jeudi 19 novembre 2015
ĐLXH Vầng trăng nhuốm bệnh/ntd Hoa Viên-Tiếng vạc sầu đêm/Ngọc Ánh
Bài xướng Vầng Trăng Nhuốm Bệnh (nđt)
Thơ ntd Hoa Viên
Chẳng lẽ vàng trăng nhuốm bệnh rồi
Bơ phờ vẽ mặt héo làn môi
Rừng lo lắng hỏi chìa tay đỡ
Gió vật vờ than trả chổ ngồi
Ngã dựa lưng trời thiêm thiếp ngủ
Rơi vào góc biển dập dềnh trôi
Trần gian lại phũ màn sương trắng
Lũ vạc buồn bay khắp đỉnh đời
Bài hoạ TIẾNG VẠC SẦU ĐÊM
Thơ Ngọc Ánh
Trăng vàng lạnh lẽo bấy lâu rồi
Xót tủi tình duyên lệ đắng môi
Bạn hữu ai người vô hứng đỡ
Huynh đài cận kỷ khó mong ngồi
Vàng phai mấy bận duờng mơ ngủ
Đá trổ bao lần phận nổi trôi
Tuyết dội lên đầu sương phủ trắng
Sầu tư nhạn lẻ khóc lưng đồi
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH TÌNH NHƯ NẾN/Hường Xưa-Gió lạnh Lưng Đèo/Ngọc Ánh
Bài xướng TÌNH NHƯ NẾN Tg Hường Xưa
(Nđt-bvđâ)
Gió thổi đông tràn lạnh đẫm phên
Từng đêm thổn thức giận chăn mền
Âm thầm dạo rão khi chiều đến
Chập chững đi về buổi nắng lên
Những bận ân nồng khơi gửi đến
Bao lần ái đượm nỡ đành quên
Đời ta lỡ phận tình như nến
Lúc ngủ mơ hoài gọi mãi tên
Bài hoạ GIÓ LẠNH LƯNG ĐÈO
(Nđt)
Mùa đông rét lạnh ngủ giường phên
Quạnh quẽ chăn đơn chẳng đắp mền
Trẻ khóc ầu ơ còn đói bụng
Già run gậy trúc cũng trèo lên
Quanh sườn khắp khiển người leo dốc
Dưới lũng bù nhìn cọc bỏ quên
Lẻ bạn kêu bầy con sáo sậu
Đàn trưng vẳng tiếng điệu buồn tênh
Ngọc Ánh ngườideplongyen
MƯA NGUỒN. - Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Ngoài kia gió chuyển mặt hồ vơi
Lũ lụt dầm chan khắp mọi nơi
Nguyệt ngã ngang đầu bong bóng trải
Trời nghiêng lổc cuộn bổng cao vời
Mây đùa mái rạ lòng thê tủi
Bão giật nhà xiêu lệ thắm rơi
Xót cảnh cơ hàn đời lạnh lẽo
Mưa nguồn khổ cực lắm ai ơi
Ngọc Ánh nguoideplongyen
CỎI TẠM - Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen
Cứ mổi bận chiều đi ngày hấp hối
Buồn dạt dào tiếc nuối khoảng đời son
Tháng năm qua danh lợi cũng hao mòn
Hồi mê mãi kiếm tìm phần đã mất
Ta gặp nhau giữa mùa Hè gay gắt
Những ân tình đem góp nhặt vào thơ
Gió Thu sang bở ngỡ chuyện không ngờ
Tim run rẫy trong lời thơ anh ngỏ
Đã bao năm chôn niềm cô đơn đó
Trong đau buồn dấu ấn mãi còn ghi
Thủ nhắm mắt để không còn nhìn thấy
Để không còn vương vấn nữa mà chi
Như con tàu người đến kẻ ra đi
Buồn trăn trở âm thầm tim lại khép
Em đã nói lòng người luôn hạn hẹp
Để tâm hồn thanh thản bước chân hoang
Sống vô tư không phiền muộn bẻ bàng
Đời đã vậy bên nhau đừng ái ngại
Cũng đừng hỏi thời gian quay trở lại
Tình muộn màng phải chấp nhận mà thôi
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Buồn dạt dào tiếc nuối khoảng đời son
Tháng năm qua danh lợi cũng hao mòn
Hồi mê mãi kiếm tìm phần đã mất
Ta gặp nhau giữa mùa Hè gay gắt
Những ân tình đem góp nhặt vào thơ
Gió Thu sang bở ngỡ chuyện không ngờ
