/7/015 .
Bài của Su Cong Nguyen
MÙA TRÁI CÂY
Ngang về tỏa ngát một làn hương
Vẫn đậm tình quê mấy nẻo đường
Bởi lẽ sầu riêng nàng thắm đợi
Hay vì tố nữ (*) ả nồng thương
Kìa măng cụt sẫm mùa sai quả
Nọ mãng cầu xanh lá phủ tường
Lữ khách ăn vào khen lại hỏi …
Cam, dừa, bưởi ngọt cõi lòng vương
(*) mít tố nữ T
Bài của Đinh Hoàng Nhân
KHẮC MÃI TRONG TÔI
nđt
Khung trời đỏ thắm ngạt ngào hương
Những nụ đào hoa phủ khắp đường
Nhạn tủi đem tình đan nỗi nhớ
Chim hờn lấy nghĩa dệt niềm thương
Hoài mong hẹn cũ nào ai thấu
Mãi đợi thề xưa hỏi có tường
Cảnh đẹp ngàn năm lòng khắc giữ
Lâu rồi kỉ niệm vẫn còn vương
Đinh Hoàng Nhân
Bài của Gia Đình Hạnh Phúc
VỀ ĐẤT MẸ
Cải đã lên ngồng nhụy ngát hương
Bình minh nắng trải đẹp con đường
Sương mềm trở gót , người du mộng
Cỏ mượt say lòng , nỗi luyến thương
Đợi lúc trăng ngà đem giãi tỏ
Chờ khi biển biếc dõi cho tường
Nơi này đất mẹ giầu tâm tưởng
Một nẻo đi tìm những vấn vương !
Bài của Quang Nguyen
KỶ NIỆM
TruongVu Đêm về lặng lẽ gợi mùi hương
Khắc khoải trầm ngâm mãi dặm đường
Cũng bởi lòng ta còn đọng nhớ
Nên là dạ rối vẫn hoài thương
Ngày kia dối MẸ cùng lên rẫy
Bữa nọ lừa CHA nhảy xuống tường
Hạnh phúc làng quê nhiều kỉ niệm
Êm đềm mộng đẹp cứ chờ vương
Bài của Vui Hieu
KỈ NIỆM TÌNH QUÊ.( họa )
Thật dễ xiêu lòng, cảnh cố hương.
Dầu xa cách biệt, nghĩa lưu đường.
Đâu rồi nỗi nhớ, say tình hẹn
Mãi đó men nồng, ngọt cảnh thương.
Chỉ sợ cha già , quên chữ hiếu
Càng mong bạn cũ , tỏ duyên tường
Cho dù bể khổ, quay đầu lại
Đất mẹ vui buồn , vẫn đủ vương. !.
Minh Hiếu . 03/07/2015. Bài hoạ
Bài của Ngoc Anh Nguoideplongyen
TÌNH QUÊ HƯƠNG
Bến cũ chiều nay chạnh cố hương
Lòng đau bứt ruột bỏ lên đường
Lìa quê nghĩa bậu quên thề hẹn
Biệt xứ tình ai vẫn nhớ thương
Xá lị, cam, xoài thêm bưởi ngọt
Sầu riêng, mận, táo ở ven tường
Bao năm kỷ niệm quay nhìn lại
Mổi bước phương trời lệ vấn vương
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Bài của Vùng Trời Bình Yên
XÓM NGHÈO
Xóm nhỏ đêm về dậy ngát hương
Mùi hoa bưởi ấy ngập trên đường
Ngõ quê tiếng hát cùng nhau mến
Xóm vắng âm đàn gợi nhớ thương
Trăng sáng êm đềm trên ngọn trúc
Gió đưa lả lướt ánh lên tường
Ước gì thủa ấy giờ quay lại
Để được chiều em với nhịn nhường
Bài của Phạm Hồng Quang
KÝ ỨC QUÊ NHÀ
Nỗi nhớ quê nhà,vấn vấn vương
Bên nhau thủa ấy bước chung đường
Mùa hè cánh phượng rơi rơi ,vướng
Tóc gió em bay thật dễ thương
Mấy nẻo quan hà hồn mộng tưởng
Sơn khê cách trở dạ can trường
Chia tay bạn hữu đi muôn hướng
Đứa ngủ ngàn thu ,đứa tóc sương
PHQ
Bài của Tuyen Nguyen
XA QUÊ NHỚ NGƯỜI THƯƠNG
Thương nàng vị đắng trải ngàn hương ,
Lối nhỏ chào quen bóng Hải đường .
Thước ngọc đong hờn con nước hẹn ,
Cung sầu đếm tủi những ngày thương .
