lundi 21 septembre 2015

ĐLXH LƠ HUYỀN LỜ/Dạ Thế Nhân- LÀM NGƠ/ Ngọc Ánh


Bài xướng LƠ HUYỀN LỜ
Thơ Dạ Thế Nhân

Thôi đành dấu mặt gả làm ngơ
Dấu thẹn từ tâm dẫu hững hờ
Lòng đây tỉnh phải đâu thằng ngớ
Dạ vẫn bình dân giống lúc khờ
Chịu nghĩa thì nuôn đời phải nhớ
Hàng ân vạn kiếp cũng đừng ngơ
Người hơn vật bởi cùng nâng đỡ
Mãi tảng lờ ơi ! bọn đớ đơ

Bài hoạ làm NGƠ
Thơ Ngọc Ánh

Ngắt ngọn ngò thơmgiar bộ lơ
Vì cô ở xóm bụng ơ hờ
Đường qua đỏ mật như rằng ngớ
Ngõ lại hường môi bổng giống khờ
Lặng lẽ vờ quên lòng vẫn nhớ
Yêu thầm chứ phải dạ ngu ngơ
Người dưng khác họ nàng đâu nờ
Nửa miệng cười duyên thấy dật đời

Ngọc Ánh ngườideplongyen






ĐLXH DUNG NHA.../Hương Trâm- Xuân Hồng/Ngọc Ánh


Bài xướng DUNG NHAN MÀU ÁO TRẮNG
Thơ Hương Trâm

Ấo trắng tôi yêu một thuở nào
Ô kìa ! Diễn tuyệt nét thanh tao
Khi xưa đã chọn màu trong sáng
Hiện tại còn mê sắc ngọt ngào
Ngắm bạn thân ngà thon thả bước
Nhìn em dáng ngọc mảnh mai chào
Vần thơ ngỏ chút tình tương ngộ
Gừi gấm tâm tư chút ngọt ngào

Bài hoạ XUÂN HỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Vườn thanh một thuở có bao nào
Sắc điểm trăng thề ánh nguyệt trao
Diễm lệ dung nhan hồng rực sáng
Giai nhân phẫm hạnh thắm hương ngào
Sinh viên áo mỏng mùa Xuân dạo
Nữ học vành nghiêng buổi Hạ chào
Bến đổ mười hai dầu tái ngộ
Hồn nhiên hẹn ước vẫn tơ đào

Ngọc Ánh  nguoideplongyen





vendredi 18 septembre 2015

HƯƠNG ĐỒNG NỘI / Thơ Ngọc Ánh


HƯƠNG ĐỒNG NỘI
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Diễm lệ khoe mầu giữa đám sen
Bùn nhơ chẳng sợ ngại chua phèn
Vàng rươi nhuỵ mở đài trang sắc
Chớm nụ hồng pha tránh khỏi đen
Chợt nở hoa cười hương thắm tỏa
Bung xoè cánh mượt dỏi trăng đèn
Thiên toà thả ngát đền cao ngự
Thoát tục trần duyên trót đã quen

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH THU XƯA/ Vũ Song - THU KỶ NIỆM/Ngọc Ánh


Bài xướng THU XƯA
Thơ Vũ Song

Dậu trúc sương nhoè bãng lãng thay
Thu xưa mắt phượng đẹp nơi này
Vê tà áo tím em ngơ ngẩn
Thổi ngọn mây vàng gió lắt lay
Cúc rũ bên thềm xao xuyến nở
Lan bừng trước cửa ngạt ngào bay
Huyền trăng lặng lẽ con đường nhỏ
Thổn thức ai rồi dạ đắm say

Bài hoạ THU KỶ NIỆM
Thơ Ngọc Ánh

Trời thu én nhỏ ngập ngừng thay
Dấu ngựa hồng hoang kỷ niệm này
Yễu điệu dường hoa tà tím mỏng
Mơ màng mộng ủ lá vàng lay
Nghe chừng vỡ vụn vừng trăng khuyết
Khắc khoải lưng trời cánh vạc bay
Ướm hỏi người sao còn cách biệt
Thời gian giũ sạch mối tình say ?