Tim run rẫy trong lời thơ anh ngỏ
Đã bao năm chôn niềm cô đơn đó
Trong đau buồn dấu ấn mãi còn ghi
Thủ nhắm mắt để không còn nhìn thấy
Để không còn vương vấn nữa mà chi
Như con tàu người đến kẻ ra đi
Buồn trăn trở âm thầm tim lại khép
Em đã nói lòng người luôn hạn hẹp
Để tâm hồn thanh thản bước chân hoang
Sống vô tư không phiền muộn bẻ bàng
Đời đã vậy bên nhau đừng ái ngại
Cũng đừng hỏi thời gian quay trở lại
Tình muộn màng phải chấp nhận mà thôi
Ngọc Ánh nguoideplongyen
mardi 17 novembre 2015
ĐLXH MÁ PHAI HỒNG/KhoiLe-LÀM ƠN/ Ngọc Ánh
Bài xướng MÁ PHAI HỒNG (nđt)
Thơ KhoiLe
Em đà mấy độ ngủ phòng không
Nguyện gối thường mơ chút ẵm bồng
Khắc khoải trăng vàng soi đắng mộng
U hoài gió nhạt ẩn sầu đông
Xuân thời thấy nát chao tình động
Hạ cuối ngày đưa khuất bão giông
Mỏi ánh đèn in tường hiển động
Môi khô lệ ướt má phai hồng
Bài hoạ LÀM ƠN !... (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Phận hẫm nên nàng phải ở không
Hờn duyên diễm lệ thiếu tay bồng
Ai người thấu cảnh ngăn sầu mộng
Mấy kẻ thương dùm chặn gió đông
Bỏ trống phòng khuê dòm nguyệt lộng
Then cài bởi sợ ngó mưa giông
Mày râu cảm thấy tim còn rộng
Hãy vớt dùm cho một cánh hồng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Bóng chiều xưa/Nguyễn quốc Bình-Tuổi hạc mây ngàn/Ngọc Ánh
Bài xướng BÓNG CHIỀU XƯA (nđt)
Thơ Nguyễn Quốc Bình
Lối cũ ta về buổi chớm đông
Chìm cơn gió lạnh sắt se lòng
Đôi hàng chuối kẹ sương ghì trĩu
Một khóm cau già nắng bẻ cong
Xóm giữa lời ru hờ hững chuyển
Nhà bên sợi khói ngẩn ngơ vòng
Rung thềm lá đổ muôn chiều ấy
Mẹ vẫn lưng gầy tuế gội hong
Bài hoạ TUỔI HẠC MÂY NGÀN (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Ngùi xem dáng mẹ tuổi vào đông
Tóc nhuộm màu sương đã trắng lòng
Gượng đứng trông vời mi trĩu nặng
Vai còm bởi gậy chống lưng cong
Cầu mong đám trẻ luôn thành tựu
Nguyện ước đàn con mãi trọn vòng
Mẹ cõng mây ngàn qua cỏi hạc
Tình thương gửi lại gió chiều hong
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Thơ Nguyễn Quốc Bình
Lối cũ ta về buổi chớm đông
Chìm cơn gió lạnh sắt se lòng
Đôi hàng chuối kẹ sương ghì trĩu
Một khóm cau già nắng bẻ cong
Xóm giữa lời ru hờ hững chuyển
Nhà bên sợi khói ngẩn ngơ vòng
Rung thềm lá đổ muôn chiều ấy
Mẹ vẫn lưng gầy tuế gội hong
Bài hoạ TUỔI HẠC MÂY NGÀN (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Ngùi xem dáng mẹ tuổi vào đông
Tóc nhuộm màu sương đã trắng lòng
Gượng đứng trông vời mi trĩu nặng
Vai còm bởi gậy chống lưng cong
Cầu mong đám trẻ luôn thành tựu
Nguyện ước đàn con mãi trọn vòng
Mẹ cõng mây ngàn qua cỏi hạc
Tình thương gửi lại gió chiều hong
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXHSẦU ĐÔNG/Nguyễn Đắc Thắng-CƠN BÃO LÒNG/Ngọc Ánh
Bài xướng SẦU ĐÔNG (nđt-bvđâ-Bl- Bđ)
