Bafi xướng HẠ NHỚ Tg Vũ văn Minh
Hạ thổi bừng lê nỗi nhớ nhiều
Hoa tình rực rỡ sạc màu yêu
Bồn chồn lửa Hạ nung từ sớm
Thấp thỏm đèn tim đốt mỗi chiều
Bỏng rát đường mơ hồng lạc cõi
Say nồng ngõ hẹn tím trời phiêu
Vầng dương chảy cạn câu thề giữ
Thoả mộng thuyền trong giữa bến chiều
Bài hoạ BIỆT LY Thơ Ngọc Ánh
Trường tan phượng đỏ đã rơi nhiều
Giã biệt xa lìa tuổi dấu yêu
Rụng vỡ câu cười trong buổi sớm
Chan hoà tiếng hẹn giữa hôm chiều
Đường xưa vắng vẻ người mong đợi
Lối cũ tiêu điều dốc soải phiêu
Giữ lại đôi dòng tha thiết gởi
Vùi chôn kỷ niệm nét duyên kiều
Ngọc Ánh nguoideplongyen
dimanche 29 mai 2016
samedi 28 mai 2016
ĐLXH Thực Ảo cách ngăn / Thành Đô Nguyễn
Thực ảo em nhìn..chợt cách ngăn
Từ nay giấu mộng kể cầm bằng
Xuân thì nở vội vì đêm vắng
Phận hẫm tàn mau bởi gió trăng
Tiếc rẻ đâu thời ưa lụa trắng
Mơ màng dấy thuở chuộng tơ giăng
Nghe như lặng lẽ đời yên ẳng
Cảm nhận đâu là bão tố chăng?
Cảm nhận đâu là bão tố chăng?
Xin em cố chịu dẫu cho rẳng
Đời đầy cạm bẫy đời đâu hán
Sóng đậm chân tình kẻ khó khăn
Hãy nén niềnm đau vào tỉnh lặng
Và buông uất hận khỏi hung hăng
Bao nhiêu mộng tưởng đời xinh xắn
Thực ảo đời em...bổng cách ngăn
Nguyễn Thục Anh (Thành Đô Nguyễn)
Bài cãm tác NGĂN CÁCH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Cô phòng bất chợt nỗi buồn giăng
Bóng lẻ hoài nghi nghĩ cạn bằng
Tiết nghĩa hôm nào như nguyệt đẳng
Tình kia thuở ấy tựa vừng trăng
Mong chờ dạ nạt từng cơn hẳn
Đợi mãi lòng đau mấy bận hằn
Khắc khoải nhiều khi sầu ruột đắng
Sao đành cúi mặt ủ hồn chăng?
Sao đành cúi mặt ủ hồn chăng?
Phải dấu niềm riêng quạnh quẽ hằn
Nước chảy hoa tàn đâu đã hẳn
Bèo trôi rã cánh lẽ nào ngăn
Quay cề kỷ niệm khơi dòng đắng
Trở bước u hoài rủ gối chăn
Giữa cảnh trời đêm lòng trĩu năng
Cô phòng bất chợt nỗi buồn giăng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Từ nay giấu mộng kể cầm bằng
Xuân thì nở vội vì đêm vắng
Phận hẫm tàn mau bởi gió trăng
Tiếc rẻ đâu thời ưa lụa trắng
Mơ màng dấy thuở chuộng tơ giăng
Nghe như lặng lẽ đời yên ẳng
Cảm nhận đâu là bão tố chăng?
Cảm nhận đâu là bão tố chăng?
Xin em cố chịu dẫu cho rẳng
Đời đầy cạm bẫy đời đâu hán
Sóng đậm chân tình kẻ khó khăn
Hãy nén niềnm đau vào tỉnh lặng
Và buông uất hận khỏi hung hăng
Bao nhiêu mộng tưởng đời xinh xắn
Thực ảo đời em...bổng cách ngăn
Nguyễn Thục Anh (Thành Đô Nguyễn)
Bài cãm tác NGĂN CÁCH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Cô phòng bất chợt nỗi buồn giăng
Bóng lẻ hoài nghi nghĩ cạn bằng
Tiết nghĩa hôm nào như nguyệt đẳng
Tình kia thuở ấy tựa vừng trăng
Mong chờ dạ nạt từng cơn hẳn
Đợi mãi lòng đau mấy bận hằn
Khắc khoải nhiều khi sầu ruột đắng
Sao đành cúi mặt ủ hồn chăng?