Ngọc Ánh ngườideplongyen



ĐLXH Xin trả lại người/Hãn Vũ- Trường tan/ Ngọc Ánh


Bài xướng XIN TRẢ LẠI NGƯỜI
Thơ HÃN VŨ

Trả lại cho người những nhớ nhung
Đường hai lối rẽ chẳng đi cùng
Đầu môi cháy nhợt lời tha thiết
Chót lưỡi bao vèo tiếng thủy chung
Ngũia nặng tan tành như bọt biển
Tình sầu vỡ vụn giữa muôn trùng
Khung trời ước vọng còn chi nữa
Trả lại cho người những nhớ nhung

Bài hoạ TRƯỜNG TAN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Em còn tuổi độ mắt huyền nhung
Mổi bận trường tan chẳng đợi cùng
Mĩm miệng tươi cười quanh bạn thiết
Đường quê chậm bước để về chung
Nghiêng vành nón Nghệ mơ trời biển
Ước vọng trần  duyên mộng mãi trùng
Bến đổ tình anh chờ một nửa
Em còn tuổi độ mắt huyền nhung

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH ƯỚC VỌNG/ Thuận Đăng- NGANG TRÁI/Ngọc Ánh


Bài xướng ƯỚC VỌNG
Thơ Thuận Đăng

Đêm về ngõ vắng phủ đầy sương
Lạc lỏng mình em tủi má hường
Góc bể người đi hồn rụng vỡ
Chân trời kẻ đợi mẫn tràn thương
Điều hiu gối lạnh xui lòng hiểu
Khắc khoải giường đơn gợi não tường
Cũng bởi xa chàng nên ước vọng
Mong ngày hạnh phúc thỏa tình vương

Bài boạ NGANG TRÁI
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bởi trận mưa dầm ướt đẫm sương
Phòng khuê nhạt má đỏ son hường
Tơ hồng lộn mối đời tan vỡ
Nguyệt lão xe nhầm nổi tiếc thương
Cõi tục dương trầm sao thấu hiểu
Thiên đình số mạng đã tâm tường
Hồng nhan mỏng vánh tình vô vọng
Lệ nhỏ canh trường mộng vấn vương

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH VƯỜN ƯƠM/ Hường Xưa- THƠ NGÂY/ Ngọc Ánh


Bài cướng VƯỜN ƯƠM
Thơ Hường Xưa

Bữa nọ ngồi bên trúc diễu đào
Duyên tình trót dại vẫn còn nao
Mơ màng những lúc khơi hồn dạo
Bẵng lãng ngày đêm mộng cứ trào
Mặt có chia lìa tâm khẻ bão
Cho dù cách trở dạ thầm trao
Rồi khi nghĩa thắm ta tầm đạo
Mở ngõ vườn ươm nắng dạt dào

Bài hoạ THƠ  NGÂY
Thơ Ngọc Ánh

Mười lăm tuổi mộng thắm hoa đào
Ngõ trúc vườn xưa dạ thấy nao
Lối cũ xa vời cơn nắng dạo
Đường xưa vẳng lặng khóm mây trào
Hồng nhung rũ rượi như thầm bảo
Lựu biếc nghiêng mình tựa ảnh trao
Giữ vẹn tinh thần tin nghĩa đạo
Đời vui chợt tỉnh gió trăng vào

Ngọc Ánh nguoideplongyen



XIN ĐỪNG - Thơ NGỌC ÁNH nguoideplongyen


Nước ngập tràn dâng lũ lụt này
Dân tình tủi cực té lăn quay
Cần mong có chiếc xuồng ba lá
Cõng dắt mô tơ tuột đứt giày
Khổ lắm nhưng rồi chân cũng quậy
Không làm thóc gạo phải đi vay
Trời ơi ! Có lẽ nào không thấy
Đất hởi ? Trào lưu đúc tượng đài

Cũng tại ngồi cao chín cõi mây
Trần gian địa ngục khổ ai hay ?
Gom tiền bạc tỉ thầu cao cấp
Hốt của vàng cân lập tưởng đài
Bất kể người dân đang đói lạnh
Thờ ở kiếp nạn vẫn còn vây
Đền cao tượng đúc nào đâu giúp
Chỉ có rồng tiên sống đọa đầy