Thơ Nguyễn Đắc Thắng
Ảm đạm đêm về rũ trước song
Thờ ơ cảm xúc bổng tuôn dòng
Tình Xuân ảo não bao hoài vọng
Lửa zhaj tan tành những ước mong
Lặng lẽ thời gian chìm nổi sóng
Trầm ngâm kỷ niệm xót thương lòng
Thu buồn quạnh quẽ niềm tin mỏng
Khắc khoải Đông hàn lệ mãi đong
Bài hoạ CƠN BÃO LÒNG (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Từng cơng bão cuộn lướt ngoài song
Chợt mấy hàng châu ướt đẫm dòng
Bấc lụn trăng mờ niềm mãi vọno
Đèn khêu lạnh buốt nổi chờ mong
Hồn say gượng xoãy men triền sóng
Dạ thấm huỳnh tương đắng cả lòng
Thả mổi tơ chùng sầu phận mỏng
Âm thầm uất nghẹn tủi nào đong
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH tuổi mộng còn đâu/Đinh Hoàng Nhân-Tào khang chi khê/Ngọc Ánh
Bài xướng TUỔI MỘNG CÒN ĐÂU (ngũ vận hiếm)
Thủ vĩ ngâm (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân
Tuổi mộng ban đầu đã sớt chia
Giờ đây mắt kệ cứ đầm đìa
Anh hờn ngoảnh mặt đi đường nọ
Thiếp tủi quay đầu bước ngõ kia
Nghĩa nặng ngàn năm còn cách trở
Tình sâu vạn kiếp phải xa lìa
Duyên nồng thuở ấy đang gìn giữ
Tuổi mộng ban đầu đã sớt chia
Bài hoạ TÀO KHANG CHI KHÊ
Thủ vĩ ngâm (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Tào khang nghĩa nặng khó lường chia
Bởi vậy cho nên sợ rớt đìa
Nếu cụ mè nheo đòi chả khịa
Thì cô quẳng đại chiếc nem kia
No lòng ấm cật vòi àn tĩa
Đói dạ tèm hem mẹ cũng lìa
Trộn lẫn vàng thao phường chôm chĩa
Tào khang nghĩa nặng khó luờng chia
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Tôi đi tìm em Tg ....Ngậm ngùi/ Ngọc Ánh
Bài xướng TÔI ĐI TÌM EM
Gọi nắng cho em rót nật vàng
Thay tà áo lụa lúc mùa sang
Vườn hoa dáng nhỏ qua dìu dặt
Lối mộng chân quen bước nhịp nhàng
Gửi ánh mây hoà êm gió thổi
Say lòng đất nở biếc chồi ngang
Anh đi khắp nẽo còn quay lại
Thấy cả hồn thơ đã rộn ràng
Bài hoạ NGẬM NGUI (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Dìu nhau đếm những hạt hanh vàng
Thả mộng đường chiều gió chuyển sang
Tuyết phủ bờ vai gầy lạnh ngắt
Sương mờ vẽ ngọc bóng an nhàn
Lòng se khắc khoải heo may lặng
Dạ tủi âu sầu chim sáo mang
Thổn thức tình yêu quay trở lại
Ngùi trông liếp khổ lệ tuôn tràn
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Gọi nắng cho em rót nật vàng
Thay tà áo lụa lúc mùa sang
Vườn hoa dáng nhỏ qua dìu dặt
Lối mộng chân quen bước nhịp nhàng
Gửi ánh mây hoà êm gió thổi
Say lòng đất nở biếc chồi ngang
Anh đi khắp nẽo còn quay lại
Thấy cả hồn thơ đã rộn ràng
Bài hoạ NGẬM NGUI (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Dìu nhau đếm những hạt hanh vàng
Thả mộng đường chiều gió chuyển sang
Tuyết phủ bờ vai gầy lạnh ngắt
Sương mờ vẽ ngọc bóng an nhàn
Lòng se khắc khoải heo may lặng
Dạ tủi âu sầu chim sáo mang
Thổn thức tình yêu quay trở lại
Ngùi trông liếp khổ lệ tuôn tràn