Sao đành cúi mặt ủ hồn chăng?
Phải dấu niềm riêng quạnh quẽ hằn
Nước chảy hoa tàn đâu đã hẳn
Bèo trôi rã cánh lẽ nào ngăn
Quay cề kỷ niệm khơi dòng đắng
Trở bước u hoài rủ gối chăn
Giữa cảnh trời đêm lòng trĩu năng
Cô phòng bất chợt nỗi buồn giăng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
samedi 14 mai 2016
ĐLXH Gượng đã/Thích Quê Chân-Ích gì/Thuận Đăng-Tiếng gọi non sông/Ngọc Ánh
Bài xướng "Gượng đã" Thích Quê Chân
Cố giữ càng nghe mệt mỏi nhồi
Đâu là khói mỏng sẻ sàng rơi
Đừng ôm mộng ấy trong hoàn cảnh
Muốn ủ hồn đây giữa lạnh đồi
Chẳng thích buồn tim hờ hững dạ
Khòng kìm chén rươu ngỡ ngàng môi
Giờ xem đủ chuyện ôi buỏn quá
Gượng đã mình nha chỉ thế thôi
Bài hoạ "Tiếng gọi non sông" (nđt) (bvđâ)
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Hờn căm lũ ngượm ốc bưu nhồi
Vặn lưỡi chu mồm thốt chẳng trôi
Xảo trá hành hung người ngỡ tội
Tà gian nhiễu loạn ác khoe đồi
Rồng tiên đã huỷ quên nguồn cội
Tôc chủng lưu đày đãi chót môi
Cháu Lạc kêu trời đêm mãi nổi
Thần trung! Mẫu quốc gặp nguy rồi
Bài hoạ ÍCH GÌ
(nđt)
Đã bảo rằng tâm nuốt hận nhồi
Quên phường cặn bã phủi dòng trôi
Ngày quây chữ mượt đan hồng lổi
Buổi ngắm dòng xinh giữ vẹn đồi
Để nghĩa luôn nồng xao xuyến cội
Cho tình mãi thắm đậm đà môi
Buồn xin rũ hết cho lòng tịnh
Bởi nghĩ làm chi mộng úa rồi
Thuận Đăng
Cố giữ càng nghe mệt mỏi nhồi
Đâu là khói mỏng sẻ sàng rơi
Đừng ôm mộng ấy trong hoàn cảnh
Muốn ủ hồn đây giữa lạnh đồi
Chẳng thích buồn tim hờ hững dạ
Khòng kìm chén rươu ngỡ ngàng môi
Giờ xem đủ chuyện ôi buỏn quá
Gượng đã mình nha chỉ thế thôi
Bài hoạ "Tiếng gọi non sông" (nđt) (bvđâ)
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Hờn căm lũ ngượm ốc bưu nhồi
Vặn lưỡi chu mồm thốt chẳng trôi
Xảo trá hành hung người ngỡ tội
Tà gian nhiễu loạn ác khoe đồi
Rồng tiên đã huỷ quên nguồn cội
Tôc chủng lưu đày đãi chót môi
Cháu Lạc kêu trời đêm mãi nổi
Thần trung! Mẫu quốc gặp nguy rồi
Bài hoạ ÍCH GÌ
(nđt)
Đã bảo rằng tâm nuốt hận nhồi
Quên phường cặn bã phủi dòng trôi
Ngày quây chữ mượt đan hồng lổi
Buổi ngắm dòng xinh giữ vẹn đồi
Để nghĩa luôn nồng xao xuyến cội
Cho tình mãi thắm đậm đà môi
Buồn xin rũ hết cho lòng tịnh
Bởi nghĩ làm chi mộng úa rồi
Thuận Đăng
mardi 10 mai 2016
ĐLXH Ánh dương ngần/Nguyễn Quốc Bình- Non nước hữu tình/Ngọc Ánh
Bài xướng Ánh Dương Ngần Thơ Nguyễn Quốc Bình
(nđt)
Những cội phong trần thoả kiếp trai
Đường xa cách biệt dấu trang đài
