samedi 26 avril 2014
GIỌT BUỒN TRÊN LÁ
Thơ Ngọc Ánh
Có một loài chim lạ,
Đậu trên khu vườn xinh.
Sương mờ dần lan tỏa,
Mặt hồ sóng lung linh.
Ngan ngát hương hoa chanh,
Vạt nắng chiếu long lanh.
Màn đêm buông vội vả,
Thấp thoáng mảnh trăng xanh.
Vài phiến lá lìa cành,
Giật mình chim cất cánh.
Ráng chiều phai sắc đỏ,
Thoi thóp ánh vàng anh.
Dòng đời mong manh quá,
Đếm ngày qua hững hờ.
Tình sầu theo chim lạ,
Tháng năm dài bơ vơ,
Thời gian mềm như tơ,
Mang hồn chim bói cá.
Suốt kiếp mãi mong chờ,
Giọt buồn rơi theo lá.
Biển trời chiều thanh thanh,
Tà dương dần khuất dạng.
Gió về hiu hiu lạnh,
Ru cơn buồn vắng tanh.
Ngọc Ánh.
lundi 7 avril 2014
MỘT CHÚT SUY TƯ
Thơ Ngọc Ánh
Nếu có thể ,vòng thời gian quay ngược,
Tôi muốn trở về, lứa tuổi thơ ngây.
Trong tình thương, với cha mẹ, đủ đầy,
Được ấp ủ, trong vòng tay, thân ái.
Nếu có thể, dòng đời, quay trở lại,
Tôi ước mơ, có cuộc sống bình thường.
Một tương lai, rộng mở khắp bốn phương,
Trong khung cảnh, bình yên, không thù hận.
Tôi muốn sống, một đời không lận đận,
Đời hồn nhiên, tuổi đôi tám mộng mơ.
Hoa niên hồng, bao hứa hẹn đợi chờ,
Không muốn gặp, những mối tình hụt hẫng
Hồn trong sáng, trên con đường học vấn,
Quanh tôi toàn, ưu ái, của người thân.
Khổ đau đi xa, hạnh phúc lại gần,
Thân xác phàm, trắng trong, không vướng bận.
Vừa chào đời, phải chấp nhận, chiến chinh?
Đêm học bài, dưới mưa pháo, đại liên.
Sáng đến trường, bạn bè, ai còn mất?
Tôi đã khóc, vì lòng, luôn thồn thức.
Đời bấp bênh, như một kiếp, lạc loài,
Mang tâm hồn, người đánh mất tương lai.
Lòng ray rứt, ôm mối sầu, biệt xứ,
Tôi muốn quên, niềm đau trong quá khứ.
Muốn bay cao, với đôi cánh, thiên thần,
Xin từ giả, cỏi hồng trần, cát bụi.
Muốn đưa tay chào, hoàng hôn hấp hối,
Chợt nhận ra, đời vẫn đẹp, chung quanh.
Ngọc Ánh
Thân ái tặng sinh nhật em gái đồng môn Chiêu Uyên, Vũ (07-04)để hồi tưởng lại thời nữ sinh dưới mái trường Trung Học Công Lập Tây Ninh.
Inscription à :
Articles (Atom)