Ngọc Ánh nguoideplongyen
lundi 16 novembre 2015
ĐLXH LỠ CHUYẾN/ Đinh Hoàng Nhân-LỠ GIẤC/Ngọc Ánh
Bài xướng LỠ CHUYẾN (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân
Sao mình lại trể chuyến tàu đêm
Lặng lẽ ngồi trông ở trước thềm
Bến đợi ngàn năm buồn tủi mái
Sông chờ vạn kiếp tủi hờn thêm
Người đưa đã mất làn môi mọng
Kẻ tiển còn đâu tấm lụa mềm
Vẫn biết tình yêu đầy mộng tưởng
Nhưng lòng vẫn nguyện giấc nồng êm
Bài hoạ LỠ GIẤC (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Thổn thức ai hoài cạn giấc đêm
Buồn thiu lặng lẽ đứng bên thềm
Canh dài nguyệt tỏ sầu đơn bóng
Tháng lụn đèn khêu nhớ sẽ thêm
Liễu úa vàng ươm rơi rụng lá
Mai gầy đỏ ngọn lả lơi mềm
Muôn bề vạn khó niềm mơ tưởng
Lộn mối trần duyên nức nỡ êm
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Phong cảnh Huế/Đinh Hoàng Nhân-Huế muôn đời/Ngọc Ánh
Bài Xướng PHONG CẢNH HUẾ (nđt)
Thơ Đinh Hoàng Nhân
Ai về hãy ghé lại miền Trung
Vẫn cảnh đồi non rất lạ lùng
Dáng núi mây đùa đem tạo mảnh
Cây rừng suối chảy dệt thành khung
Hương lùa giữa gió luôn ngào ngạt
Sắc toả đầu song mãi chập trùng
Cách trở ngàn thu tình vẫn vẹn
Quê nghèo đẹp nhất nghĩa tình chung
Bài hoạ HUẾ MUÔN ĐỜI (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Cỏi nội đò trăng đẹp đất Trung
Con thuyền chở khách đệm thơ cùng
Vầng mây thượng uyễn vàng lơ lững
Bụi trúc hoàng cung tím giữa khung
Nhã nhạc u buồn trên bến đợi
Hồi chuông linh mụ vẳng muôn trùng
Người em Vỹ Dạ sầu cô lẻ
Vọng Cảnh tình ai khóc thuỷ chung
Ngọc Ánh nguoideplongyen
CHIỀU MƯA THÁNG MƯỜI - Thơ Ngọc Ánh
Trời tháng mười mưa giông lác đác
Em nhớ anh ngơ ngác chiều nay
Những lời anh ngỏ hôm nay
Là em chờ đợi bao ngày biết không ?
Tình đã vậy em không dám ước
Nếu như ta không được thành đôi
Thì em mộng cũng rả rời
Cũng là một chuổi sầu đau cuối cùng
Nếu ta muốn mình cùng chung bước
Thì hai ta phải xích thêm gần
Vì anh em phải ngại ngần
Vì anh em đã bâng khuâng mổi chiều
Bao tháng ngày chắt chiu nổi nhớ
Đã yêu rồi một thuở không phai
Dù cho tháng rộng năm dài
Em nguyền yêu mãi chẳng thay đổi lòng
Ta bên nhau tình trong như dã
Mặc cho đời bóng ngã hoàng hôn
Thời gian vó ngựa dập dồn
Sao còn ngần ngại với lời gió trăng
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH TÀN THU/Vũ Song-Bến tình xưa/ Ngọc Ánh
Bài xướng TÀN THU
Thơ Vũ Song
Tàn thu nhớ cúc trải bên đồi
Khẽ ngọn heo về vỡ lá rơi
Nhẹ nhỏm vầng mây xoà đỉnh núi
Lô nhô sóng bển giỡn chân trời
Còn lo những buổi giông ùa tới
Vẫn sợ bao ngày lũ cuốn trôi
Hãy để dần tan mùa bão vợi
Cho em má thắm rực trong đời
Bài hoạ BẾN TInH XƯA (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Rải rác mùa thu rụng xuống đồi
Mơ màng vạt nắng khẽ khàng rơi
Mù sương toả ngập lưng chừng núi
Mặt nước lao xao xoá biển trời
Gió đuổi mây đùn mưa chậm tới