Thêm lần gió bỡn ngôi chờm lệch
Tựa thoáng sương đùa tóc ngã phai
Tiếng hẹn còn bươn làn dốc thẳm
Lời trao vẫn ngoảnh khắc canh dài
Đêm về mắt đỏ dương ngàn loé
Mộng tưởng ...ai nhầm nhắc khẽ ai
Bài hoạ NON NƯỚC HỮU TÌNH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Buông ngàn cảnh trí gợi lòng trai
Vực thẳng trào tim ngõ cốc đài
Khói xoã xây thành trên thượng uyển
Sương choàng thoảng cội ngã bồng lai
Trăng chờ đỉnh núi làn mây mượt
Tuyết trải đầu non rặng liễu dài
Lãng tử say hồn theo gió cuộn
Nga hằng tưởng nhớ mộng tình ai
Ngọc Ánh nguoideplongyen
(nđt)
Những cội phong trần thoả kiếp trai
Đường xa cách biệt dấu trang đài
Thêm lần gió bỡn ngôi chờm lệch
Tựa thoáng sương đùa tóc ngã phai
Tiếng hẹn còn bươn làn dốc thẳm
Lời trao vẫn ngoảnh khắc canh dài
Đêm về mắt đỏ dương ngàn loé
Mộng tưởng ...ai nhầm nhắc khẽ ai
Bài hoạ NON NƯỚC HỮU TÌNH
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Buông ngàn cảnh trí gợi lòng trai
Vực thẳng trào tim ngõ cốc đài
Khói xoã xây thành trên thượng uyển
Sương choàng thoảng cội ngã bồng lai
Trăng chờ đỉnh núi làn mây mượt
Tuyết trải đầu non rặng liễu dài
Lãng tử say hồn theo gió cuộn
Nga hằng tưởng nhớ mộng tình ai
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Phượng Hồng/Vũ Song -Hè Về /Ngọc Ánh
Bài xướng PHƯỢNG HỒNG Thơ Vũ Song
Nở những chùm hoa đón Hạ về
Vui cùng bạn nhỏ giữa trời quê
Còn da diết trải xinh ngàn ngõ
Vẫn nhẹ nhàng phơi rỏ tứ bề
Để mỗi hàng cây dìu dạ nhớ
Cho từng tối nguyệt thả niềm mê
Êm đềm phượng thắm hồng môi trẻ
Khăm khắp màu son chổ hẹn thề
Bài hoạ HÈ VỀ Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Trời xanh rộn rả tiếng ve về
Giã bạn xa thầy ở chốn quê
Áo mỏng sương vờn mây chạm ngõ
Đường xưa nắng rọi liễu giăng bề
Ghi vảo kỷ niệm bao niềm nhớ
Giữ gởi chân tình bấy cõi mê
Một quãng đời thơ cùng sức trẻ
Trường kia phượng vỹ nhuốm trăng thề
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Nở những chùm hoa đón Hạ về
Vui cùng bạn nhỏ giữa trời quê
Còn da diết trải xinh ngàn ngõ
Vẫn nhẹ nhàng phơi rỏ tứ bề
Để mỗi hàng cây dìu dạ nhớ
Cho từng tối nguyệt thả niềm mê
Êm đềm phượng thắm hồng môi trẻ
Khăm khắp màu son chổ hẹn thề
Bài hoạ HÈ VỀ Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Trời xanh rộn rả tiếng ve về
Giã bạn xa thầy ở chốn quê
Áo mỏng sương vờn mây chạm ngõ
Đường xưa nắng rọi liễu giăng bề
Ghi vảo kỷ niệm bao niềm nhớ
Giữ gởi chân tình bấy cõi mê