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH NGƯỜI ƠI CÓ BIẾT/Hãn Vũ - PHẢI LÒNG/ Ngọc Ánh

Bài xướng NGƯỜI ƠI CÓ BIẾT
Thơ Hãn Vũ

Người đến ru ta khúc nhạc hồng
Hay còn riêng mãi chốn phòng không
Nhiều đêm khắc khoải trong niềm mộng
Lắm tối quằn đau giữa giấc nồng
Vạn kiếp ân tình luôn khắc tạc
Muôn đời ái nghĩa vẫn hoài mong
Xin đừng lổi hẹn người yêu nhé
Để nổi tương tư quặn thắt lòng

Bài hoạ PHẢI LÒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Tình duyên điểm sắc tựa hoa hồng
Nắng dội mưa rào chạm ngõ không
Rẽ bước vào yêu dường cởi mộng
Dìm sâu nghĩa nọ giấc mơ nồng
Gìn vàng giữ tiết dành ghi tạc
Dạ khắc tòng tâm mãi nhớ mong
Bởi lẽ câu thề trao ước nguyện
Xin đừng phụ rẫy sắt se lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH tình vỡ / Đinh hoài Nhân - EM LẠI THẨN THỜ/Ngọc Ánh


Bài xướng TÌNH VỠ
Thơ Đinh hoài Nhân

Đã bỏ đi rồi mộng ước xưa
Niềm thương giữ lấy hỏi sao vừa
Ân tình vỡ vụn đời giông tố
Kỷ niệm tan tành kiếp bão mưa
Mổi bận lòng đau sầu chẳng thiếu
Nhiều phen dạ nát khổ luôn thừa
Thôi đành chấp nhận thề non lỡ
Chớ để duyên thành lại tiển đưa

Bài hoạ TÌNH LỠ
Thơ Phạm Bình

Sao còn nhắc lại mảnh tình xưa
Chuyện cũ hằn sâu nói chả vừa
Ngõ ấy sương tràn hoa đổ rụng
Con đường bụi phủ gió lùa đưa
Hoài mong kỹ niệm nào ai nhớ
Mãi gợi niềm yêu thiếu kẻ chừa
Thoảng đến bên đời tim rạn vỡ
Câu thề đã lặn bóng dần thưa

Bài hoạ EM LẠI THẨN THỜ
Thơ Ngọc Ánh

Thời gian réo gọi chút tình xưa
Trót lỡ người xa hận cũng vừa
Chỉ rối duyên hờ sao lại quấn
Tơ sầu trĩu nặng cứ đòng đưa
Dường như tuyết lạnh mây mờ phủ
Có phải vườn thu mộng thoáng chừa
Lặng lẽ niềm đau thành quách cổ
Mong chờ héo rụng quảng đường thưa

Ngọc Ánh nguoideplongyen

THẤT PHU HỮU TRÁCH - Tho Ngọc Ánh


Giặc đã ngang nhiên chiếm cõi bờ
Quân thần cốt lỏi chạy lơ ngơ
Thuyền gian bốn bể nhiều như nhộng
Đói khổ toàn đấng niệm Phật chờ
Đất tổ tiền nhân bao thế hệ
Rồng tiên gấm nhiễu hận Tàu khơ
Hùng thư một thuở còn hay mất
Hỏi đất linh thiêng thấy mịt mờ

Tổ quốc còn trong biển giặc ngoài
Dân tình đối diện cảnh bi ai
Xây đài tượng đúc tiền như rác
Nước ngập tràn lan chẳng thấy sai
Bất kể ai người trông biết vậy
Oan hồn uổng tử hận chua cay
Nghèo xơ trẻ nín còn thơ dại
Có hiểu tà tâm cỡ bậc thầy