Sông buồn lấp lững lục bình trôi
Chiều qua chốn cũ nghe vời vợi
Thổn thức tình xưa lạc bến đời
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Lẽ Bạn/Đinh Hoàng Nhân- Thiên đàng Địa Ngục Hai bên/Ngọc Ánh
Bài xướng LẼ BẠN Thơ Đinh Hoàng Nhân
(Nđt)
Đau buồn én nhỏ lạc bầy chim
Mỏi cánh tàn hơi bão nhận chìm
Tủi thuở lên trời săn thú dữ
Như thời xuống biển lặn mò kim
Tình sâu giã biệt làm sao kiếm
Nghĩa nặng từ ly khó thể tìm
Cữa phật sân chùa xin dẩn lối
Cho dòng máu lạnh chảy về tim
Bài hoạ Thiên Đàng Địa Ngục hai bên (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Lối cũ vườn thanh lặng tiếng chim
Đời xây vận nổi đến ba chìm
Người tham kích động điều hung dữ
Kẻ ác vùi sâu tận đáy kim
Phúc thọ giao hoà cầu hão kiếm
Thiền tu lạc cảnh khó mong tìm
Thiên đàng địa ngục đầy nguy hiễm
Để chúng sinh hiền được giải tim
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Lạc mất mùa Thu/Vũ văn Minh-Phố Vắng Em Rồi/Ngọc Ánh
Bài xướng LẠC MẤT MÙA THU
Thơ Vũ văn Minh
Mùa Thu dẫu đẹp cũng qua rồi
Bỏ lại riêng mình những cút côi
Sắc đỏ ngày xưa buồn dưới cội
Màu xanh chốn cũ tủi bên đời
Lòng vương não thể đành bôi xoá
Dạ tiếc duyên tình vẫn đẫy trôi
Nhắn gửi người đi ngoài giá lạnh
Hồn thơ nhớ giữ để cho đời
Bài hoạ PHỐ VẮNG EM RỒI (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Dáng ngọc giờ đây đã khuất rồi
Anh về gậm nhấm nổi buồn côi
Điều hiu én thả vòng quanh cội
Nhạt nhẽo chuồn bay lượn cuối đồi
Cách biệt tình nương lòng thổn thức
Ơ hờ nguyệt lão mối hồng trôi
Tàn canh bão rớt hồn se lạnh
Vẵng tiếng còi đêm nghiệt ngã đời
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH BUỒN ĐƠN/ Đinh Hoàng Nhân - Truân chuyên/Ngọc Ánh
Bài xướng Buồn Đơn - Thơ Đinh Hoàng Nhân
(nđt)
Cũng bởi mang đời kiếp lọ lem
Còn thêm tủi phận cứ đo kèm
Câu thề vỡ vụn buồn duyên thiếp
Chữ nhớ tan tành chỉ phận em
Ngỡ tưởng hồng nhan thì được mến
Ngờ đâu sắc đẹp chẳng ai thèm
Ghi từng kỷ niệm vào trang giấy
Mổi bận đơn lòng để lấy xem
Bài hoạ TRUÂN CHUYÊN (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Hồng nhan bạc phước vẫn tèm lem
Giấc mộng tình duyên khổ đính kèm
Lẽ bóng điều hiu buồn phận thiếp
Đan thề lỡ bước hận riêng em
Tình quân xoãy ngựa lìa thương mến
Nghĩa ái hờn căm lọ chẳng thèm
Diễm lệ đài teang nhường mực giấy
Hiền ngoan thục nữ để dành xem
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH Thân cò/Hương Trâm-Gánh đời/Ngọc Ánh
Bài xướng THÂN CÒ - Thơ Hương Trâm
Thân cò lặn lội khắp đồng quê
Vóc dáng yêu thương bóng mẹ về
Bắt ốc mò cua bên thữa ruộng
Trồng cà tỉa đậu cạnh nương đê
Đời nghèo vất vả không than oán
Cảnh khó gian nan vẫn nếp nề
Cuộc sống gia đình mong hạnh phúc
Gìn lòng giữ dạ nghĩa phu thê
Bài hoạ GÁNH ĐỜI ( nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Nặng gánh nhìn theo những lối quê