Một quãng đời thơ cùng sức trẻ
Trường kia phượng vỹ nhuốm trăng thề
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH CHĂM NGƯỜI/Hường Xưa - Lòng Son/Ngọc Ánh
Bafi xướng CHĂM NGƯỜI Tg Hường xưa
Chăm người cũng đủ mệt làm sao
Vẫn vọng rằng mai sáng sủa nào
Mỗi buổi nhìn nhau hồn quá luỵ
Đôi ngày giạp mặt nạo buồn chao
Niềm riêng ý giữ không hề đảo
Nỗi nhớ mình mang chẳng chịu vào
Ngõ hẹn giờ đây đành khép mãi
Mong trời khẩn phật rỏ hầu bao
Bài hoạ LÒNG SON
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Mỗi cảnh ai người chuyện biết sao
Trời kêu phải dạ trách đâu nào
Gian trần mõi mệt đừng bi luỵ
Cuộc thế ưu phiền ảo não chao
Hạn rủi tình chung se nỗi đạo
Buồn vui nghĩa bậu rủ sui vào
Nguy nàn khổ nạn cùng chia sẽ
Giữ vửng lòng son ấy được bao
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Chăm người cũng đủ mệt làm sao
Vẫn vọng rằng mai sáng sủa nào
Mỗi buổi nhìn nhau hồn quá luỵ
Đôi ngày giạp mặt nạo buồn chao
Niềm riêng ý giữ không hề đảo
Nỗi nhớ mình mang chẳng chịu vào
Ngõ hẹn giờ đây đành khép mãi
Mong trời khẩn phật rỏ hầu bao
Bài hoạ LÒNG SON
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Mỗi cảnh ai người chuyện biết sao
Trời kêu phải dạ trách đâu nào
Gian trần mõi mệt đừng bi luỵ
Cuộc thế ưu phiền ảo não chao
Hạn rủi tình chung se nỗi đạo
Buồn vui nghĩa bậu rủ sui vào
Nguy nàn khổ nạn cùng chia sẽ
Giữ vửng lòng son ấy được bao
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH HẠ/Thành Đô Nguyễn-Nắng Hạ Hồng/Ngọc Ánh
Bài xướng HẠ Tg Thành Đô Nguyễn
Chiều ơi!...Có phải Hạ về đây?
Đổ lửa nên cây lá héo gầy
Gió đứng trân mình vờ chẳng thấy
Mây trôi hết nổi rụng phơi thây
Thuyền ai lững thửng về qua đấy
Nhớ vớt cho dùm mấy áng mây
Bóng nước sông nay đầy nắng cháy
Chiều ơi!.. Có phải Hạ về đây?
Bài cảm tác NẮNG HẠ HỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Nắng lửa mưa dầu đã hẹn đây
Cành khô cỏ dại phất phơ gầy
Hiên nhà vắng lặng ong vầy tổ
Mái rạ tiêu điều muỗi bủa vây
Chập chững vành khuyên chim hót lẻ
Lưng chừng sáo sậu sẻ chơi bầy
Nhờ cơn gió Hạ qua vườn cải
Bóng đổ trưa nồng cũng lất lây
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Chiều ơi!...Có phải Hạ về đây?
Đổ lửa nên cây lá héo gầy
Gió đứng trân mình vờ chẳng thấy
Mây trôi hết nổi rụng phơi thây
Thuyền ai lững thửng về qua đấy
Nhớ vớt cho dùm mấy áng mây
Bóng nước sông nay đầy nắng cháy
Chiều ơi!.. Có phải Hạ về đây?