Lệ lòng trút bỏ bao niềm nhớ ,
Bụng dạ chia phôi mới tỏ tường .
Trăng khuyết lu mờ vơ vẫn lại ,
Nghe hồn xao xuyến mảnh tơ vương !!!!!
TT Tuyền (3-7-2015 )
Bài của Vương Đào
TÌNH QUÊ...
Bao hình ảnh đẹp chốn quê hương
Dẫu cách trời xa mấy nẻo đường
Xóm nhỏ ghi lòng lưu luyến đọng
Căn nhà dạ nhớ ngậm ngùi thương
Tình cha vạn núi em thầm nguyện
Nghĩa mẹ ngàn sông chị tỏ tường
Hẹn ước quay về tâm một hướng
Tôn thờ mãi mãi nặng tình vương.
Bài của Thôi Thế
Xa Nhà
Lạnh lẽo xa nhà vọng cố hương
Nhiều năm cách biệt những con đường
Mưa về lặng lẽ giăng niềm nhớ
Gió đến âm thầm trải nỗi thương.
Tủi ngập phương này không kẻ thấu
Hờn dâng chốn đó chẳng người tường
Giờ thôi phận số cam đành chịu
Nuốt lệ nơi lòng dẫu vấn vương
Thế Thôi
Bài của Manh Tien Nguyen
ĐÊM TÂY HỒ -nđt –(họa bài NHỚ QUÊ t/g THUẬN ĐĂNG)
Giữa hạ Tây Hồ tỏa ngát hương
Đài sen lộng lẫy nở bên đường
Trăng lồng gió gởi câu hò hẹn
Nguyệt tỏ mây chờ chữ nhớ thương
Trắng nhụy còn e chàng lỡ hiểu
Hồng bông đã tỏ thiếp chu tường
Màu xanh của lá dìu thu lại
Lãng tử ưa nhìn dạ vấn vương
04 / 07 / 15 –H V
Bài của Tuấn Ngô
HẰNG MONG!
Tu hành cố gắng lánh trần hương
Khỏi phải sa chân lỡ bước đường
Chánh pháp hành y lìa vọng tưởng
Chơn truyền đồ đúng luật yêu thương
Hành trì trước chịu tuân thời khắc
Ứng nghiệm liền theo ắt tỏ tường
Quả nghiệp căn xưa hằng nguyện ước
Cho mình định trí đoạn sầu vương.
Tuấn Ngô.
Bài của Hong Mai
CÁCH TRỞ
(Nđt)
Cái thủa ban đầu mãi dạ vương
Người ơi Cách trở lỡ thiên đường
Chân trời viễn xứ âm thầm vọng
Góc biển quê nhà lặng lẽ thương
Ủ rũ ngày đông sầu muộn thấm
Đầy vơi tháng hạ khổ đau tường
Trông về đất mẹ buồn ngơ ngẩn
Tạnh nỗi vơi niềm ẩn sắc hương
Hong Mai - Họa 2, thơ TĐ.4/7/15
Bài của Tiểu Linh Tôn
CUỘC SỐNG THA PHƯƠNG
Nửa bước chưa về lại cố hương
Làm thân lữ khách khổ trăm đường!
Mài gươm trí huệ điều mơ tưởng
Dũ áo phong trần đoạn nhớ thương
Nếu có âu là vay với mượn
Còn không cũng hiểu mộng theo tường
Tìm trong bể ái niềm vui sướng
Để kiếp xa nhà lệ khỏi vương!
Bài của Ngọc Liên
TÌNH QUÊ.
Vẫn đó bên đời một chút hương
Tình quê ấm áp cả cung đường
Mưa thu chẳng nhạt miền yêu dấu
Nắng hạ không nhoà nẻo mến thương
Khắc khoải niềm mong nào bạn thấu
Mênh mang nỗi đợi biết ai tường
Bờ ao bến nước con đò nhỏ
Giấc mộng yên bình mãi vấn vương.
Ngọc Liên 04.07.15
Bài của Nguyệt Lê
CỐ HƯƠNG
bài xướng
Mỗi bước chân mòn dõi cố hương
Ngàn lau ngả bóng rợp ven đường
Âm thầm lệ tủi khơi niềm nhớ
Lặng lẽ môi sầu gởi tiếng thương
Những bận xa nhà tim cuộn thấu
Bao mùa cách núi dạ thêm tường
Xuân qua hạ đến nào ai hiểu
Dẫu lạc quê người mãi vấn vương
Tác giả Nguyệt LÊ .