Ngọc Ánh nguoideplongyen


mardi 8 septembre 2015

ĐLXH Nhốt tim/ Trần mạnh Đan - Một thuở thầm yêu /Ngọc Ánh


Bài xướng NHỐT TIM
Thơ Trần Mạnh Đan

Làm sao nhốt được trái tim mình
Nhủ phận yên lòng sống lặng thinh
Tích tụ niềm thương sầu phủ dính
Tràn dâng nổi nhớ lụy giăng rình
Than đời tủi phận người toan tính
Giận kiếp hờ nghen kẻ bạc tình
Dẫu biết đang còn yêu tột đỉnh
Đành treo ngõ đợi bóng chung hình

Bài hoạ MỘT THUỞ THẦM YÊU
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Thuở ấy yêu đương chuyện chúng mình
Chung về gạn hỏi cũng làm thinh
Âm thầm dạm ngõ keo sơn dính
Bởi mộng hoà theo bước rập rình
Bụi mỏng thời gian còn chậm tính
Đường tơ tỏ cạn hết chân tình
Duyên nồng ái đượm ngời trên đỉnh
Lỡ phận đời như chốn ngục hình

Ngọc Ánh nguoideplongyen

THU MỘNG /. Thơ NGỌC ÁNH



THU MỘNG

Có một mùa thu đến hững hờ
Mây vàng trải nhuộm ánh trăng thơ
Thi nhân tận hưởng chờ trăn trở
Lữ khách âm thầm đợi vẩn vơ
Kẻ muốn yêu cuồng nên trót lỡ
Người thương nhặt nhảnh gợi lung lơ
Hương thề lắng đọng tình như ngỡ
Thả bước lần theo mộng lững lờ

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH HẸN/Dung Nguyễn - ĐỢI MONG/ Ngọc Ánh


Bài xướng HẸN
Thơ DUNG NGUYỄN

Cứ đợi ngày nao sẽ trở về
Ta cùng dạo bước giữa vườn quê
Bàn tay ngón mảnh đan chiều hẹn
Ngọn tóc ngời lên trải ngõ thề
Gửi tiếng yêu tròn tim vẫn đọng
Trao vần nghĩa chãy trí hoài mê
Ngàn chung cạn nhé hoài tri kỷ
Để phúc đầy vuông phận mãi kề

Bài hoạ ĐỢI MONG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Đường xưa ngõ vắng lại đi về
Lặng lẽ âm thầm giữa chốn quê
Nhớ tuổi hời yêu môi mặn ướt
Mơ tình đỏ thắm mặt trăng thề
Thuyền quyên mộng cũ còn chưa thỏa
Mặc khách mơ màng cuối nẽo mê
Đợi mãi người xưa lòng vẫn nhớ
Mong gì kết hợp nửa vai kề

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH GIỮA BẾN VÀNG THU/KhoiLe - Bến Sông Chiều/Ngọc Ánh


Bài xướng GIỮA BẾN VÀNG THU
Thơ KhoiLe

Lãng đãng vàng thu giữa bến chờ
Đò ai trôi lạc khúc sông thơ
Gió reo chim hót khơi niềng nhớ
Suối vọng sương mù trải lối mơ
Mặc khách về đâu nhìn bỡ ngỡ
Giai nhân còn đó ngắm vu vơ
Sóng lòng man mác tình muôn thuở
Trĩu xuống hoàng hôn ý thẫn thờ

Bài hoạ BẾN SÔNG CHIỀU
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Hoàng hôn lẵng lặng bến sông chờ
Lãng bạc mây hồng nhuộm nẽo thơ
Lẽ bạn tương tư ngùi tiếc nhớ
Đôi người đối cảnh lạc hồn mơ
Niềm đau úa rụng tình xưa lỡ
Xót phận thuyền trôi dạ vẩn vơ
Mãn kiếp trầm luân sầu vạn cổ
Còn bao thế tục mãi ơ hờ

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Đừng Để Mất Nhau/Trần Mạnh Đan- Nối Lại Đường Tơ/Ngọc Ánh


Bài xướng ĐỪNG ĐỂ MẤT NHAU
Thơ Trần Mạnh Đan

Cứ giận nhưng đừng để mất nhau
Tình yêu đích thực chẳng phai màu
Tìm gom kỷ niệm về nương nấu
Quét dọn u hoài lẩn tránh mau
Sóng dạt thuyền trôi dìm nổi cáu
Mưa dầm bến đợi phủ niềm đau
Còn thương hãy nguội lòng non háu
Kẻo mối hồng duyên sẽ bạc màu