Bài cảm tác NẮNG HẠ HỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Nắng lửa mưa dầu đã hẹn đây
Cành khô cỏ dại phất phơ gầy
Hiên nhà vắng lặng ong vầy tổ
Mái rạ tiêu điều muỗi bủa vây
Chập chững vành khuyên chim hót lẻ
Lưng chừng sáo sậu sẻ chơi bầy
Nhờ cơn gió Hạ qua vườn cải
Bóng đổ trưa nồng cũng lất lây
Ngọc Ánh nguoideplongyen
jeudi 5 mai 2016
ĐLXH Duyên Quê/Thuận Đăng-Quê nhà/ Ngọc Ánh
Bafi xướng DUYÊN QUÊ Tg Thuận Đăng
(nđt)
Kỷ niệm tươi màu giữa mái tranh
Làm sao giữ vẹn khúc duyên lành
Sông hờ hững réo tình luôn đậm
Sóng lững lơ trào cội mãi xanh
Đã vọng bên người khêu ấm lửa
Còn lưu cạnh kẻ gói êm mành
Trời đâu rẽ thuý rời hai mảnh
Vẫn ước thêu đành chữ mượt thanh
Bài hoạ QUÊ NHÀ (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Quê nghèo giãn di khắp miền xanh
Sóng dẫy vờn trên thửa mạ lành
Lũ trải đau lòng se sắt lạnh
Cây hờn rũ lá nhạt nhoà hanh
Đồng khô rã rượi trời nung lửa
Cỏ héo đìu hiu bão giật mành
Quạnh quẽ chòi tre quần vá mảnh
Eo sèo chõng vẹo ước hồn thanh
(nđt)
Kỷ niệm tươi màu giữa mái tranh
Làm sao giữ vẹn khúc duyên lành
Sông hờ hững réo tình luôn đậm
Sóng lững lơ trào cội mãi xanh
Đã vọng bên người khêu ấm lửa
Còn lưu cạnh kẻ gói êm mành
Trời đâu rẽ thuý rời hai mảnh
Vẫn ước thêu đành chữ mượt thanh
Bài hoạ QUÊ NHÀ (nđt)
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Quê nghèo giãn di khắp miền xanh
Sóng dẫy vờn trên thửa mạ lành
Lũ trải đau lòng se sắt lạnh
Cây hờn rũ lá nhạt nhoà hanh
Đồng khô rã rượi trời nung lửa
Cỏ héo đìu hiu bão giật mành
Quạnh quẽ chòi tre quần vá mảnh
Eo sèo chõng vẹo ước hồn thanh
ĐLXH CHỜ TRĂNG/ Thuận Đăng - NÀNG TRĂNG/Ngọc Ánh
Bài xướng CHỜ TRĂNG Thơ Thuận Đăng
(Nđt)
Mong chờ đã cạn nửa tuần trăng
Trái ngọt vườn thơm dòi chi hằng
Ngỡ đẹp anh hào hươ bút thả
Câu ngời lãng tử trẩi lòng giăng
Êm đềm xướng hoạ chân tình vẽ
Nhẹ nhỏm giao hoà trí nghĩa giăng
Bỗng phủ linh hổnung khát vọng
Chân trời rạng rở ánh sao băng
Bài hoạ NÀNG TRĂNG Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(nđt)
Ướm hỏi ơi nàng vạn ngã trăng
Tàn đêm sốt ruột hởi cô hằng
Ngàn năm đứng lặng đầu quan ải
Một tháng vầm êm giữa quảng giằng
Mỹ lệ chìu theo nguồn cảm hứng
Kiêu kỳ ngó cuộn chuổi buồn giăng
Làng thơ thoả thích tình nhân ngãi
Rạng rỡ giao hoà bởi ánh băng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH QUÊ/thuận Đăng - Khúc nhạc đồng quê/Ngọc Ánh
Bài xướng QUÊ Thơ Thuận Đăng
(nđt)
Thôn nghèo mái rạ ần hàng tre
Phủ bóng bờ kênh thẫm rặng chè
Sóng lững lờ chao lòng khoả gợn
Sông hờ hững chảy cá mừng nghe
Khơi hồn vọng cổ từng hôm Tết
Khảm dạ chầu văn những tháng Hè
Cánh võng ầu ơ lời của mẹ
Len vào giữa mộng tiếng đàn ve
Bài hoạ KHÚC NHẠC ĐỒNG QUÊ
(Nđt) Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Nắng đổ hoe vàng giữa rặng tre
Vườn sau lập lững mấy nương chè