Từng cơn gió lửa đập vai kề
Hừng đông chẳng ngại làn sương dội
Nắng muộn dầm chan vũng lội đê
Bãi dứa vùi sâu đời lận đận
Cồn dâu gian khổ khó mọi bề
Cầu mong bọn trẻ đều no đủ
Trọn nghĩa tào khang đạo thiếp thê
Ngọc Ánh nguoideplongyen
ĐLXH ĐÊM ĐÔNG SẦU/Tuấn Kiệt, Nguyễn-Tình Buồn Chớm Đông/Ngọc Ánh
Bài Xướng ĐÊM ĐÔNG SẦU thơ Tuấn Kiệt, Nguyễn
Kỷ niệm vùi chôn giấc ngủ đông
Ngồi đây khóc hận mối tình nồng
Hoa đào héo rũ bên hồ lặng
Tuyết trắng đêm về nở tựa bông
Ái nguyện buông vàng soi mộng huyễn
Mong hình bếp lửa bóng người lồng
Trường canh chẳng ngủ sầu đêm vắng
Tức cảnh mơ về giấc ngủ đông
Bài hoạ TÌNH BUỒN CHỚM ĐÔNG (nđt)
Thơ NGỌC ÁNH
Vùi quên giấc mộng giữa chiều đông
Đợi gió mùa xuân gởi thiệp hồng
Giã biệt tình nhân hồn vắng lặng
Hoài thương nhạn lẻ thiếu chăn bông
Mong chờ quạnh quẽ sầu đơn bóng
Nhạt nhẽo buồn vương ngọn nến lồng
Hỏi bạn ngàn xa miền giá lạnh
Còn mong tái ngộ buổi tàn đông
Ngọc Ánh nguoideplongyen
dimanche 15 novembre 2015
ĐLXH Nhiệm mầu/ Tòng Trần-Biệt khúc cung sầu/Ngọc Ánh
Bài xướng NHIỆM MẦU Thơ Ntd Hoa Viên
(Nđt)
Nghiệp chướng đang làm sẽ trả mau
Đừng tham chớ giận chẳng âu sầu
Thờ cho kính mẹ còn muôn thuở
Sửa đức tu lòng được mãi lâu
Cố giữ thâm tình ngôi cửu bệ
Nên gìn cốt nhục ở ngàn sâu
Giàu sang lộc phước cùng chia sẽ
Để có hồng ân cỏi nhiệm mầu
Bài hoạ BIỆT KHÚC CUNG SẦU (nđt)
Thơ Ngọc Ánh
Lầu son một thuở biểt tìm đâu
Bóng liễu ngày xưa đã nhuộm sầu
Mỹ ngọc hoa nhường sao thắm mãi
Hồng ân sũng ái được bao lâu
Vàng phai nghịch cảnh thời hương sắc
Rúng rẫy hờn duyên cuộc thế sâu
Tủi kiếp hoa tàn trong giá lạnh
Triều ca lọng gấm chẳng lưu mầu
Ngọc Ánh nguoideplongyen
SẦU TIỂN BIỆT - Thơ NGỌC ÁNH
SẦU TIỂN BIỆT
(nđt)
Ngóng mãi tình đông đến vội vàng
Tơ trời bỏ lại tiết thu đan
Hồng mai cánh đỏ cành khoe nụ
Cúc muộn vàng rươi nhuỵ toả lan
Có phải bồng lai tiên giới hội
Hay là cỏi tục chốn lầm than
Nhìn theo lã ngọn heo may rớt
Dỏi bóng người đi khuất dậm ngàn
NGỌC ÁNH Nguoideplongyen
samedi 14 novembre 2015
ĐLXH ĐÈN CHONG/Hường Xưa -Đợi Chờ/Ngọc Ánh
Bài xướng ĐÈN CHONG Tg HƯỜNG XƯA
(nđt) (Bvđâ)
Đêm về ánh nguyệt toả ngoài song
Gió thổi mành đưa lạnh giữa lòng
Bởi nhớ tình vơi còn đợi ngóng
Hay là ái cạn mãi hoài mong
Người đi bỏ giận bao lần hỏng
Kẻ lại quên hờn những tháng đong
Ảo não đèn khuya sầu một bóng
Tiêu điều dạ xót sẵn đèn chong
Bài hoạ ĐỢI CHỜ
(nđt) (Bvđâ)
Đã mấy canh ngồi tựa chấn song
Niềm riêng quặn thắt tủi cho lòng
Ly tình cỏi mộng chờ trông ngóng
Giã biệt hồn mơ đợi nhớ mong
Trằn trọc can trường kia mãi ngóng
U hoài lệ chảy mối sầu đong
Thề non hẹn biển mờ đơn bóng
Nửa giấc đèn khêu ngọn nến chong
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Inscription à :
Articles (Atom)