Bài hoạ NỐI LẠI ĐƯỜNG TƠ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Thăng trầm cực khổ sống cùng nhau
Giận dỗi làm chi để úa màu
Nhớ lại bao lần tim quẩn náo
Quên rồi những lúc lệ dầm mau
Bên người dẹp bỏ buồng gan cáu
Xích lại gần hơn đở phải đau
Phủi sạch cơ cầu lòng dẫu háo
Hờn yêu dứt đoạn kẻo tơ nhàu

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH TỰ BẠCH/ Hường Xưa - BỆNH FACE BOOK/ Ngọc Ánh


Bài xướng TỰ BẠCH
Thơ Hường Xưa

Từ khi bệnh réo trở nên khùng
Xướng hoạ thi đường ảo não chung
Ngó mãi tranh hình tim rớt rụng
Trông hoài bạn hữu dạ buồn rung
Cầu mong chớ gắt cho lời vụng
Ước muốn đừng phiền bởi ý lung
Có lẽ rên đầu thơ cũng túng
Xin người cảm mến vẫn hoà chung

Bài hoạ BỆNH FACE BOOK
Thơ Ngọc Ánh

Kiểm lại hình như bị nhiễm khùng
Đầu xù tóc xoả lược cài bung
Nhà trên rưởi rác thềm rơi rụng
Cửa trước mưa tràn gió quyện rung
Bụng đói thèm cơm nhai bã vụng
Mồm khan rớt rãi chực trào lung
Ngày đêm xướng hoạ thân tù túng
Cũng tại làng phây bệnh phát chung

Ngọc Ánh nguoideplongyen


jeudi 3 septembre 2015

MỘNG DƯỚI TRĂNG / Ngọc Ánh



Thả lái thuyền trôi ngập ánh vàng
Trăng ngà ngũ muộn dưới hoàng lan
Nghiêng vầng mỹ lệ nhường tơ liễu
Ngữa mặt vành khuyên ẩn tiếng đàn
Lữ khách trầm tư miền viễn xứ
Giai nhân yễu điệu gót đài trang
Trần gian nếu phải là duyên phận
Tuyệt sắc khuê trung mộng giữa đàng

Ngọc Ánh nguoideplongyen



Đ LXH Thì Thôi Em Nhé/ Hãn Vũ - Sang Đò/Ngọc Ánh


Bài Xướng THÌ THÔI EM NHẺ
Thơ Hãn Vũ

Trách cứ làm chi... một giấc nồng
Ân tình gói lại gửi từng không
Bờ môi thuở trước đâu còn mặn
Ánh mắt hôm nao đã vợi nồng
Nghĩa hẹn mờ phai hoằn nắng Hạ
Duyên thề nhạt nhẽo nặng trời Đông
Ngày sau lỡ gặp thì em nhé
Ngoảnh mặt làm ngơ để nhẹ lòng

Bài hoạ SANG ĐÒ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Nhà em cổng chính dệt hoa hồng
Pháo nhuộm đường đê thắt thẽo không ?
Bỏ lại vừng trăng buồn khắc khoải
Sang thuyền nghĩa bậu thắm men nồng
Khuyên vàng áo mỏng hờn mây Hạ
Mấn đỏ hài thêu hận gió Đông
Đã biết từ đây sầu vĩnh biệt
Đời hai lối rẽ lạnh se lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen

mardi 1 septembre 2015

ĐLXH HẬN LÒNG / Thuận Đăng - KIẾP PHÙ SINH/ Ngọc Ánh


Bài xướng HẬN LÒNG
Thơ Thuận Đăng

Vất vã đò đưa rẽ ngược dòng
Thân này chẳng ngại cố làm xong
Ngày đông kẻ xuống chừng đổi bận
Tháng quạnh người lên cỏ bảy vòng
Bởi nghĩa thuyền đi ngoài sóng cuộn
Đò tình bến đợi giữa triền mong
Đấng sờn bão tố cuồng phong dội
Dẫu cực mà vui thất thỏa lòng