Thuyền neo đậu bãi chờ con nước
Trẻ lặn bơi xuồng giỡn bến ghe
Lặng lẽ câu hò êm ả láy
Trầm ngâm điệu lý thả thư vè
Cầu tre lắc lẻo còn mong đợi
Quạng quẽ trưa nồng vẳng tiếng ve
Ngọc Ánh nguoideplongyen
MỘT NỔI CĂM HỜN - Thơ Ngọc Ánh
Bài xướng THÂM HIỂM Thơ Thuận Đăng
(nđt) (bát láy)
Quân thù độc ác sẳn sàng chơi
Mãi chực thờ ơ lấn chẳng rời
Lặng lẽ xua tàu đi chiếm biển
Âm thầm sục lính rảo tìm khơi
Người qua ở lại tràn lan đất
Kẽ đến làm cho quạnh quẽ trời
Đã đến im lìm không đợi nghỉ
Sang ùa mạnh mẽ khòi cần ngơi
Bài hoạ MỘT NỔI CĂM HỜN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(Nđt)
Bến bãi đâu còn trẻ lội chơi
Hè sang tử khí ngập khôn rời
Người thôi giỡn tắm trên bờ biển
Kẻ ngại dong buồm giữa sóng khơi
Hận lũ gian tà sâu đáy tuỷ
Thù quân phĩnh gạt thấu ngang trời
Cơ đồ nước Việt sao đành để
Giặc giã tung hoành khắp nèo nơi
Ngọc Ánh ngườideplongyen
(nđt) (bát láy)
Quân thù độc ác sẳn sàng chơi
Mãi chực thờ ơ lấn chẳng rời
Lặng lẽ xua tàu đi chiếm biển
Âm thầm sục lính rảo tìm khơi
Người qua ở lại tràn lan đất
Kẽ đến làm cho quạnh quẽ trời
Đã đến im lìm không đợi nghỉ
Sang ùa mạnh mẽ khòi cần ngơi
Bài hoạ MỘT NỔI CĂM HỜN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
(Nđt)
Bến bãi đâu còn trẻ lội chơi
Hè sang tử khí ngập khôn rời
Người thôi giỡn tắm trên bờ biển
Kẻ ngại dong buồm giữa sóng khơi
Hận lũ gian tà sâu đáy tuỷ
Thù quân phĩnh gạt thấu ngang trời
Cơ đồ nước Việt sao đành để
Giặc giã tung hoành khắp nèo nơi
Ngọc Ánh ngườideplongyen
Thơ Xướng hoạ Bạch liên hoa Hạ/Thành Đô Nguyễn-Sen Đồng/Ngọc Ánh
BẠCH LIÊN HOA HẠ
Thơ Thành Đô Nguyễn
Lung linh điểnm trắng nắng hay hoa
Sắc lạ liên hoa bạch ngọc ngà
Thanh khiết như hoà hương kẽ lá
Tinh khôi tích xạ thoảng hương xa
Giang hà bạch tịnh đế liên hoa
Nước đọng ao nông vẫn mượt mà
Hạ trắng mây chiều vừa chạm đã
Khung trời chợt nở nụ liên hoa
SEN ĐỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Khả ái trong đầm yễu điệu hoa
Cao vời đĩnh đạc dưới hiên nhà
Điềm nhiên bẹo dáng chìu lơi lả
Lặng lẽ hoà hương đượm thiết tha
Nắng dội dâu sờn phai sắc toả
Mưa dầm chẳng ngại vỡ đài ra
Hoàng hôn rực rở thêu đài biếc
Rũ cánh vàng thu vẽ mượt mà
Ngọc Ánh ngườideplongyen
Thơ Thành Đô Nguyễn
Lung linh điểnm trắng nắng hay hoa
Sắc lạ liên hoa bạch ngọc ngà
Thanh khiết như hoà hương kẽ lá
Tinh khôi tích xạ thoảng hương xa
Giang hà bạch tịnh đế liên hoa
Nước đọng ao nông vẫn mượt mà
Hạ trắng mây chiều vừa chạm đã
Khung trời chợt nở nụ liên hoa
SEN ĐỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Khả ái trong đầm yễu điệu hoa
Cao vời đĩnh đạc dưới hiên nhà
Điềm nhiên bẹo dáng chìu lơi lả
Lặng lẽ hoà hương đượm thiết tha
Nắng dội dâu sờn phai sắc toả
Mưa dầm chẳng ngại vỡ đài ra
Hoàng hôn rực rở thêu đài biếc
Rũ cánh vàng thu vẽ mượt mà
Ngọc Ánh ngườideplongyen
Inscription à :
Articles (Atom)