mercredi 19 mars 2014

MỘT THOÁNG XUÂN VỀ



                 
                Thơ Ngọc Ánh




Nắng ấm về trên, xứ ngàn hoa,
Mùa Xuân lại thắm, ánh chan hoà.
Chồi non còn ngậm, sương pha tuyết
Cỏ xanh trải thảm, với Thiên Nga.

Lác đác trên cao, tiếng ngỗng cười,
Đàn đàn chim én, lại reo vui.
Hoa đào lã lướt, đùa trong gió,
Tô bức tranh Xuân, nét tuyệt vời.

Đường phố còn, thưa thớt tiếng chân,
Độc hành tôi đếm, bước âm thầm.
Kênh đào in bóng, vầng mây xám,
Cành lan e ấp, tiết Xuân phân.

Ngày Xuân tươi sắc, dáng kiêu sa,
Như gái đương Xuân, đẹp mặn mà.
Ai còn nuối tiếc, tình Thu muộn?
Cũng thấy lòng Xuân, rộn tiếng ca.

Cứ mấy mùa sang, lại đến Xuân,
Đời người Xuân tới, được bao lần?
Nghe chừng như tuyết,  mùa Đông trắng?
Sầm sập rơi trên, suối tóc nâu!..


                        Ngọc Ánh

(Amsterdam Xuân 2014)