Bài hoạ KIẾP PHÙ HOA
Thơ Ngọc Ánh

Trời thu lá rụng thả theo dòng
Một kiếp phù du thế đã xong
Bão táp cuồng phong qua mấy bận
Thuyền trôi nước xoáy đẫy bao vòng
Bồng bềnh sóng vổ quay cuồn cuộn
Lạc bến trường giang nổi nhớ mong
Hải cãng miền xuôi con nước dội
Thân bèo mỏi mệt thấy nao lòng

Ngọc Ánh nguoideplongyen



ĐLXH lá Vàng Rơi/Ntd Hoa Viên- Chút Phận Thuyền quyên/Ngọc Ánh


Bài xướng LÁ VÀNG RƠI
Thơ Ntd Hoa Viên

Âm thầm gạt gió để mình rơi
Chiếc bóng mùa thu trả nợ đời
Những buổi trưa sầu ôm mặt khóc
Đôi lần sóng giỡn nghịch đùa chơi
Thương cây vạn kỷ hồn hoang đất
Hận bão thiên niên xác rợp trời
Một chút duyên tình nay đã cạn
Thôi đừng nhỏ lệ lá vàng ơi !

Bài hoạ CHÚT PHẬN THUYỀN QUYÊN
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Phận héo sầu như lá mỏng rơi
Trần duyên nghịch số oải muôn đời
Hồng nhan sóng dập cuồng phong biển
Má phấn dầm chan bỏ cuộc chơi
Dáng liễu hoang tàn tơi tả rụng
Quần thoa yễm vận bởi do trời
Hiền nhân được mấy người am hiểu
Xót cảnh thê nhi lệ đẫm ơi !..

Ngọc Ánh nguoideplongyen


ĐLXH Nguyện Như Trăng/Nntd Hoa Viên- Trăng Thơ/ Ngọc Ánh


Bài xướng NGUYỆN NHƯ TRĂNG
 Thơ Ntd Hoa Viên

Biển rộng trời cao thấy hữu tình
Nên thầm nguyện bỏ chốn hư vinh
Lìa xa nét ão đường danh vọng
Giữ sạch đời nhơ bước hải trình
Xác nhập hoàng tuyền xuôi vỉnh viễn
Hồn thành bích nguyệt tỏa quang minh
Nghìn năm rực rở khi đầy khuyết
Rải khắp trần gian mộng thái bình

Bài hoạ TRĂNG THƠ
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Mơ màng ẩn hiện vẩn vơ tình
Xấu đẹp yêu kiều tự kẻ vinh
Óng ã tơ vàng đan ước vọng
Vần xoay khuyết tỏ vận công trình
Hồn trăng lộng lẫy sầu miên viễn
Nguyệt ảnh lay mành ngọc thuý minh
Gợi cảm nguồn thơ canh dạ khuyết
Khoan thuyền lã lướt giọng Hương bình

Ngọc Ánh nguoideplongyen

ĐLXH Bóng Liễu Người Đi/Ntd Hoa Viên- Tuổi Hồng/Ngọc Ánh


Bài xướng BÓNG LIỄU NGƯỜI ĐI
Thơ Ntd Hoa Viên

Đêm nhìn bóng liễu gọi người đi
Ngỡ các hổn hoang tuổi dật thì
Tại cỏi trần gian đầy thống khổ
Nên miền địa phủ lắm sầu bi
Trời khuya giá lạng sương đờ đẫn
Bãi vắng mồ hoang cỏ rậm rì
Tiếng mỏ canh dài văng vẳng lại
Như lời tiển biệt chẳng hồ ghi

Bài hoạ TUỔI HỒNG
Thơ Ngọc Ánh nguoideplongyen

Bóng nhỏ vườn trăng dạo bước đi
Lòng thơ rộn rải lủc đương thì
Hương thề hứa hẹn vì chưa khổ
Mộng ước tràn dâng chẳng ái bi
Cửa đóng then cài như cụ đẫn
Đường khai mạch sống tỏa xanh rì
Cuộc đời ngắn ngủi khi nhìn lại
Bắt kịp trào lưu phải khắc ghi

Ngọc Ánh nguoideplongyen