dimanche 7 décembre 2014

VỠ MỘNG Thơ Ngọc Ánh

Nát mảnh tình duyên hận cao vời
Người về chốn cũ giọt hồng vơi
Hương thề sóng dạt trùng khơi biển
Nguyện ước trào dâng bổng tận trời
Một thuở thầm yêu lầu mộng vỡ
Ngàn năm ngõ quạnh bướm vờn chơi
Thuyền ai mục rã vàng cây lá
Đẫm khoé sầu vương nhỏ lệ đời

NGỌC ÁNH nguoideplongyen

Trả cho đời / Thơ Hường Xưa

Tình đang dỡ khiến phận đau vời
Dẫu có thương hoài lệ chẳng vơi
Sóng dạt thuyền mơ về bãi biển
Dòng ngang bến mộng khỏi chân trời
Lan buồn mỏi ngóng duyên đà vỡ
Liễu tủi trông mòn ái lộng chơi
Đâu biết niềm yêu dần rụng lá
Thì xin trả miếng lại cho đời

Hường Xưa


BÃO ĐÔNG Thơ Vũ Song

Chiều Đông lặng lẽ Bấc tràn về
Bão nổi cuồng phong dạ tái tê
Thổi thức từng canh lo lắng bể
Âm thầm mổi khắc nhớ nhung quê
Mưa ơi! Hảy rớt lùi tư mặt
Gió hởi! đừng thêm giật bốn bề
Để khắp đồng xanh yên ả đẹp
Con diều lã lướt cạnh triền đê

Thơ Vũ Song

Bài hoạ TUYẾT LẠNH

Tuyết phủ chiều nay nặng lối về
Sương mờ đọng ướt cỏ bên tê
Người xa gượng níu ngàn dâu bể
Kẻ lại xuôi đường mấy nẻo quê
Bãi cạn đìu hiu đầy một xứ
Mây chiều tản mạn khắp muôn bề
Kim cương rãi mộng nghìn tia chiếu
Điểm trắng tàng cây lạnh lối đê

Thơ NGỌC ÁNH nguoideplongyen

--LỠ YÊU-- Ngọc Ánh / Buồn teo - KhoiLe

Phận hẻo nàng mơ có nhẫn đeo
Cà nhông số kiếp rẻ tựa bèo
May mà vớ được chàng thi sỹ
Số rủi còm lưng mặc khổ queo
Cám cảnh chòi tranh mè cong vẹo
Sầu tư nợ chửi túi lèo veo
Nàng thơ lắc võng buồn kẻo kẹt
Chạnh tủi thân nghèo dạ thắt teo

Thơ Ngọc Ánh

Bài xướng BUỒN TEO
Thơ KhoiLe

Ai nghèo duyên nợ có còn đeo
Cứ sống lênh đênh kiếp bọt bèo
Phận hẫm nên tình luôn úa héo
Số hèn bởi nghiệp phải sầu queo
Nhà tranh gió rớt buồn xiêu vẹo
Mái lá mưa gầm tủi vận veo
Mấy ả nhân tình lo cút xéo
Chống cầm dựa cửa thấy buồn teo

Thơ KhoiLe




KHUNG CỬA Thơ KhoiLe/Bài hoạ Đợi Chờ Ngọc Ánh

Bài xướng KHoiLe

Nhìn qua khung cửa bóng hình ai
Thấp thoáng còn in đấu lược cài
Ảnh nguyệt xoi mòn cơn mộng lỡ
Vầng dương xuyên thấu giấc mơ phai
Ngân nga khúc tấu lời ru mãi
Khắc khoải vần giao nhịp sáo dài
Mỏi ngóng đơn phương lòng thấp thỏm
Trông chờ lá đọng giọt sương mai.


Bài Hoạ Ngọc Ánh nguoideplongyen

        ĐỢI CHỜ

Gió thoàng ngoài hiên một bóng ai
Tường rêu cánh cổng trục then cài
Người đi giậu rũ tình xưa lỡ
Kẻ ở ôm sầu mộng úa phai
Khúc nhạc ve sầu vang vọng mãi
Dư âm tiếng địch rõ ngân dài
Lời ru nước mắt còn tê tái
Giọng hát buồn tênh rạng sớm mai.

Ngọc Ánh