Bài của Hường Xưa
TÌNH VƯƠNG
(Nđt)
Mong nhiều viễn xứ chửa hồi hương
Nhớ mãi làng quê lạc nẻo đường
Buổi nọ đôi mình hay tới giỡn
Hôm nào chúng bạn vẫn đùa thương
Xa người đắng vị cà phê tưởng
Cách biển nồng men phượng vỹ tường
Nghĩ đến hồn đau ngàn tủi hận
Bao giờ trở lại chốn tình vương
Bài của Ai Thuy Tran
TÌNH VƯƠNG
Hoa vàng dạo trước vẫn ngào hương
Xác rụng tàn rơi phủ ngõ đường
Cứ ngỡ trong hồn quay nẻo hẹn
Đâu ngờ giữa dạ níu vườn thương
Phong rêu đẫm ướt mờ trên mái
Sỏi đá cằn khô nép cạnh tường
Bởi chữ mình yêu hàn gắn lại
Nghe lòng nức nở đọng tình vương .
Ai Thuy Tran 4/7/2015.
Bài của Dư Âm
GẶT NẾP HƯƠNG...
Nhớ mãi năm nào gặt nếp hương
Mùi thơm phảng phất dọc ven đường
Giờ trông ruộng trắng sao mà tiếc
Trước ngắm vàng đồng gợn xót thương!
Nấu dọn... đầu mùa ai có hiểu!?
Sàng xay... cuối buổi mấy người tường!?
Nồi xôi,đọi cháo... còn tơ tưởng
Cảnh ấy lâu rồi... vẫn vấn vương!!
Bài của Haquanghai Haquang
! NHỚ..!
Mãi ngóng người xưa..nhớ cố hương..
Bâng khuâng giọt nắng..rớt bên đường.
Người đi..nuốt lệ...không câu hẹn..
Để lại vườn yêu mấy nhớ thương
Quạnh quẽ phòng cô.. ai có hiểu
Phong phanh xứ lạ..biết đâu tường..
Mây chiều rũ bóng..hoàng hôn ngã..
Một tiếng còi xa..thấy vấn vương..
Bài của@Dư Âm
GẶT NẾP HƯƠNG...
Nhớ mãi năm nào gặt nếp hương
Mùi thơm phảng phất dọc ven đường
Giờ trông ruộng trắng sao mà tiếc
Trước ngắm vàng đồng gợn xót thương!
Nấu dọn... đầu mùa ai có hiểu!?
Sàng xay... cuối buổi mấy người tường!?
Nồi xôi,đọi cháo... còn tơ tưởng
Cảnh ấy lâu rồi... vẫn vấn vương!!!
Bài của Dư Âm
GẶT NẾP HƯƠNG...
Nhớ mãi năm nào gặt nếp hương
Mùi thơm phảng phất dọc ven đường
Giờ trông ruộng trắng sao mà tiếc
Trước ngắm vàng đồng gợn xót thương!
Nấu dọn... đầu mùa ai có hiểu!?
Sàng xay... cuối buổi mấy người tường!?
Nồi xôi,đọi cháo... còn tơ tưởng
Cảnh ấy lâu rồi... vẫn vấn vương!!!
Bài 2 của Tiểu Linh Tôn
VỀ BUÔN
Muốn đến nơi này thưởng thức hương
Mà e xứ lạ chẳng quen đường...
Buôn rừng gợi phải bao niềm nhớ!
Phố núi cho tình những nét thương?
Chữ nhặt làng face đề giữa vách
Vần gom xóm ảo dán đầu tường
Phong trần nửa kiếp duyên mờ nhạt
Mỏi bước giang hồ nợ mãi vương./
Bài của Cúc Ngọc
VƯỜN YÊU
Vườn yêu nắng tỏa ngạt ngào hương
Quyến rủ bao người suốt dậm đường
Bướm lượn ong vờn bên khóm huệ
Mơ màng thiếu nữ cạnh người thương.
Choàng tay tựa khẽ đầu em hỏi
Nguyện ước tình ta nói tỏ tường
Nắm nhẹ bàn tay âu yếm ngỏ
Tơ lòng mãi kết chặt tình vương.
Bài 2 của Thuan Đăng
HỒI HƯƠNG
nđt tập danh
Xuân đầu gợi sắc tỏa ngàn hương
Thật ngỡ ngàng chân rảo bước đường
Những rặng trâm bầu tay thẳng nhớ
Bao hàng hải lý dạ ngùi thương
Chờ em đãi rượu tâm mình tưởng
Ngỡ chủ mời bia mắt bạn tường
Hạnh phúc tràn tim giờ đã tỏ
Xa rồi não cứ vọng hoài vương
Thuan Đăng
Inscription à :
Articles (Atom)